Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 858: Đại khủng bố thời đại cũ sống lại

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi đệ tử này tu luyện, hắn lại động tay động chân từ trong, đến lúc đó cònsợ đệ tử này không rơi vào ma chướng được sao?“Ngươi muốn tu hành, vậy không bằng đến động phủ của vi sư tu hành? Ở bêntrong động phủ của vi sư, vi sư cũng có thể luôn chiếu cố ngươi, tránh chongươi tu hành xảy ra sai lầm gì đó.”Trong giọng nói của Sở Duyên lộ ra nồng đậm quan tâm.Nghe thấy thế Lâm Mạc càng cảm động, đương nhiên là đồng ý.Sau khi Lâm Mạc đồng ý, Sở Duyên thuận thế bảo Lâm Mạc tiến vào động phủcủa hắn, tìm một chỗ hẻo lánh bế quan, bảo Lâm Mạc đi vào mò mẫm tu hành.Về phần tại sao tìm chỗ hẻo lánh bế quan…Chuyện này Sở Duyên không muốn giải thích.Sau khi bảo Lâm Mạc đến động phủ, Sở Duyên không lập tức đi giở trò, mà đitìm Kim Vũ và Lý Thành, muốn thu phục hai người này rồi nói chuyện khác.Sở Duyên thân là đại lão tổ của long tộc, muốn tìm người ở trong tổ địa longtộc, quả thực là vô cùng dễ dàng.Chỉ một lát, đã có tộc nhân của long tộc dẫn Kim Vũ và Lý Thành tới trước mặtSở Duyên.“Tiền bối.”“Sư tôn.”Trước cửa động phủ, Kim Vũ và Lý Thành đối mặt với Sở Duyên, hành lễ thậtsâu.“Miễn lễ, Thành Nhi, từ khi vi sư truyền thụ truyền thừa cho ngươi xong, thìkhông dạy bảo ngươi, không biết hiện giờ ngươi tu hành tới tình cảnh nào?”Sở Duyên tùy ý nói.Hắn không thấy là hình thức dạy học sẽ lừa hắn.Theo ý hắn, Lý Thành nhất định sẽ phế.Sở dĩ hắn hỏi một câu, chỉ vì không biết nên nói gì, cho nên mới mở miệng.“Khởi bẩm sư tôn, hiện giờ đệ tử…”Lý Thành vừa định báo cáo một chút, về vấn đề tu hành của mình.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, đột nhiên trong lúc này, bầu trời bất ngờ tốisầm lại.Bùm!Bùm!Liên tục không ngừng có lôi điện lướt qua, đinh tai nhức óc.Huyết vân cuồn cuộn tràn khắp mà đến, bao trùm cả bầu trời, giống như trờixanh đang tức giận, hay là như đang gào thét.Ngay sau đó, một vòng minh nguyệt huyết sắc hiển hóa ở vùng cực tây.Đồng thời, ở vùng cực đông, một vòng hào quang thái dương huyết sắc lênkhông.Trong hư không, mơ hồ vang lên tiếng kêu cổ xưa mà tràn ngập khí phách.Ngay sau đó, đủ loại dị tượng cùng dâng lên.Sở Duyên sửng sốt một lát, trong lòng hắn không hiểu sao sinh ra áp lực, ánhmắt nhìn về phương xa, không biết đang nhìn gì.Trực giác nói với hắn, phương hướng đó, hình như có gì phát sinh……Cùng lúc đó, bên đại lục Thần Hành, trên không Thái Nhất Kiếm Tông, rấtnhiều đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở nơi này một lần nữa.Vẻ mặt cả đám bọn họ nghiêm trọng nhìn bên hải dương.Tu sĩ bình thường căn bản không cảm nhận được gì, nhưng bọn họ thì khác, bọnhọ không phải tu sĩ bình thường.Lực cảm ứng của bọn họ rất mạnh.Bọn họ có thể cảm nhận được, ở bên hải dương vô tận, có khí tức vô cùngkhủng bố đang thức tỉnh.“Các ngươi đều nhận ra sao?”Một giọng nói đột nhiên vang lên.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông đều nhìn qua.Chỉ thấy Diệp Lạc chậm rãi đi ra, lúc này ấn ký kim sắc chỗ mi tâm đang nở rộquang mang ánh sáng ngọc.“Đại sư huynh.”Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nhao nhao nói một câu.“Ừm.”Diệp Lạc khẽ gật đầu, xem như đáp lễ.“Đại sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Bọn ta đều cảm nhận đượcbên hải dương không đơn giản, rốt cuộc bên kia xảy ra chuyện gì?”Tô Càn Nguyên sốt ruột hỏi một câu.