Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 802: Diệp Lạc muốn đến hải ngoại 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thế lực hải ngoại biết đại lục Thần Hành ở đâu, bọn họ thì không biết đốiphương ở nơi nào.Cứ tiếp tục như vậy sẽ rất bị động.Trương Hàn cũng muốn hỏi Diệp Lạc có ý nghĩ gì.Nhưng khi hắn ta quay đầu, thì phát hiện Diệp Lạc cau mày, không biết đangnghĩ gì.“Đại sư huynh, huynh nghĩ gì thế?”Trương Hàn tò mò hỏi một câu.“Ta đang nghĩ, nếu là ta đi hải ngoại tìm những thế lực này, không biết cácngươi có thể phòng thủ được đại lục Thần Hành hay không.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua Trương Hàn, nói ra ý nghĩ của mình.“Đại sư huynh, huynh muốn đi hải ngoại sao?”Mới đầu Trương Hàn kinh hãi một lát, nhưng lập tức cảm thấy không lo lắnglắm.Thực lực của Diệp Lạc mạnh cỡ nào, cụ thể bọn họ không rõ.Nhưng bọn họ biết, Diệp Lạc chống lại bọn họ, bọn họ cùng tiến lên cũng tuyệtđối không phải đối thủ của Diệp Lạc.Hai bên căn bản không cùng cấp bậc.“Đại sư huynh yên tâm đi, nếu huynh muốn đến hải ngoại, vậy thì do ta tọa trấnđại lục Thần Hành, có ta ở đây, đại lục Thần Hành không có khả năng xảy ra sựcố.”Tô Càn Nguyên cũng đứng ra vào lúc thích hợp, mở miệng nói.Diệp Lạc bán tín bán nghi nhìn Tô Càn Nguyên, cuối cùng vẫn lựa chọn tintưởng Tô Càn Nguyên……Đại lục Thiên Kiện, bầu trời hải ngoại.Yêu sư và Kế Mông vẫn luôn đứng trước “bảng Thiên Kiêu” của thời đại mới.Ở bên cạnh bọn họ, còn có 500 ngọc bài.Mỗi một ngọc bài đều đại biểu cho một Thiên Kiêu của yêu tộc.Người chết ngọc bài vỡ.Một khi có Thiên Kiêu của yêu tộc chết, như vậy ngọc bài tương ứng sẽ vỡ nát.“Ngươi đang khẩn trương cái gì? Thiên Kiêu thời đại cũ ứng phó đám ngườicủa thời đại mới, không phải rất đơn giản ư? Không cần phải khẩn trương nhưvậy.”Kế Mông nhìn ra được sự khẩn trương của yêu sư, còn tưởng yêu sư đang khẩntrương, chậm trễ bố cục của Thiên Đạo.Không biết yêu sư đang lo lắng, nếu 500 Thiên Kiêu xảy ra chuyện, Đại lụcThiên Kiện của lão ta sẽ đứt gãy mất.“Ừm, ta không khẩn trương.”Yêu sư thuận miệng đáp một câu.Miệng lão ta nói như vậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bảng ThiênKiêu.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kế Mông chỉ có thể lắc đầu, không nói gì nữa.Một lúc lâu sau, bảng Thiên Kiêu trước mặt bọn họ đột nhiên bắt đầu chuyểnđộng.Yêu sư và Kế Mông lập tức nín thở nhìn qua.Ở trong tầm mắt của bọn họ, hàng loạt Thiên Kiêu hạng 50 trở lên đều đột nhiênnghiền nát, hóa thành tinh quang tiêu tán đi.Thiên Kiêu…Chết!