Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 873: Người của đại lục khác
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đám tu sĩ bọn họ nói ngôn ngữ gì cũng có.Nhưng có bao giờ bọn họ thất bại trong trao đổi ngôn ngữ chưa?Chính vì tu sĩ có thần thức, thần thức có thể trao đổi không chướng ngại vật,cho nên bọn họ mới không vì vấn đề ngôn ngữ mà không thể trao đổi.Đám sinh vật kỳ lạ này, vậy mà không biết dùng thần thức trao đổi?“Như vậy nên xử lý thế nào đây?”Tu sĩ nhìn về phía đám đồng môn sau lưng, không nhịn được hỏi một câu.“Không bằng làm thịt đám người này cả đi? Trưởng lão dặn dò chúng ta trấnthủ bờ biển, chúng ta không thể để mấy người này đi vào đại lục Thần Hành.”“Làm thịt sao? Nhưng mà chúng ta có vẻ không đánh lại được mấy người này?Hay là gọi người đi?”“Đã sớm gọi người, còn đợi ngươi nói ư? Chúng ta kéo dài thời gian là được,đợi các trưởng lão tới.”“Ngươi gọi người thật nhanh.”“Còn phải nói…”Đám tu sĩ đều đang bàn luận với nhau.Mười mấy sinh vật quanh người đầy hỏa diễm tà ác không biết đám tu sĩ này đãgọi ngời.Bọn họ căn bản không nghe rõ lời đám tu sĩ nói.Sau khi khoa chân múa tay một lát, thì cất bước đi vào trong bờ biển.Đám tu sĩ thấy những sinh vật này muốn đi vào, cả đám lập tức dừng nóichuyện, nâng pháp bảo lên, chuẩn bị ra tay.Mười mấy sinh vật kỳ lạ nhìn đám tu sĩ muốn ra tay, cả đám kêu huyên thuyênrất lâu, cũng muốn ra tay.Ngay khi hai bên sắp không nhẫn nại nổi, khí tức cuồn cuộn mà sắc bén truyềntừ trong hư không đến.Khi khí tức cổ này truyền đến, Thiên Địa đều mơ hồ biến sắc, bốn phía lại cànggió nổi mây phùn.Khí tức cổ này truyền đến, chỉ đảo qua đám tu sĩ, không tạo thành bất cứ ảnhhưởng gì đối với đám tu sĩ này.Nhưng khi tiếp xúc với mười mấy sinh vật kỳ lạ kia, chỉ trong nháy mắt tínhcông kích trở nên mạnh hơn.Một lát sau, mười mấy sinh vật kỳ lạ quanh người là hỏa diễm tà ác bị đè trênmặt đất, không thể nhúc nhích, cả đám đều kêu chít chít, giống như rất đau đớn.Đám tu sĩ cảm nhận được khí tức cổ này xuất hiện, không có bất cứ bối rối gì,trái lại, cả đám đều lộ ra tôn kính.Ngay sau đó, đám tu sĩ quay mặt về phía bên Thái Nhất Kiếm Tông, quỳ mộtgối xuống đất.“Cung nghênh tông chủ!”Bọn họ đều là người của Thái Nhất Kiếm Tông, sao có thể không biết nơi phátra khí tức này.Khí tức này không phải là khí tức của tông chủ mà bọn họ luôn kính sợ sao…Sau khi bọn họ quỳ xuống hành đại lễ không lâu, một dòng lực lượng vô hìnhxông tới.Lực lượng này nâng tất cả tu sĩ dậy, đồng thời, bên tai những tu sĩ này vang lêngiọng nói bình thản.“Không cần đa lễ, các ngươi làm không tệ.”Chỉ thấy Diệp Lạc từ đằng xa đạp không mà đến.Sau lưng Diệp Lạc, còn có đệ tử của Vô Đạo Tông.Chẳng qua không phải tất cả mọi người đều tới, sau lưng Diệp Lạc, chỉ có mấyđệ tử đột phá cảnh giới Đại Thừa.Theo thứ tự là Tô Càn Nguyên, Trương Hàn, Đạm Đài Lạc Tuyết.Bọn họ cũng là ba đệ tử đột phá tới cảnh giới Đại Thừa hiện giờ trong Vô ĐạoTông.