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông không mở miệng, nhưng ánh mắt đều nhìn về phíaDiệp Lạc.Rất rõ ràng, đây cũng là câu hỏi mà bọn họ muốn hỏi.“Ta cũng không rõ lắm, Thiên Đạo đã ngủ say, không thể câu thông, nhưng dựatheo hiện giờ nhìn xem, chỉ sợ là đại khủng bố thời đại cũ sống lại.”Giọng nói của Diệp Lạc bình tĩnh, ôn hòa nói xong.“Đại khủng bố thời đại cũ sao?”Đồng tử của rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông co rụt lại.Bọn họ đều biết thời đại cũ là thứ gì.Thời đại cũ là đối lập với bọn họ.Bên đối phương có thêm một người khủng bố sao?Vậy bên bọn họ thì sao?“Đại sư huynh, huynh có thể địch nổi người sống lại này không?”Trương Hàn do dự hỏi.“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sẽ không đánh lại được.”Diệp Lạc chậm rãi nói những lời này.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nghe thấy thế nhíu mày.Ngay cả đại sư huynh đều không đánh lại?“Yên tâm đi, thời đại cũ đều có cường giả xuất hiện, nhưng chúng ta chưa chắckhông có chỗ dựa vững chắc, đừng quên, xuất thân của chúng ta.”Ánh mắt Diệp Lạc nhìn thoáng qua đồng môn, vô cùng tự tin nói những lời này.Chỗ dựa vững chắc của bọn họ, không kém đám người thời đại cũ!Bọn họ có Bạch tiền bối, có tứ hung!Cộng thêm sư tôn ở đây!

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi đệ tử này tu luyện, hắn lại động tay động chân từ trong, đến lúc đó cònsợ đệ tử này không rơi vào ma chướng được sao?“Ngươi muốn tu hành, vậy không bằng đến động phủ của vi sư tu hành? Ở bêntrong động phủ của vi sư, vi sư cũng có thể luôn chiếu cố ngươi, tránh chongươi tu hành xảy ra sai lầm gì đó.”Trong giọng nói của Sở Duyên lộ ra nồng đậm quan tâm.Nghe thấy thế Lâm Mạc càng cảm động, đương nhiên là đồng ý.Sau khi Lâm Mạc đồng ý, Sở Duyên thuận thế bảo Lâm Mạc tiến vào động phủcủa hắn, tìm một chỗ hẻo lánh bế quan, bảo Lâm Mạc đi vào mò mẫm tu hành.Về phần tại sao tìm chỗ hẻo lánh bế quan…Chuyện này Sở Duyên không muốn giải thích.Sau khi bảo Lâm Mạc đến động phủ, Sở Duyên không lập tức đi giở trò, mà đitìm Kim Vũ và Lý Thành, muốn thu phục hai người này rồi nói chuyện khác.Sở Duyên thân là đại lão tổ của long tộc, muốn tìm người ở trong tổ địa longtộc, quả thực là vô cùng dễ dàng.Chỉ một lát, đã có tộc nhân của long tộc dẫn Kim Vũ và Lý Thành tới trước mặtSở Duyên.“Tiền bối.”“Sư tôn.”Trước cửa động phủ, Kim Vũ và Lý Thành đối mặt với Sở Duyên, hành lễ thậtsâu.“Miễn lễ, Thành Nhi, từ khi vi sư truyền thụ truyền thừa cho ngươi xong, thìkhông dạy bảo ngươi, không biết hiện giờ ngươi tu hành tới tình cảnh nào?”Sở Duyên tùy ý nói.Hắn không thấy là hình thức dạy học sẽ lừa hắn.Theo ý hắn, Lý Thành nhất định sẽ phế.Sở dĩ hắn hỏi một câu, chỉ vì không biết nên nói gì, cho nên mới mở miệng.“Khởi bẩm sư tôn, hiện giờ đệ tử…”Lý Thành vừa định báo cáo một chút, về vấn đề tu hành của mình.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, đột nhiên trong lúc này, bầu trời bất ngờ tốisầm lại.Bùm!Bùm!Liên tục không ngừng có lôi điện lướt qua, đinh tai nhức óc.Huyết vân cuồn cuộn tràn khắp mà đến, bao trùm cả bầu trời, giống như trờixanh đang tức giận, hay là như đang gào thét.Ngay sau đó, một vòng minh nguyệt huyết sắc hiển hóa ở vùng cực tây.