“Xem ra Thiên Kiêu của thời đại mới không được tốt lắm, chậc chậc.”Cuối cùng yêu sư cũng nhẹ nhàng thở ra.Lão ta vừa mới nói những lời này xong, đột nhiên trong lúc này, lại có dị độngvang lên.Yêu sư và Kế Mông lập tức quay đầu lại nhìn.Bây giờ không phải bảng Thiên Kiêu xảy ra chuyện, mà là ngọc bài phía sau.Bỗng nhiên trong lúc này, mười mấy ngọc bài vỡ nát cùng một thời gian.Hơn mười ngọc bài này đều là top 10 trong Thiên Kiêu yêu tộc!Có thể nói trong Thiên Kiêu yêu tộc, tiềm lực chân chính rất lớn!Mười mấy người này, toàn bộ đều không còn?Trái tim yêu sư đều lạnh hơn nửa.Lão ta nhìn về phía bảng Thiên Kiêu, mấy người hạng đầu không có bất cứ biếnhóa nào.Ngọc bài của đám Thiên Kiêu yêu tộc thì nát…Chuyện này không phải tuyên bố, đám Thiên Kiêu của yêu tộc đã chết sao…Mười mấy người này, đối phó Thiên Kiêu thời đại mới, không địch lại còn chếtrồi hả?“Diệp Lạc, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết…”Yêu sư đọc tên mười mấy người.Thiên Kiêu của yêu tộc chết, đều là đi liệp sát mười mấy người này.Rất rõ ràng, Thiên Kiêu của yêu tộc đi, bị giết ngược lại.Nghĩ tới mười mấy Thiên Kiêu xuất sắc đứng đầu yêu tộc đã chết, yêu sư khôngnhịn nổi dấy lên lửa giận.Nếu không phải thông đạo không gian tạm thời không cho phép lão ta tiến vào,đương nhiên là lão ta muốn đi vào thông đạo không gian, đi trấn giết đám ThiênKiêu của thời đại mới.“Không đúng, yêu sư! Còn có một người chưa chết! Kim Vũ!”Kế Mông mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, yêu sư vội vàng ngẩng đầu nhìn qua.Ngọc bài thuộc về Kim Vũ đúng là vẫn còn, còn bình yên vô sự trôi nổi ở đó.Mà trên bảng Thiên Kiêu, “Tô Càn Nguyên” hạng hai vẫn còn tồn tại.Kim Vũ không chết, Tô Càn Nguyên này cũng không chết?Đây là có chuyện gì?Yêu sư kinh ngạc một lát.Đúng lúc này, thông đạo không gian cách bọn họ không xa đột nhiên lóe lênbạch quang.Yêu sư và Kế Mông nhìn lại lần nữa.Chỉ thấy trong thông đạo không gian, bóng dáng Kim Vũ chậm rãi bay ra.Ở phía xa nhìn qua, áo bào trên người Kim Vũ tán loạn, chật vật không chịunổi, khí tức lại càng hỗn loạn, trong đôi mắt có chút sợ hãi.“Kim Vũ!”Yêu sư hét to một tiếng.Lão ta hét to một tiếng, cũng lập tức khiến Kim Vũ hoàn hồn.Kim Vũ chú ý tới yêu sư, vội vàng bay tới bên cạnh yêu sư.Giống như đi tới sau người yêu sư, hắn ta mới cảm nhận được an toàn.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thế lực hải ngoại biết đại lục Thần Hành ở đâu, bọn họ thì không biết đốiphương ở nơi nào.Cứ tiếp tục như vậy sẽ rất bị động.Trương Hàn cũng muốn hỏi Diệp Lạc có ý nghĩ gì.Nhưng khi hắn ta quay đầu, thì phát hiện Diệp Lạc cau mày, không biết đangnghĩ gì.“Đại sư huynh, huynh nghĩ gì thế?”Trương Hàn tò mò hỏi một câu.“Ta đang nghĩ, nếu là ta đi hải ngoại tìm những thế lực này, không biết cácngươi có thể phòng thủ được đại lục Thần Hành hay không.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua Trương Hàn, nói ra ý nghĩ của mình.“Đại sư huynh, huynh muốn đi hải ngoại sao?”Mới đầu Trương Hàn kinh hãi một lát, nhưng lập tức cảm thấy không lo lắnglắm.Thực lực của Diệp Lạc mạnh cỡ nào, cụ thể bọn họ không rõ.Nhưng bọn họ biết, Diệp Lạc chống lại bọn họ, bọn họ cùng tiến lên cũng tuyệtđối không phải đối thủ của Diệp Lạc.Hai bên căn bản không cùng cấp bậc.