Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 859: Yêu hoàng sống lại 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thiên Kiện, trong vạn yêu cung.Lúc này, Kế Mông và yêu sư nhìn thấy đủ loại dị tượng xong, vẻ mặt hai ngườiđều thay đổi.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là giật mình.“Đây không phải là khí tức của bệ hạ!”Tinh thần Kế Mông rung động, lão ta trầm giọng nói một câu như thế.“Là khí tức của yêu hoàng…”Yêu sư hít sâu một hơi.Trong lòng lão ta vô cùng phức tạp.Trước mắt yêu tộc đại lục Thiên Kiện đã ở cục diện tốt, chỉ cần cho lão ta chútthời gian.Quyền khống chế yêu tộc đương nhiên rơi lên tay lão ta.Vào thời khắc quan trọng như vậy, yêu hoàng sống lại sao?Yêu hoàng sống lại, vậy còn cái rắm của lão ta?“Yêu hoàng sống lại, cho dù bệ hạ còn chưa sống lại, nhưng không sao! Ta thảophạt chuyện các đại lục trước, có thể tiếp tục!”Sắc lạnh trên mặt Kế Mông đều biến mất, thay vào đó là vẻ hưng phấn.Yêu tộc có hai thống soái giả tối cao, một chính một phụ.Chính là yêu đế Đế Tuấn, thống trị cả yêu tộc, cũng từng là Thiên Đế!Phụ là yêu hoàng Đông Hoàng Thái Nhất, Thái Nhất không để ý tới mọi việccủa yêu tộc, nhưng chiến lực tối cao của yêu tộc, luận về người nào mạnh nhấttrong yêu tộc, không hề nghi ngờ là Thái Nhất!Thái Nhất trở về, thực ra tác dụng thực tế còn nhiều hơn bệ hạ sống lại.Bởi vì Thái Nhất trở về, có thể dễ dàng đánh xuyên bất cứ đại lục nào ngoài đạilục Thần Hành.Đây là chuyện Kế Mông tin tưởng tuyệt đối đối với Thái Nhất.Cho dù có khả năng Thái Nhất mới sống lại, tu vi không cao, nhưng vẫn có lòngtin tuyệt đối đối với Thái Nhất.Yêu hoàng nhất định có thể đánh xuyên qua đa số thời đại mới!“Đi! Yêu sư! Theo ta đi nghênh đón yêu hoàng!”Kế Mông hưng phấn nhìn về phía yêu sư, nói như vậy.“Được, nhưng mà chúng ta đi dặn dò thuộc hạ một chút, quản lý đại lục ThiênKiện thật tốt, tránh cho đại bản doanh của chúng ta xảy ra sai sót.”Trên mặt yêu sư lộ ra vẻ hưng phấn, trong lòng lại đang không ngừng suy nghĩđối sách.“Được, ta đi ra ngoài đợi ngươi, ngươi nhanh lên đấy.”Cảm xúc của Kế Mông kích động, không nghĩ nhiều.Sau khi nói xong, trực tiếp bay ra khỏi vạn yêu cung, đi ra ngoài đợi.“Nên làm thế nào mới tốt đây?”Yêu sư thấy Kế Mông rời đi, vẻ mặt hưng phấn lập tức tản đi, lão ta cau mày, cốgắng suy nghĩ.Bảo lão ta buông tay như vậy sao?Tuyệt đối không có khả năng này!Lão ta từng tính phản bội yêu đế và yêu hoàng.Nếu lão ta thực sự ngây ngốc đi nghênh đón yêu hoàng, dựa theo tính tình củayêu hoàng, cho dù bây giờ không làm gì lão ta, sau này có cơ hội, tuyệt đối sẽlấy mạng lão ta.Tuyệt đối không thể đợi chết như vậy!Nhưng yêu sư không thể nghĩ ra, rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt.“Không bằng… Nhân cơ hội kéo dài yêu hoàng trước, bảo bên long tộc mauchóng thống nhất cả yêu tộc, đến lúc đó ta lôi kéo cả yêu tộc, trừ phi yêu hoàngmuốn thua thời đại cũ! Nếu không thì không dám động vào ta!”Yêu sư đột nhiên nghĩ tới biện pháp này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy hoàn toànkhả thi.Nghĩ tới đây, lão ta xua tay, lấy một ngọc giản ra.Lão ta viết những lời muốn nói vào trong ngọc giản, sau đó trực tiếp ném ngọcgiản đi, thêm pháp lực vào, bay về bên long tộc.Làm xong những chuyện này, lão ta mới bay ra ngoài vạn yêu cung.…Bên kia, trước cửa động phủ, nhìn đủ loại dị tượng trên bầu trời, Kim Vũ, LýThành, Sở Duyên mãi mà không nói lời nào.Một lát sau, vẫn là Sở Duyên dẫn đầu tỉnh táo lại từ trong dị tượng, hắn nhìn vềphía Lý Thành và Kim Vũ, nhẹ giọng mở miệng.“Hai người các ngươi không sao chứ?”Giọng nói của hắn giống như mang theo loại ma lực nào đó, chỉ trong nháy mắtkhiến Kim Vũ và Lý Thành hoàn hồn.“Tiền bối, e rằng là đại nhân vật thời đại chúng ta sống lại.”Đây là câu nói đầu tiên của Kim Vũ sau khi hoàn hồn lại.“Đại nhân vật thời đại cũ sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, cảm thấy hơi khó hiểu.“Đúng vậy, tiền bối, trận trượng như vậy lớn hơn bọn ta lúc ấy, chỉ sợ ngườisống lại lần này, ít nhất cũng là nhân vật cấp yêu thánh.”Kim Vũ vội vàng nói.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên vẫn cảm thấy mơ mơ màng màng như cũ,có chút không hiểu lắm.Nhưng hắn không có tâm tư tiếp tục hỏi.Hắn không rảnh tiếp tục hỏi, việc cấp bách là phải xử lý Lý Thành và Kim Vũxong.Sau đó hắn xử lý chuyện của Lâm Mạc.“Được rồi, chuyện này tạm để đấy đã, Thành Nhi, kế tiếp ngươi muốn đi theo visư, hay là muốn tự mình ra ngoài tu hành?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Sư tôn… Ta muốn tự mình đi tu hành.”Lý Thành do dự một lát, vẫn muốn tự mình tu hành.Hắn ta không muốn ở lại bên cạnh sư tôn tu hành.Theo ý hắn ta, đi theo bên cạnh sư tôn, có lẽ sẽ rất an toàn, nhưng có khả năngkhông chiếm được mạnh dần.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thiên Kiện, trong vạn yêu cung.Lúc này, Kế Mông và yêu sư nhìn thấy đủ loại dị tượng xong, vẻ mặt hai ngườiđều thay đổi.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là giật mình.“Đây không phải là khí tức của bệ hạ!”Tinh thần Kế Mông rung động, lão ta trầm giọng nói một câu như thế.“Là khí tức của yêu hoàng…”Yêu sư hít sâu một hơi.Trong lòng lão ta vô cùng phức tạp.Trước mắt yêu tộc đại lục Thiên Kiện đã ở cục diện tốt, chỉ cần cho lão ta chútthời gian.Quyền khống chế yêu tộc đương nhiên rơi lên tay lão ta.Vào thời khắc quan trọng như vậy, yêu hoàng sống lại sao?Yêu hoàng sống lại, vậy còn cái rắm của lão ta?