Đồng thời, ở vùng cực đông, một vòng hào quang thái dương huyết sắc lênkhông.Trong hư không, mơ hồ vang lên tiếng kêu cổ xưa mà tràn ngập khí phách.Ngay sau đó, đủ loại dị tượng cùng dâng lên.Sở Duyên sửng sốt một lát, trong lòng hắn không hiểu sao sinh ra áp lực, ánhmắt nhìn về phương xa, không biết đang nhìn gì.Trực giác nói với hắn, phương hướng đó, hình như có gì phát sinh……Cùng lúc đó, bên đại lục Thần Hành, trên không Thái Nhất Kiếm Tông, rấtnhiều đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở nơi này một lần nữa.Vẻ mặt cả đám bọn họ nghiêm trọng nhìn bên hải dương.Tu sĩ bình thường căn bản không cảm nhận được gì, nhưng bọn họ thì khác, bọnhọ không phải tu sĩ bình thường.Lực cảm ứng của bọn họ rất mạnh.Bọn họ có thể cảm nhận được, ở bên hải dương vô tận, có khí tức vô cùngkhủng bố đang thức tỉnh.“Các ngươi đều nhận ra sao?”Một giọng nói đột nhiên vang lên.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông đều nhìn qua.Chỉ thấy Diệp Lạc chậm rãi đi ra, lúc này ấn ký kim sắc chỗ mi tâm đang nở rộquang mang ánh sáng ngọc.“Đại sư huynh.”Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nhao nhao nói một câu.“Ừm.”Diệp Lạc khẽ gật đầu, xem như đáp lễ.“Đại sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Bọn ta đều cảm nhận đượcbên hải dương không đơn giản, rốt cuộc bên kia xảy ra chuyện gì?”Tô Càn Nguyên sốt ruột hỏi một câu.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông không mở miệng, nhưng ánh mắt đều nhìn về phíaDiệp Lạc.Rất rõ ràng, đây cũng là câu hỏi mà bọn họ muốn hỏi.“Ta cũng không rõ lắm, Thiên Đạo đã ngủ say, không thể câu thông, nhưng dựatheo hiện giờ nhìn xem, chỉ sợ là đại khủng bố thời đại cũ sống lại.”Giọng nói của Diệp Lạc bình tĩnh, ôn hòa nói xong.“Đại khủng bố thời đại cũ sao?”Đồng tử của rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông co rụt lại.Bọn họ đều biết thời đại cũ là thứ gì.Thời đại cũ là đối lập với bọn họ.Bên đối phương có thêm một người khủng bố sao?Vậy bên bọn họ thì sao?“Đại sư huynh, huynh có thể địch nổi người sống lại này không?”Trương Hàn do dự hỏi.“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sẽ không đánh lại được.”Diệp Lạc chậm rãi nói những lời này.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nghe thấy thế nhíu mày.Ngay cả đại sư huynh đều không đánh lại?“Yên tâm đi, thời đại cũ đều có cường giả xuất hiện, nhưng chúng ta chưa chắckhông có chỗ dựa vững chắc, đừng quên, xuất thân của chúng ta.”Ánh mắt Diệp Lạc nhìn thoáng qua đồng môn, vô cùng tự tin nói những lời này.Chỗ dựa vững chắc của bọn họ, không kém đám người thời đại cũ!Bọn họ có Bạch tiền bối, có tứ hung!Cộng thêm sư tôn ở đây!

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi đệ tử này tu luyện, hắn lại động tay động chân từ trong, đến lúc đó cònsợ đệ tử này không rơi vào ma chướng được sao?“Ngươi muốn tu hành, vậy không bằng đến động phủ của vi sư tu hành? Ở bêntrong động phủ của vi sư, vi sư cũng có thể luôn chiếu cố ngươi, tránh chongươi tu hành xảy ra sai lầm gì đó.”Trong giọng nói của Sở Duyên lộ ra nồng đậm quan tâm.Nghe thấy thế Lâm Mạc càng cảm động, đương nhiên là đồng ý.Sau khi Lâm Mạc đồng ý, Sở Duyên thuận thế bảo Lâm Mạc tiến vào động phủcủa hắn, tìm một chỗ hẻo lánh bế quan, bảo Lâm Mạc đi vào mò mẫm tu hành.Về phần tại sao tìm chỗ hẻo lánh bế quan…Chuyện này Sở Duyên không muốn giải thích.Sau khi bảo Lâm Mạc đến động phủ, Sở Duyên không lập tức đi giở trò, mà đitìm Kim Vũ và Lý Thành, muốn thu phục hai người này rồi nói chuyện khác.Sở Duyên thân là đại lão tổ của long tộc, muốn tìm người ở trong tổ địa longtộc, quả thực là vô cùng dễ dàng.Chỉ một lát, đã có tộc nhân của long tộc dẫn Kim Vũ và Lý Thành tới trước mặtSở Duyên.“Tiền bối.”“Sư tôn.”Trước cửa động phủ, Kim Vũ và Lý Thành đối mặt với Sở Duyên, hành lễ thậtsâu.