“Đại sư huynh yên tâm đi, nếu huynh muốn đến hải ngoại, vậy thì do ta tọa trấnđại lục Thần Hành, có ta ở đây, đại lục Thần Hành không có khả năng xảy ra sựcố.”Tô Càn Nguyên cũng đứng ra vào lúc thích hợp, mở miệng nói.Diệp Lạc bán tín bán nghi nhìn Tô Càn Nguyên, cuối cùng vẫn lựa chọn tintưởng Tô Càn Nguyên……Đại lục Thiên Kiện, bầu trời hải ngoại.Yêu sư và Kế Mông vẫn luôn đứng trước “bảng Thiên Kiêu” của thời đại mới.Ở bên cạnh bọn họ, còn có 500 ngọc bài.Mỗi một ngọc bài đều đại biểu cho một Thiên Kiêu của yêu tộc.Người chết ngọc bài vỡ.Một khi có Thiên Kiêu của yêu tộc chết, như vậy ngọc bài tương ứng sẽ vỡ nát.“Ngươi đang khẩn trương cái gì? Thiên Kiêu thời đại cũ ứng phó đám ngườicủa thời đại mới, không phải rất đơn giản ư? Không cần phải khẩn trương nhưvậy.”Kế Mông nhìn ra được sự khẩn trương của yêu sư, còn tưởng yêu sư đang khẩntrương, chậm trễ bố cục của Thiên Đạo.Không biết yêu sư đang lo lắng, nếu 500 Thiên Kiêu xảy ra chuyện, Đại lụcThiên Kiện của lão ta sẽ đứt gãy mất.“Ừm, ta không khẩn trương.”Yêu sư thuận miệng đáp một câu.Miệng lão ta nói như vậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bảng ThiênKiêu.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kế Mông chỉ có thể lắc đầu, không nói gì nữa.Một lúc lâu sau, bảng Thiên Kiêu trước mặt bọn họ đột nhiên bắt đầu chuyểnđộng.Yêu sư và Kế Mông lập tức nín thở nhìn qua.Ở trong tầm mắt của bọn họ, hàng loạt Thiên Kiêu hạng 50 trở lên đều đột nhiênnghiền nát, hóa thành tinh quang tiêu tán đi.Thiên Kiêu…Chết!“Xem ra Thiên Kiêu của thời đại mới không được tốt lắm, chậc chậc.”Cuối cùng yêu sư cũng nhẹ nhàng thở ra.Lão ta vừa mới nói những lời này xong, đột nhiên trong lúc này, lại có dị độngvang lên.Yêu sư và Kế Mông lập tức quay đầu lại nhìn.Bây giờ không phải bảng Thiên Kiêu xảy ra chuyện, mà là ngọc bài phía sau.Bỗng nhiên trong lúc này, mười mấy ngọc bài vỡ nát cùng một thời gian.Hơn mười ngọc bài này đều là top 10 trong Thiên Kiêu yêu tộc!Có thể nói trong Thiên Kiêu yêu tộc, tiềm lực chân chính rất lớn!Mười mấy người này, toàn bộ đều không còn?Trái tim yêu sư đều lạnh hơn nửa.Lão ta nhìn về phía bảng Thiên Kiêu, mấy người hạng đầu không có bất cứ biếnhóa nào.Ngọc bài của đám Thiên Kiêu yêu tộc thì nát…Chuyện này không phải tuyên bố, đám Thiên Kiêu của yêu tộc đã chết sao…Mười mấy người này, đối phó Thiên Kiêu thời đại mới, không địch lại còn chếtrồi hả?“Diệp Lạc, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết…”Yêu sư đọc tên mười mấy người.Thiên Kiêu của yêu tộc chết, đều là đi liệp sát mười mấy người này.Rất rõ ràng, Thiên Kiêu của yêu tộc đi, bị giết ngược lại.Nghĩ tới mười mấy Thiên Kiêu xuất sắc đứng đầu yêu tộc đã chết, yêu sư khôngnhịn nổi dấy lên lửa giận.Nếu không phải thông đạo không gian tạm thời không cho phép lão ta tiến vào,đương nhiên là lão ta muốn đi vào thông đạo không gian, đi trấn giết đám ThiênKiêu của thời đại mới.