Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 848: Sở mỗ giản dị tự nhiên

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, bổn tọa sẽ ra tay một lần, nhưng nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, dù saochuyện này không hợp quy củ, trong quy củ của long tộc, trở thành lão tổ củalong tộc, không phải thời khắc sinh tử của long tộc, thì không thể ra tay, lần nàylà vì tiền đồ của long tộc, nên ngoại lệ một lần, nhưng chỉ một lần này, lần saukhông được viện cớ như vậy nữa.”Sở Duyên chậm rãi nói ra những lời như vậy.“Vâng, vâng! Đa tạ lão tổ, đa tạ lão tổ!”Ngao Thiên lập tức kích động, vội vàng nói cảm ơn.“Không cần đa lễ, dù sao ngươi cho nhiều tiền mà.”Sở Duyên xua tay, thuận miệng nói một câu.Ngao Thiên ở một bên lập tức sửng sốt.Lão ta vừa mới nghe thấy cái gì?Câu nói đó là, ngươi cho nhiều tiền sao?Là lão ta nghe lầm ư?Ngao Thiên rơi vào trầm tư.Sở Duyên ngồi trước bàn cũng lập tức ý thức được mình nói nhầm.“Sao thế? Bổn tọa nói, dù sao ngươi cũng là người của long tộc, chẳng lẽ nói sairồi à?”Sở Duyên vội vàng sửa lại.“Ồ ồ, không có không có, ta chỉ đang nghĩ một chuyện, lão tổ đừng trách tội.”Ngao Thiên vội vàng trả lời.Trong lòng lão ta nói thầm, có phải mình nghe nhầm hay không.Vậy mà nghe thành, ngươi cho nhiều tiền.Gần đây mình làm sao vậy?Bởi vì gần đây long tộc có thế quật khởi, cho nên lão ta quá hưng phấn, dẫn tớisinh ra ảo giác ư?Có loại khả năng này.Ngao Thiên sờ gương mặt, dự định sau khi rời khỏi, thì kiểm tra cơ thể mìnhcẩn thận, thân là tộc trưởng long tộc, nếu dễ dàng nghe lầm, vậy thì nguy.“Một khi đã như vậy, còn chuyện khác không? Nếu có mà nói, vậy thì một lầnnói hết đi.”“Không còn chuyện gì, không còn chuyện gì đâu lão tổ.”“Nếu không còn chuyện gì, còn không mau lui xuống?”“Vâng, lão tổ, vậy ta đi đây.”Dưới nhìn kỹ của Sở Duyên, Ngao Thiên im lặng xoay người ra khỏi động phủ.Đợi Ngao Thiên đi ra khỏi động phủ, Sở Duyên mới thu hồi ánh mắt.Sau khi thu hồi ánh mắt, Sở Duyên kiểm kê túi trữ vật trước tiên.Sau khi xác nhận số lượng túi trữ vật không lầm, Sở Duyên mới yên tâm.Hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía cửa động phủ.“Muốn ta ra tay sao?”“Vòng sáng kim sắc mới có thể xử lý được đúng không?”“Có lẽ, đại khái, có khả năng, hẳn là, có thể đúng không?”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.Giọng nói của hắn tràn ngập không tự tin.Tuy hắn biết vòng sáng kim sắc của mình rất mạnh, nhưng mạnh tới mức nào,hắn cũng không biết.Nếu chống lại yêu sư gì đó, hắn không có nắm chắc.Sở Duyên hoài nghi mình một lát xong, thì kiên định hơn.Hắn nhất định có thể.Từ khi hắn đạt được trạng thái vô địch xong, hắn chưa bao giờ gặp ai có thể đỡđược vòng sáng kim sắc.Hắn không tin, lần này ra tay còn có người chống đỡ được.Sở Duyên tự mình cổ vũ mình.Sau khi cổ vũ xong, hắn lại mở túi trữ vật ra xem lần nữa.Lật xem bức họa cuộn tròn bên trong túi trữ vật.Xác nhận những bức họa cuộn tròn này không lầm.Khi Sở Duyên để tâm tới những bức họa cuộn tròn này, hoàn toàn quên mất,mình còn để quên mất đệ tử ở ngoài.Hắn giống như hoàn toàn quên đi sự tồn tại của Lý Thành, không nhắc tới mộtcâu.Sở Duyên xác nhận xong xuôi, mới cất kỹ tất cả túi trữ vật đi……Long tộc đạt được đại lão tổ Sở Duyên hứa hẹn có thể ra tay một lần, bắt đầuhành trình tranh bá của mình.Long tộc không trực tiếp tiến hành tuyên chiến với tộc nào đó, mà “cố ý” tiết lộra tin tức, đại lão tổ của long tộc chỉ ra tay một lần.Dẫn