“Miễn lễ, Thành Nhi, từ khi vi sư truyền thụ truyền thừa cho ngươi xong, thìkhông dạy bảo ngươi, không biết hiện giờ ngươi tu hành tới tình cảnh nào?”Sở Duyên tùy ý nói.Hắn không thấy là hình thức dạy học sẽ lừa hắn.Theo ý hắn, Lý Thành nhất định sẽ phế.Sở dĩ hắn hỏi một câu, chỉ vì không biết nên nói gì, cho nên mới mở miệng.“Khởi bẩm sư tôn, hiện giờ đệ tử…”Lý Thành vừa định báo cáo một chút, về vấn đề tu hành của mình.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, đột nhiên trong lúc này, bầu trời bất ngờ tốisầm lại.Bùm!Bùm!Liên tục không ngừng có lôi điện lướt qua, đinh tai nhức óc.Huyết vân cuồn cuộn tràn khắp mà đến, bao trùm cả bầu trời, giống như trờixanh đang tức giận, hay là như đang gào thét.Ngay sau đó, một vòng minh nguyệt huyết sắc hiển hóa ở vùng cực tây.Đồng thời, ở vùng cực đông, một vòng hào quang thái dương huyết sắc lênkhông.Trong hư không, mơ hồ vang lên tiếng kêu cổ xưa mà tràn ngập khí phách.Ngay sau đó, đủ loại dị tượng cùng dâng lên.Sở Duyên sửng sốt một lát, trong lòng hắn không hiểu sao sinh ra áp lực, ánhmắt nhìn về phương xa, không biết đang nhìn gì.Trực giác nói với hắn, phương hướng đó, hình như có gì phát sinh……Cùng lúc đó, bên đại lục Thần Hành, trên không Thái Nhất Kiếm Tông, rấtnhiều đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở nơi này một lần nữa.Vẻ mặt cả đám bọn họ nghiêm trọng nhìn bên hải dương.Tu sĩ bình thường căn bản không cảm nhận được gì, nhưng bọn họ thì khác, bọnhọ không phải tu sĩ bình thường.Lực cảm ứng của bọn họ rất mạnh.Bọn họ có thể cảm nhận được, ở bên hải dương vô tận, có khí tức vô cùngkhủng bố đang thức tỉnh.“Các ngươi đều nhận ra sao?”Một giọng nói đột nhiên vang lên.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông đều nhìn qua.Chỉ thấy Diệp Lạc chậm rãi đi ra, lúc này ấn ký kim sắc chỗ mi tâm đang nở rộquang mang ánh sáng ngọc.“Đại sư huynh.”Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nhao nhao nói một câu.“Ừm.”Diệp Lạc khẽ gật đầu, xem như đáp lễ.“Đại sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế? Bọn ta đều cảm nhận đượcbên hải dương không đơn giản, rốt cuộc bên kia xảy ra chuyện gì?”Tô Càn Nguyên sốt ruột hỏi một câu.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông không mở miệng, nhưng ánh mắt đều nhìn về phíaDiệp Lạc.Rất rõ ràng, đây cũng là câu hỏi mà bọn họ muốn hỏi.“Ta cũng không rõ lắm, Thiên Đạo đã ngủ say, không thể câu thông, nhưng dựatheo hiện giờ nhìn xem, chỉ sợ là đại khủng bố thời đại cũ sống lại.”Giọng nói của Diệp Lạc bình tĩnh, ôn hòa nói xong.“Đại khủng bố thời đại cũ sao?”Đồng tử của rất nhiều đệ tử Vô Đạo Tông co rụt lại.Bọn họ đều biết thời đại cũ là thứ gì.Thời đại cũ là đối lập với bọn họ.Bên đối phương có thêm một người khủng bố sao?Vậy bên bọn họ thì sao?“Đại sư huynh, huynh có thể địch nổi người sống lại này không?”Trương Hàn do dự hỏi.“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, sẽ không đánh lại được.”Diệp Lạc chậm rãi nói những lời này.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông nghe thấy thế nhíu mày.Ngay cả đại sư huynh đều không đánh lại?“Yên tâm đi, thời đại cũ đều có cường giả xuất hiện, nhưng chúng ta chưa chắckhông có chỗ dựa vững chắc, đừng quên, xuất thân của chúng ta.”Ánh mắt Diệp Lạc nhìn thoáng qua đồng môn, vô cùng tự tin nói những lời này.Chỗ dựa vững chắc của bọn họ, không kém đám người thời đại cũ!Bọn họ có Bạch tiền bối, có tứ hung!Cộng thêm sư tôn ở đây!

Chương 858: Đại khủng bố thời đại cũ sống lại