Đệ tử khác là nửa bước Đại Thừa, hoặc là chuẩn cảnh giới Đại Thừa.Đương nhiên, luận về chiến lực, đệ tử của Vô Đạo Tông gần như là toàn bộ đềuĐại Thừa.Hơn nữa trong đó có mấy quái thai, lại càng trên cảnh giới nhưng không đột pháĐại Thừa, đang đè ép lực lượng của Đại Thừa.Giống như hai tỷ đệ hồ yêu, Ngải Tình.“Những sinh vật này là gì? Chẳng lẽ những sinh vật này là người thời đại cũ?Bộ dạng cũng quá xấu rồi?”Tô Càn Nguyên ở phía sau không nhịn được nói một câu.“Lão tam, sao ngươi có thể nói bọn họ xấu? Ngươi như vậy không phải là sỉnhục từ xấu sao?”Trương Hàn cũng cất bước đi ra, vô cùng ấm áp nói ra những lời tàn nhẫn.Đáng sợ nhất chính là, hắn ta còn cố ý dùng thần thức đánh những lời này vàotrong đầu đối phương, giống như sợ đối phương không nghe rõ.“Hai ngươi thu liễm một chút, đây không phải là người thời đại cũ, hẳn là ngườiđại lục nào đấy thuộc thời đại mới.”Diệp Lạc đều không nhìn nổi, không nhịn được mở miệng nói một câu.Tô Càn Nguyên: “?”Trương Hàn: “…”Bọn họ vô cùng hoài nghi đại sư huynh nhà mình cố ý.Nếu nói sớm một chút, bọn họ sẽ trào phúng người ta như thế ư?Đạm Đài Lạc Tuyết đứng tít ở phía sau cũng không mặc kệ, nàng đi ra, nhìn vềphía đại sư huynh nhà mình.“Đại sư huynh, huynh nói bọn họ là người của đại lục khác sao? Vậy đại sưhuynh, huynh biết bọn họ là người của đại lục nào không?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng hỏi.“Không biết, từ chỗ của Thiên Đạo, ta biết vùng Thiên Địa này, bao gồm cả đạilục Thần Hành có 11 đại lục, ta cũng chưa đi qua cụ thể.”“Dẫn mấy người này về hỏi một chút sẽ biết.”Sau khi Diệp Lạc nói xong, vung tay, lực lượng cường đại trực tiếp cuốn lấymấy sinh vật kỳ lạ, bay về phía Thái Nhất Kiếm Tông.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đám tu sĩ bọn họ nói ngôn ngữ gì cũng có.Nhưng có bao giờ bọn họ thất bại trong trao đổi ngôn ngữ chưa?Chính vì tu sĩ có thần thức, thần thức có thể trao đổi không chướng ngại vật,cho nên bọn họ mới không vì vấn đề ngôn ngữ mà không thể trao đổi.Đám sinh vật kỳ lạ này, vậy mà không biết dùng thần thức trao đổi?“Như vậy nên xử lý thế nào đây?”Tu sĩ nhìn về phía đám đồng môn sau lưng, không nhịn được hỏi một câu.“Không bằng làm thịt đám người này cả đi? Trưởng lão dặn dò chúng ta trấnthủ bờ biển, chúng ta không thể để mấy người này đi vào đại lục Thần Hành.”“Làm thịt sao? Nhưng mà chúng ta có vẻ không đánh lại được mấy người này?Hay là gọi người đi?”“Đã sớm gọi người, còn đợi ngươi nói ư? Chúng ta kéo dài thời gian là được,đợi các trưởng lão tới.”“Ngươi gọi người thật nhanh.”“Còn phải nói…”Đám tu sĩ đều đang bàn luận với nhau.Mười mấy sinh vật quanh người đầy hỏa diễm tà ác không biết đám tu sĩ này đãgọi ngời.Bọn họ căn bản không nghe rõ lời đám tu sĩ nói.Sau khi khoa chân múa tay một lát, thì cất bước đi vào trong bờ biển.