“Không đúng, yêu sư! Còn có một người chưa chết! Kim Vũ!”Kế Mông mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, yêu sư vội vàng ngẩng đầu nhìn qua.Ngọc bài thuộc về Kim Vũ đúng là vẫn còn, còn bình yên vô sự trôi nổi ở đó.Mà trên bảng Thiên Kiêu, “Tô Càn Nguyên” hạng hai vẫn còn tồn tại.Kim Vũ không chết, Tô Càn Nguyên này cũng không chết?Đây là có chuyện gì?Yêu sư kinh ngạc một lát.Đúng lúc này, thông đạo không gian cách bọn họ không xa đột nhiên lóe lênbạch quang.Yêu sư và Kế Mông nhìn lại lần nữa.Chỉ thấy trong thông đạo không gian, bóng dáng Kim Vũ chậm rãi bay ra.Ở phía xa nhìn qua, áo bào trên người Kim Vũ tán loạn, chật vật không chịunổi, khí tức lại càng hỗn loạn, trong đôi mắt có chút sợ hãi.“Kim Vũ!”Yêu sư hét to một tiếng.Lão ta hét to một tiếng, cũng lập tức khiến Kim Vũ hoàn hồn.Kim Vũ chú ý tới yêu sư, vội vàng bay tới bên cạnh yêu sư.Giống như đi tới sau người yêu sư, hắn ta mới cảm nhận được an toàn.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thế lực hải ngoại biết đại lục Thần Hành ở đâu, bọn họ thì không biết đốiphương ở nơi nào.Cứ tiếp tục như vậy sẽ rất bị động.Trương Hàn cũng muốn hỏi Diệp Lạc có ý nghĩ gì.Nhưng khi hắn ta quay đầu, thì phát hiện Diệp Lạc cau mày, không biết đangnghĩ gì.“Đại sư huynh, huynh nghĩ gì thế?”Trương Hàn tò mò hỏi một câu.“Ta đang nghĩ, nếu là ta đi hải ngoại tìm những thế lực này, không biết cácngươi có thể phòng thủ được đại lục Thần Hành hay không.”Diệp Lạc nhìn thoáng qua Trương Hàn, nói ra ý nghĩ của mình.“Đại sư huynh, huynh muốn đi hải ngoại sao?”Mới đầu Trương Hàn kinh hãi một lát, nhưng lập tức cảm thấy không lo lắnglắm.Thực lực của Diệp Lạc mạnh cỡ nào, cụ thể bọn họ không rõ.Nhưng bọn họ biết, Diệp Lạc chống lại bọn họ, bọn họ cùng tiến lên cũng tuyệtđối không phải đối thủ của Diệp Lạc.Hai bên căn bản không cùng cấp bậc.“Đại sư huynh yên tâm đi, nếu huynh muốn đến hải ngoại, vậy thì do ta tọa trấnđại lục Thần Hành, có ta ở đây, đại lục Thần Hành không có khả năng xảy ra sựcố.”Tô Càn Nguyên cũng đứng ra vào lúc thích hợp, mở miệng nói.Diệp Lạc bán tín bán nghi nhìn Tô Càn Nguyên, cuối cùng vẫn lựa chọn tintưởng Tô Càn Nguyên……Đại lục Thiên Kiện, bầu trời hải ngoại.Yêu sư và Kế Mông vẫn luôn đứng trước “bảng Thiên Kiêu” của thời đại mới.Ở bên cạnh bọn họ, còn có 500 ngọc bài.Mỗi một ngọc bài đều đại biểu cho một Thiên Kiêu của yêu tộc.Người chết ngọc bài vỡ.Một khi có Thiên Kiêu của yêu tộc chết, như vậy ngọc bài tương ứng sẽ vỡ nát.“Ngươi đang khẩn trương cái gì? Thiên Kiêu thời đại cũ ứng phó đám ngườicủa thời đại mới, không phải rất đơn giản ư? Không cần phải khẩn trương nhưvậy.”Kế Mông nhìn ra được sự khẩn trương của yêu sư, còn tưởng yêu sư đang khẩntrương, chậm trễ bố cục của Thiên Đạo.Không biết yêu sư đang lo lắng, nếu 500 Thiên Kiêu xảy ra chuyện, Đại lụcThiên Kiện của lão ta sẽ đứt gãy mất.