tới các tộc nóng lòng bắt đầu hành động, nhất là những chủng tộc trở mặtvới long tộc.Bọn họ sợ long tộc sẽ chĩa mũi nhọn về phía bọn họ.Sau khi biết đại lão tổ long tộc chỉ ra tay một lần, bọn họ hiểu rõ, xác suất tộcmình còn sống khá cao.Cho nên bọn họ không có tâm tư muốn tử chiến với long tộc.Dưới tình huống như vậy, long tộc bắt đầu hành động xâm lấn các tộc.Long tộc không quá đáng, mà cẩn thận chậm rãi xâm lấn các tộc.Một bộ này, long tộc chơi rất nhẵn nhụi.Chính là không xâm lấn quy mô lớn, mà chậm rãi ăn mòn các tộc.Lấy suy yếu các tộc, khiến long tộc lớn mạnh.Nhưng đối với chuyện này, các tộc không có năng lực phản kháng.Bọn họ sợ phản kháng quá mức, sẽ khiến long tộc coi là kẻ thù, đến lúc đó longtộc lấy cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất dùng trên người tộc mình, vậythì bọn họ thực sự thiệt lớn.Trước khi long tộc chưa dùng cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất, ngườinào cũng sẽ không chính thức khai chiến với long tộc.Long tộc nắm chặt sít sao chuyện này, nhân cơ hội này, long tộc bắt đầu khôngngừng tăng lên.…Ngày này, trong long tộc, một tin tức truyền ra, dẫn tới các tộc của yêu tộc chấnđộng.Đại lão tổ của long tộc muốn nhận đồ đệ.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, bổn tọa sẽ ra tay một lần, nhưng nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, dù saochuyện này không hợp quy củ, trong quy củ của long tộc, trở thành lão tổ củalong tộc, không phải thời khắc sinh tử của long tộc, thì không thể ra tay, lần nàylà vì tiền đồ của long tộc, nên ngoại lệ một lần, nhưng chỉ một lần này, lần saukhông được viện cớ như vậy nữa.”Sở Duyên chậm rãi nói ra những lời như vậy.“Vâng, vâng! Đa tạ lão tổ, đa tạ lão tổ!”Ngao Thiên lập tức kích động, vội vàng nói cảm ơn.“Không cần đa lễ, dù sao ngươi cho nhiều tiền mà.”Sở Duyên xua tay, thuận miệng nói một câu.Ngao Thiên ở một bên lập tức sửng sốt.Lão ta vừa mới nghe thấy cái gì?Câu nói đó là, ngươi cho nhiều tiền sao?Là lão ta nghe lầm ư?Ngao Thiên rơi vào trầm tư.Sở Duyên ngồi trước bàn cũng lập tức ý thức được mình nói nhầm.“Sao thế? Bổn tọa nói, dù sao ngươi cũng là người của long tộc, chẳng lẽ nói sairồi à?”Sở Duyên vội vàng sửa lại.“Ồ ồ, không có không có, ta chỉ đang nghĩ một chuyện, lão tổ đừng trách tội.”Ngao Thiên vội vàng trả lời.Trong lòng lão ta nói thầm, có phải mình nghe nhầm hay không.Vậy mà nghe thành, ngươi cho nhiều tiền.Gần đây mình làm sao vậy?Bởi vì gần đây long tộc có thế quật khởi, cho nên lão ta quá hưng phấn, dẫn tớisinh ra ảo giác ư?Có loại khả năng này.Ngao Thiên sờ gương mặt, dự định sau khi rời khỏi, thì kiểm tra cơ thể mìnhcẩn thận, thân là tộc trưởng long tộc, nếu dễ dàng nghe lầm, vậy thì nguy.“Một khi đã như vậy, còn chuyện khác không? Nếu có mà nói, vậy thì một lầnnói hết đi.”“Không còn chuyện gì, không còn chuyện gì đâu lão tổ.”“Nếu không còn chuyện gì, còn không mau lui xuống?”“Vâng, lão tổ, vậy ta đi đây.”Dưới nhìn kỹ của Sở Duyên, Ngao Thiên im lặng xoay người ra khỏi động phủ.Đợi Ngao Thiên đi ra khỏi động phủ, Sở Duyên mới thu hồi ánh mắt.Sau khi thu hồi ánh mắt, Sở Duyên kiểm kê túi trữ vật trước tiên.Sau khi xác nhận số lượng túi trữ vật không lầm, Sở Duyên mới yên tâm.Hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía cửa động phủ.“Muốn ta ra tay sao?”“Vòng sáng kim sắc mới có thể xử lý được đúng không?”“Có lẽ, đại khái, có khả năng, hẳn là, có thể đúng không?”