Đám tu sĩ thấy những sinh vật này muốn đi vào, cả đám lập tức dừng nóichuyện, nâng pháp bảo lên, chuẩn bị ra tay.Mười mấy sinh vật kỳ lạ nhìn đám tu sĩ muốn ra tay, cả đám kêu huyên thuyênrất lâu, cũng muốn ra tay.Ngay khi hai bên sắp không nhẫn nại nổi, khí tức cuồn cuộn mà sắc bén truyềntừ trong hư không đến.Khi khí tức cổ này truyền đến, Thiên Địa đều mơ hồ biến sắc, bốn phía lại cànggió nổi mây phùn.Khí tức cổ này truyền đến, chỉ đảo qua đám tu sĩ, không tạo thành bất cứ ảnhhưởng gì đối với đám tu sĩ này.Nhưng khi tiếp xúc với mười mấy sinh vật kỳ lạ kia, chỉ trong nháy mắt tínhcông kích trở nên mạnh hơn.Một lát sau, mười mấy sinh vật kỳ lạ quanh người là hỏa diễm tà ác bị đè trênmặt đất, không thể nhúc nhích, cả đám đều kêu chít chít, giống như rất đau đớn.Đám tu sĩ cảm nhận được khí tức cổ này xuất hiện, không có bất cứ bối rối gì,trái lại, cả đám đều lộ ra tôn kính.Ngay sau đó, đám tu sĩ quay mặt về phía bên Thái Nhất Kiếm Tông, quỳ mộtgối xuống đất.“Cung nghênh tông chủ!”Bọn họ đều là người của Thái Nhất Kiếm Tông, sao có thể không biết nơi phátra khí tức này.Khí tức này không phải là khí tức của tông chủ mà bọn họ luôn kính sợ sao…Sau khi bọn họ quỳ xuống hành đại lễ không lâu, một dòng lực lượng vô hìnhxông tới.Lực lượng này nâng tất cả tu sĩ dậy, đồng thời, bên tai những tu sĩ này vang lêngiọng nói bình thản.“Không cần đa lễ, các ngươi làm không tệ.”Chỉ thấy Diệp Lạc từ đằng xa đạp không mà đến.Sau lưng Diệp Lạc, còn có đệ tử của Vô Đạo Tông.Chẳng qua không phải tất cả mọi người đều tới, sau lưng Diệp Lạc, chỉ có mấyđệ tử đột phá cảnh giới Đại Thừa.Theo thứ tự là Tô Càn Nguyên, Trương Hàn, Đạm Đài Lạc Tuyết.Bọn họ cũng là ba đệ tử đột phá tới cảnh giới Đại Thừa hiện giờ trong Vô ĐạoTông.Đệ tử khác là nửa bước Đại Thừa, hoặc là chuẩn cảnh giới Đại Thừa.Đương nhiên, luận về chiến lực, đệ tử của Vô Đạo Tông gần như là toàn bộ đềuĐại Thừa.Hơn nữa trong đó có mấy quái thai, lại càng trên cảnh giới nhưng không đột pháĐại Thừa, đang đè ép lực lượng của Đại Thừa.Giống như hai tỷ đệ hồ yêu, Ngải Tình.“Những sinh vật này là gì? Chẳng lẽ những sinh vật này là người thời đại cũ?Bộ dạng cũng quá xấu rồi?”Tô Càn Nguyên ở phía sau không nhịn được nói một câu.“Lão tam, sao ngươi có thể nói bọn họ xấu? Ngươi như vậy không phải là sỉnhục từ xấu sao?”Trương Hàn cũng cất bước đi ra, vô cùng ấm áp nói ra những lời tàn nhẫn.Đáng sợ nhất chính là, hắn ta còn cố ý dùng thần thức đánh những lời này vàotrong đầu đối phương, giống như sợ đối phương không nghe rõ.“Hai ngươi thu liễm một chút, đây không phải là người thời đại cũ, hẳn là ngườiđại lục nào đấy thuộc thời đại mới.”Diệp Lạc đều không nhìn nổi, không nhịn được mở miệng nói một câu.Tô Càn Nguyên: “?”Trương Hàn: “…”Bọn họ vô cùng hoài nghi đại sư huynh nhà mình cố ý.Nếu nói sớm một chút, bọn họ sẽ trào phúng người ta như thế ư?Đạm Đài Lạc Tuyết đứng tít ở phía sau cũng không mặc kệ, nàng đi ra, nhìn vềphía đại sư huynh nhà mình.“Đại sư huynh, huynh nói bọn họ là người của đại lục khác sao? Vậy đại sưhuynh, huynh biết bọn họ là người của đại lục nào không?