“Yêu hoàng sống lại, cho dù bệ hạ còn chưa sống lại, nhưng không sao! Ta thảophạt chuyện các đại lục trước, có thể tiếp tục!”Sắc lạnh trên mặt Kế Mông đều biến mất, thay vào đó là vẻ hưng phấn.Yêu tộc có hai thống soái giả tối cao, một chính một phụ.Chính là yêu đế Đế Tuấn, thống trị cả yêu tộc, cũng từng là Thiên Đế!Phụ là yêu hoàng Đông Hoàng Thái Nhất, Thái Nhất không để ý tới mọi việccủa yêu tộc, nhưng chiến lực tối cao của yêu tộc, luận về người nào mạnh nhấttrong yêu tộc, không hề nghi ngờ là Thái Nhất!Thái Nhất trở về, thực ra tác dụng thực tế còn nhiều hơn bệ hạ sống lại.Bởi vì Thái Nhất trở về, có thể dễ dàng đánh xuyên bất cứ đại lục nào ngoài đạilục Thần Hành.Đây là chuyện Kế Mông tin tưởng tuyệt đối đối với Thái Nhất.Cho dù có khả năng Thái Nhất mới sống lại, tu vi không cao, nhưng vẫn có lòngtin tuyệt đối đối với Thái Nhất.Yêu hoàng nhất định có thể đánh xuyên qua đa số thời đại mới!“Đi! Yêu sư! Theo ta đi nghênh đón yêu hoàng!”Kế Mông hưng phấn nhìn về phía yêu sư, nói như vậy.“Được, nhưng mà chúng ta đi dặn dò thuộc hạ một chút, quản lý đại lục ThiênKiện thật tốt, tránh cho đại bản doanh của chúng ta xảy ra sai sót.”Trên mặt yêu sư lộ ra vẻ hưng phấn, trong lòng lại đang không ngừng suy nghĩđối sách.“Được, ta đi ra ngoài đợi ngươi, ngươi nhanh lên đấy.”Cảm xúc của Kế Mông kích động, không nghĩ nhiều.Sau khi nói xong, trực tiếp bay ra khỏi vạn yêu cung, đi ra ngoài đợi.“Nên làm thế nào mới tốt đây?”Yêu sư thấy Kế Mông rời đi, vẻ mặt hưng phấn lập tức tản đi, lão ta cau mày, cốgắng suy nghĩ.Bảo lão ta buông tay như vậy sao?Tuyệt đối không có khả năng này!Lão ta từng tính phản bội yêu đế và yêu hoàng.Nếu lão ta thực sự ngây ngốc đi nghênh đón yêu hoàng, dựa theo tính tình củayêu hoàng, cho dù bây giờ không làm gì lão ta, sau này có cơ hội, tuyệt đối sẽlấy mạng lão ta.Tuyệt đối không thể đợi chết như vậy!Nhưng yêu sư không thể nghĩ ra, rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt.“Không bằng… Nhân cơ hội kéo dài yêu hoàng trước, bảo bên long tộc mauchóng thống nhất cả yêu tộc, đến lúc đó ta lôi kéo cả yêu tộc, trừ phi yêu hoàngmuốn thua thời đại cũ! Nếu không thì không dám động vào ta!”Yêu sư đột nhiên nghĩ tới biện pháp này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy hoàn toànkhả thi.Nghĩ tới đây, lão ta xua tay, lấy một ngọc giản ra.Lão ta viết những lời muốn nói vào trong ngọc giản, sau đó trực tiếp ném ngọcgiản đi, thêm pháp lực vào, bay về bên long tộc.Làm xong những chuyện này, lão ta mới bay ra ngoài vạn yêu cung.…Bên kia, trước cửa động phủ, nhìn đủ loại dị tượng trên bầu trời, Kim Vũ, LýThành, Sở Duyên mãi mà không nói lời nào.Một lát sau, vẫn là Sở Duyên dẫn đầu tỉnh táo lại từ trong dị tượng, hắn nhìn vềphía Lý Thành và Kim Vũ, nhẹ giọng mở miệng.“Hai người các ngươi không sao chứ?”Giọng nói của hắn giống như mang theo loại ma lực nào đó, chỉ trong nháy mắtkhiến Kim Vũ và Lý Thành hoàn hồn.“Tiền bối, e rằng là đại nhân vật thời đại chúng ta sống lại.”