“Ừm, ta không khẩn trương.”Yêu sư thuận miệng đáp một câu.Miệng lão ta nói như vậy, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm bảng ThiênKiêu.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kế Mông chỉ có thể lắc đầu, không nói gì nữa.Một lúc lâu sau, bảng Thiên Kiêu trước mặt bọn họ đột nhiên bắt đầu chuyểnđộng.Yêu sư và Kế Mông lập tức nín thở nhìn qua.Ở trong tầm mắt của bọn họ, hàng loạt Thiên Kiêu hạng 50 trở lên đều đột nhiênnghiền nát, hóa thành tinh quang tiêu tán đi.Thiên Kiêu…Chết!“Xem ra Thiên Kiêu của thời đại mới không được tốt lắm, chậc chậc.”Cuối cùng yêu sư cũng nhẹ nhàng thở ra.Lão ta vừa mới nói những lời này xong, đột nhiên trong lúc này, lại có dị độngvang lên.Yêu sư và Kế Mông lập tức quay đầu lại nhìn.Bây giờ không phải bảng Thiên Kiêu xảy ra chuyện, mà là ngọc bài phía sau.Bỗng nhiên trong lúc này, mười mấy ngọc bài vỡ nát cùng một thời gian.Hơn mười ngọc bài này đều là top 10 trong Thiên Kiêu yêu tộc!Có thể nói trong Thiên Kiêu yêu tộc, tiềm lực chân chính rất lớn!Mười mấy người này, toàn bộ đều không còn?Trái tim yêu sư đều lạnh hơn nửa.Lão ta nhìn về phía bảng Thiên Kiêu, mấy người hạng đầu không có bất cứ biếnhóa nào.Ngọc bài của đám Thiên Kiêu yêu tộc thì nát…Chuyện này không phải tuyên bố, đám Thiên Kiêu của yêu tộc đã chết sao…Mười mấy người này, đối phó Thiên Kiêu thời đại mới, không địch lại còn chếtrồi hả?“Diệp Lạc, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết…”Yêu sư đọc tên mười mấy người.Thiên Kiêu của yêu tộc chết, đều là đi liệp sát mười mấy người này.Rất rõ ràng, Thiên Kiêu của yêu tộc đi, bị giết ngược lại.Nghĩ tới mười mấy Thiên Kiêu xuất sắc đứng đầu yêu tộc đã chết, yêu sư khôngnhịn nổi dấy lên lửa giận.Nếu không phải thông đạo không gian tạm thời không cho phép lão ta tiến vào,đương nhiên là lão ta muốn đi vào thông đạo không gian, đi trấn giết đám ThiênKiêu của thời đại mới.“Không đúng, yêu sư! Còn có một người chưa chết! Kim Vũ!”Kế Mông mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, yêu sư vội vàng ngẩng đầu nhìn qua.Ngọc bài thuộc về Kim Vũ đúng là vẫn còn, còn bình yên vô sự trôi nổi ở đó.Mà trên bảng Thiên Kiêu, “Tô Càn Nguyên” hạng hai vẫn còn tồn tại.Kim Vũ không chết, Tô Càn Nguyên này cũng không chết?Đây là có chuyện gì?Yêu sư kinh ngạc một lát.Đúng lúc này, thông đạo không gian cách bọn họ không xa đột nhiên lóe lênbạch quang.Yêu sư và Kế Mông nhìn lại lần nữa.Chỉ thấy trong thông đạo không gian, bóng dáng Kim Vũ chậm rãi bay ra.Ở phía xa nhìn qua, áo bào trên người Kim Vũ tán loạn, chật vật không chịunổi, khí tức lại càng hỗn loạn, trong đôi mắt có chút sợ hãi.“Kim Vũ!”Yêu sư hét to một tiếng.Lão ta hét to một tiếng, cũng lập tức khiến Kim Vũ hoàn hồn.Kim Vũ chú ý tới yêu sư, vội vàng bay tới bên cạnh yêu sư.Giống như đi tới sau người yêu sư, hắn ta mới cảm nhận được an toàn.