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.Giọng nói của hắn tràn ngập không tự tin.Tuy hắn biết vòng sáng kim sắc của mình rất mạnh, nhưng mạnh tới mức nào,hắn cũng không biết.Nếu chống lại yêu sư gì đó, hắn không có nắm chắc.Sở Duyên hoài nghi mình một lát xong, thì kiên định hơn.Hắn nhất định có thể.Từ khi hắn đạt được trạng thái vô địch xong, hắn chưa bao giờ gặp ai có thể đỡđược vòng sáng kim sắc.Hắn không tin, lần này ra tay còn có người chống đỡ được.Sở Duyên tự mình cổ vũ mình.Sau khi cổ vũ xong, hắn lại mở túi trữ vật ra xem lần nữa.Lật xem bức họa cuộn tròn bên trong túi trữ vật.Xác nhận những bức họa cuộn tròn này không lầm.Khi Sở Duyên để tâm tới những bức họa cuộn tròn này, hoàn toàn quên mất,mình còn để quên mất đệ tử ở ngoài.Hắn giống như hoàn toàn quên đi sự tồn tại của Lý Thành, không nhắc tới mộtcâu.Sở Duyên xác nhận xong xuôi, mới cất kỹ tất cả túi trữ vật đi……Long tộc đạt được đại lão tổ Sở Duyên hứa hẹn có thể ra tay một lần, bắt đầuhành trình tranh bá của mình.Long tộc không trực tiếp tiến hành tuyên chiến với tộc nào đó, mà “cố ý” tiết lộra tin tức, đại lão tổ của long tộc chỉ ra tay một lần.Dẫn tới các tộc nóng lòng bắt đầu hành động, nhất là những chủng tộc trở mặtvới long tộc.Bọn họ sợ long tộc sẽ chĩa mũi nhọn về phía bọn họ.Sau khi biết đại lão tổ long tộc chỉ ra tay một lần, bọn họ hiểu rõ, xác suất tộcmình còn sống khá cao.Cho nên bọn họ không có tâm tư muốn tử chiến với long tộc.Dưới tình huống như vậy, long tộc bắt đầu hành động xâm lấn các tộc.Long tộc không quá đáng, mà cẩn thận chậm rãi xâm lấn các tộc.Một bộ này, long tộc chơi rất nhẵn nhụi.Chính là không xâm lấn quy mô lớn, mà chậm rãi ăn mòn các tộc.Lấy suy yếu các tộc, khiến long tộc lớn mạnh.Nhưng đối với chuyện này, các tộc không có năng lực phản kháng.Bọn họ sợ phản kháng quá mức, sẽ khiến long tộc coi là kẻ thù, đến lúc đó longtộc lấy cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất dùng trên người tộc mình, vậythì bọn họ thực sự thiệt lớn.Trước khi long tộc chưa dùng cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất, ngườinào cũng sẽ không chính thức khai chiến với long tộc.Long tộc nắm chặt sít sao chuyện này, nhân cơ hội này, long tộc bắt đầu khôngngừng tăng lên.…Ngày này, trong long tộc, một tin tức truyền ra, dẫn tới các tộc của yêu tộc chấnđộng.Đại lão tổ của long tộc muốn nhận đồ đệ.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thôi, bổn tọa sẽ ra tay một lần, nhưng nhớ kỹ, chỉ có một cơ hội, dù saochuyện này không hợp quy củ, trong quy củ của long tộc, trở thành lão tổ củalong tộc, không phải thời khắc sinh tử của long tộc, thì không thể ra tay, lần nàylà vì tiền đồ của long tộc, nên ngoại lệ một lần, nhưng chỉ một lần này, lần saukhông được viện cớ như vậy nữa.”Sở Duyên chậm rãi nói ra những lời như vậy.“Vâng, vâng! Đa tạ lão tổ, đa tạ lão tổ!”Ngao Thiên lập tức kích động, vội vàng nói cảm ơn.“Không cần đa lễ, dù sao ngươi cho nhiều tiền mà.”Sở Duyên xua tay, thuận miệng nói một câu.Ngao Thiên ở một bên lập tức sửng sốt.Lão ta vừa mới nghe thấy cái gì?Câu nói đó là, ngươi cho nhiều tiền sao?Là lão ta nghe lầm ư?Ngao Thiên rơi vào trầm tư.Sở Duyên ngồi trước bàn cũng lập tức ý thức được mình nói nhầm.“Sao thế? Bổn tọa nói, dù sao ngươi cũng là người của long tộc, chẳng lẽ nói sairồi à?”Sở Duyên vội vàng sửa lại.