Đây là câu nói đầu tiên của Kim Vũ sau khi hoàn hồn lại.“Đại nhân vật thời đại cũ sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, cảm thấy hơi khó hiểu.“Đúng vậy, tiền bối, trận trượng như vậy lớn hơn bọn ta lúc ấy, chỉ sợ ngườisống lại lần này, ít nhất cũng là nhân vật cấp yêu thánh.”Kim Vũ vội vàng nói.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên vẫn cảm thấy mơ mơ màng màng như cũ,có chút không hiểu lắm.Nhưng hắn không có tâm tư tiếp tục hỏi.Hắn không rảnh tiếp tục hỏi, việc cấp bách là phải xử lý Lý Thành và Kim Vũxong.Sau đó hắn xử lý chuyện của Lâm Mạc.“Được rồi, chuyện này tạm để đấy đã, Thành Nhi, kế tiếp ngươi muốn đi theo visư, hay là muốn tự mình ra ngoài tu hành?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Sư tôn… Ta muốn tự mình đi tu hành.”Lý Thành do dự một lát, vẫn muốn tự mình tu hành.Hắn ta không muốn ở lại bên cạnh sư tôn tu hành.Theo ý hắn ta, đi theo bên cạnh sư tôn, có lẽ sẽ rất an toàn, nhưng có khả năngkhông chiếm được mạnh dần.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thiên Kiện, trong vạn yêu cung.Lúc này, Kế Mông và yêu sư nhìn thấy đủ loại dị tượng xong, vẻ mặt hai ngườiđều thay đổi.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là giật mình.“Đây không phải là khí tức của bệ hạ!”Tinh thần Kế Mông rung động, lão ta trầm giọng nói một câu như thế.“Là khí tức của yêu hoàng…”Yêu sư hít sâu một hơi.Trong lòng lão ta vô cùng phức tạp.Trước mắt yêu tộc đại lục Thiên Kiện đã ở cục diện tốt, chỉ cần cho lão ta chútthời gian.Quyền khống chế yêu tộc đương nhiên rơi lên tay lão ta.Vào thời khắc quan trọng như vậy, yêu hoàng sống lại sao?Yêu hoàng sống lại, vậy còn cái rắm của lão ta?“Yêu hoàng sống lại, cho dù bệ hạ còn chưa sống lại, nhưng không sao! Ta thảophạt chuyện các đại lục trước, có thể tiếp tục!”Sắc lạnh trên mặt Kế Mông đều biến mất, thay vào đó là vẻ hưng phấn.Yêu tộc có hai thống soái giả tối cao, một chính một phụ.Chính là yêu đế Đế Tuấn, thống trị cả yêu tộc, cũng từng là Thiên Đế!Phụ là yêu hoàng Đông Hoàng Thái Nhất, Thái Nhất không để ý tới mọi việccủa yêu tộc, nhưng chiến lực tối cao của yêu tộc, luận về người nào mạnh nhấttrong yêu tộc, không hề nghi ngờ là Thái Nhất!Thái Nhất trở về, thực ra tác dụng thực tế còn nhiều hơn bệ hạ sống lại.Bởi vì Thái Nhất trở về, có thể dễ dàng đánh xuyên bất cứ đại lục nào ngoài đạilục Thần Hành.Đây là chuyện Kế Mông tin tưởng tuyệt đối đối với Thái Nhất.Cho dù có khả năng Thái Nhất mới sống lại, tu vi không cao, nhưng vẫn có lòngtin tuyệt đối đối với Thái Nhất.Yêu hoàng nhất định có thể đánh xuyên qua đa số thời đại mới!“Đi! Yêu sư! Theo ta đi nghênh đón yêu hoàng!”Kế Mông hưng phấn nhìn về phía yêu sư, nói như vậy.“Được, nhưng mà chúng ta đi dặn dò thuộc hạ một chút, quản lý đại lục ThiênKiện thật tốt, tránh cho đại bản doanh của chúng ta xảy ra sai sót.”Trên mặt yêu sư lộ ra vẻ hưng phấn, trong lòng lại đang không ngừng suy nghĩđối sách.“Được, ta đi ra ngoài đợi ngươi, ngươi nhanh lên đấy.”Cảm xúc của Kế Mông kích động, không nghĩ nhiều.Sau khi nói xong, trực tiếp bay ra khỏi vạn yêu cung, đi ra ngoài đợi.“Nên làm thế nào mới tốt đây?”Yêu sư thấy Kế Mông rời đi, vẻ mặt hưng phấn lập tức tản đi, lão ta cau mày, cốgắng suy nghĩ.Bảo lão ta buông tay như vậy sao?Tuyệt đối không có khả năng này!Lão ta từng tính phản bội yêu đế và yêu hoàng.Nếu lão ta thực sự ngây ngốc đi nghênh đón yêu hoàng, dựa theo tính tình củayêu hoàng, cho dù bây giờ không làm gì lão ta, sau này có cơ hội, tuyệt đối sẽlấy mạng lão ta.Tuyệt đối không thể đợi chết như vậy!Nhưng yêu sư không thể nghĩ ra, rốt cuộc nên làm thế nào mới tốt.“Không bằng… Nhân cơ hội kéo dài yêu hoàng trước, bảo bên long tộc mauchóng thống nhất cả yêu tộc, đến lúc đó ta lôi kéo cả yêu tộc, trừ phi yêu hoàngmuốn thua thời đại cũ! Nếu không thì không dám động vào ta!”Yêu sư đột nhiên nghĩ tới biện pháp này, đôi mắt sáng lên, cảm thấy hoàn toànkhả thi.Nghĩ tới đây, lão ta xua tay, lấy một ngọc giản ra.Lão ta viết những lời muốn nói vào trong ngọc giản, sau đó trực tiếp ném ngọcgiản đi, thêm pháp lực vào, bay về bên long tộc.Làm xong những chuyện này, lão ta mới bay ra ngoài vạn yêu cung.…Bên kia, trước cửa động phủ, nhìn đủ loại dị tượng trên bầu trời, Kim Vũ, LýThành, Sở Duyên mãi mà không nói lời nào.Một lát sau, vẫn là Sở Duyên dẫn đầu tỉnh táo lại từ trong dị tượng, hắn nhìn vềphía Lý Thành và Kim Vũ, nhẹ giọng mở miệng.“Hai người các ngươi không sao chứ?”Giọng nói của hắn giống như mang theo loại ma lực nào đó, chỉ trong nháy mắtkhiến Kim Vũ và Lý Thành hoàn hồn.“Tiền bối, e rằng là đại nhân vật thời đại chúng ta sống lại.”Đây là câu nói đầu tiên của Kim Vũ sau khi hoàn hồn lại.“Đại nhân vật thời đại cũ sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, cảm thấy hơi khó hiểu.“Đúng vậy, tiền bối, trận trượng như vậy lớn hơn bọn ta lúc ấy, chỉ sợ ngườisống lại lần này, ít nhất cũng là nhân vật cấp yêu thánh.”Kim Vũ vội vàng nói.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên vẫn cảm thấy mơ mơ màng màng như cũ,có chút không hiểu lắm.Nhưng hắn không có tâm tư tiếp tục hỏi.Hắn không rảnh tiếp tục hỏi, việc cấp bách là phải xử lý Lý Thành và Kim Vũxong.Sau đó hắn xử lý chuyện của Lâm Mạc.“Được rồi, chuyện này tạm để đấy đã, Thành Nhi, kế tiếp ngươi muốn đi theo visư, hay là muốn tự mình ra ngoài tu hành?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng hỏi.“Sư tôn… Ta muốn tự mình đi tu hành.”Lý Thành do dự một lát, vẫn muốn tự mình tu hành.Hắn ta không muốn ở lại bên cạnh sư tôn tu hành.Theo ý hắn ta, đi theo bên cạnh sư tôn, có lẽ sẽ rất an toàn, nhưng có khả năngkhông chiếm được mạnh dần.