“Ồ ồ, không có không có, ta chỉ đang nghĩ một chuyện, lão tổ đừng trách tội.”Ngao Thiên vội vàng trả lời.Trong lòng lão ta nói thầm, có phải mình nghe nhầm hay không.Vậy mà nghe thành, ngươi cho nhiều tiền.Gần đây mình làm sao vậy?Bởi vì gần đây long tộc có thế quật khởi, cho nên lão ta quá hưng phấn, dẫn tớisinh ra ảo giác ư?Có loại khả năng này.Ngao Thiên sờ gương mặt, dự định sau khi rời khỏi, thì kiểm tra cơ thể mìnhcẩn thận, thân là tộc trưởng long tộc, nếu dễ dàng nghe lầm, vậy thì nguy.“Một khi đã như vậy, còn chuyện khác không? Nếu có mà nói, vậy thì một lầnnói hết đi.”“Không còn chuyện gì, không còn chuyện gì đâu lão tổ.”“Nếu không còn chuyện gì, còn không mau lui xuống?”“Vâng, lão tổ, vậy ta đi đây.”Dưới nhìn kỹ của Sở Duyên, Ngao Thiên im lặng xoay người ra khỏi động phủ.Đợi Ngao Thiên đi ra khỏi động phủ, Sở Duyên mới thu hồi ánh mắt.Sau khi thu hồi ánh mắt, Sở Duyên kiểm kê túi trữ vật trước tiên.Sau khi xác nhận số lượng túi trữ vật không lầm, Sở Duyên mới yên tâm.Hắn lại ngẩng đầu nhìn về phía cửa động phủ.“Muốn ta ra tay sao?”“Vòng sáng kim sắc mới có thể xử lý được đúng không?”“Có lẽ, đại khái, có khả năng, hẳn là, có thể đúng không?”Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.Giọng nói của hắn tràn ngập không tự tin.Tuy hắn biết vòng sáng kim sắc của mình rất mạnh, nhưng mạnh tới mức nào,hắn cũng không biết.Nếu chống lại yêu sư gì đó, hắn không có nắm chắc.Sở Duyên hoài nghi mình một lát xong, thì kiên định hơn.Hắn nhất định có thể.Từ khi hắn đạt được trạng thái vô địch xong, hắn chưa bao giờ gặp ai có thể đỡđược vòng sáng kim sắc.Hắn không tin, lần này ra tay còn có người chống đỡ được.Sở Duyên tự mình cổ vũ mình.Sau khi cổ vũ xong, hắn lại mở túi trữ vật ra xem lần nữa.Lật xem bức họa cuộn tròn bên trong túi trữ vật.Xác nhận những bức họa cuộn tròn này không lầm.Khi Sở Duyên để tâm tới những bức họa cuộn tròn này, hoàn toàn quên mất,mình còn để quên mất đệ tử ở ngoài.Hắn giống như hoàn toàn quên đi sự tồn tại của Lý Thành, không nhắc tới mộtcâu.Sở Duyên xác nhận xong xuôi, mới cất kỹ tất cả túi trữ vật đi……Long tộc đạt được đại lão tổ Sở Duyên hứa hẹn có thể ra tay một lần, bắt đầuhành trình tranh bá của mình.Long tộc không trực tiếp tiến hành tuyên chiến với tộc nào đó, mà “cố ý” tiết lộra tin tức, đại lão tổ của long tộc chỉ ra tay một lần.Dẫn tới các tộc nóng lòng bắt đầu hành động, nhất là những chủng tộc trở mặtvới long tộc.Bọn họ sợ long tộc sẽ chĩa mũi nhọn về phía bọn họ.Sau khi biết đại lão tổ long tộc chỉ ra tay một lần, bọn họ hiểu rõ, xác suất tộcmình còn sống khá cao.Cho nên bọn họ không có tâm tư muốn tử chiến với long tộc.Dưới tình huống như vậy, long tộc bắt đầu hành động xâm lấn các tộc.Long tộc không quá đáng, mà cẩn thận chậm rãi xâm lấn các tộc.Một bộ này, long tộc chơi rất nhẵn nhụi.Chính là không xâm lấn quy mô lớn, mà chậm rãi ăn mòn các tộc.Lấy suy yếu các tộc, khiến long tộc lớn mạnh.Nhưng đối với chuyện này, các tộc không có năng lực phản kháng.Bọn họ sợ phản kháng quá mức, sẽ khiến long tộc coi là kẻ thù, đến lúc đó longtộc lấy cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất dùng trên người tộc mình, vậythì bọn họ thực sự thiệt lớn.Trước khi long tộc chưa dùng cơ hội đại lão tổ ra tay một lần duy nhất, ngườinào cũng sẽ không chính thức khai chiến với long tộc.Long tộc nắm chặt sít sao chuyện này, nhân cơ hội này, long tộc bắt đầu khôngngừng tăng lên.…Ngày này, trong long tộc, một tin tức truyền ra, dẫn tới các tộc của yêu tộc chấnđộng.Đại lão tổ của long tộc muốn nhận đồ đệ.

Chương 848: Sở mỗ giản dị tự nhiên