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng hỏi.“Không biết, từ chỗ của Thiên Đạo, ta biết vùng Thiên Địa này, bao gồm cả đạilục Thần Hành có 11 đại lục, ta cũng chưa đi qua cụ thể.”“Dẫn mấy người này về hỏi một chút sẽ biết.”Sau khi Diệp Lạc nói xong, vung tay, lực lượng cường đại trực tiếp cuốn lấymấy sinh vật kỳ lạ, bay về phía Thái Nhất Kiếm Tông.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đám tu sĩ bọn họ nói ngôn ngữ gì cũng có.Nhưng có bao giờ bọn họ thất bại trong trao đổi ngôn ngữ chưa?Chính vì tu sĩ có thần thức, thần thức có thể trao đổi không chướng ngại vật,cho nên bọn họ mới không vì vấn đề ngôn ngữ mà không thể trao đổi.Đám sinh vật kỳ lạ này, vậy mà không biết dùng thần thức trao đổi?“Như vậy nên xử lý thế nào đây?”Tu sĩ nhìn về phía đám đồng môn sau lưng, không nhịn được hỏi một câu.“Không bằng làm thịt đám người này cả đi? Trưởng lão dặn dò chúng ta trấnthủ bờ biển, chúng ta không thể để mấy người này đi vào đại lục Thần Hành.”“Làm thịt sao? Nhưng mà chúng ta có vẻ không đánh lại được mấy người này?Hay là gọi người đi?”“Đã sớm gọi người, còn đợi ngươi nói ư? Chúng ta kéo dài thời gian là được,đợi các trưởng lão tới.”“Ngươi gọi người thật nhanh.”“Còn phải nói…”Đám tu sĩ đều đang bàn luận với nhau.Mười mấy sinh vật quanh người đầy hỏa diễm tà ác không biết đám tu sĩ này đãgọi ngời.Bọn họ căn bản không nghe rõ lời đám tu sĩ nói.Sau khi khoa chân múa tay một lát, thì cất bước đi vào trong bờ biển.Đám tu sĩ thấy những sinh vật này muốn đi vào, cả đám lập tức dừng nóichuyện, nâng pháp bảo lên, chuẩn bị ra tay.Mười mấy sinh vật kỳ lạ nhìn đám tu sĩ muốn ra tay, cả đám kêu huyên thuyênrất lâu, cũng muốn ra tay.Ngay khi hai bên sắp không nhẫn nại nổi, khí tức cuồn cuộn mà sắc bén truyềntừ trong hư không đến.Khi khí tức cổ này truyền đến, Thiên Địa đều mơ hồ biến sắc, bốn phía lại cànggió nổi mây phùn.Khí tức cổ này truyền đến, chỉ đảo qua đám tu sĩ, không tạo thành bất cứ ảnhhưởng gì đối với đám tu sĩ này.Nhưng khi tiếp xúc với mười mấy sinh vật kỳ lạ kia, chỉ trong nháy mắt tínhcông kích trở nên mạnh hơn.Một lát sau, mười mấy sinh vật kỳ lạ quanh người là hỏa diễm tà ác bị đè trênmặt đất, không thể nhúc nhích, cả đám đều kêu chít chít, giống như rất đau đớn.Đám tu sĩ cảm nhận được khí tức cổ này xuất hiện, không có bất cứ bối rối gì,trái lại, cả đám đều lộ ra tôn kính.Ngay sau đó, đám tu sĩ quay mặt về phía bên Thái Nhất Kiếm Tông, quỳ mộtgối xuống đất.“Cung nghênh tông chủ!”Bọn họ đều là người của Thái Nhất Kiếm Tông, sao có thể không biết nơi phátra khí tức này.Khí tức này không phải là khí tức của tông chủ mà bọn họ luôn kính sợ sao…Sau khi bọn họ quỳ xuống hành đại lễ không lâu, một dòng lực lượng vô hìnhxông tới.Lực lượng này nâng tất cả tu sĩ dậy, đồng thời, bên tai những tu sĩ này vang lêngiọng nói bình thản.“Không cần đa lễ, các ngươi làm không tệ.”Chỉ thấy Diệp Lạc từ đằng xa đạp không mà đến.Sau lưng Diệp Lạc, còn có đệ tử của Vô Đạo Tông.Chẳng qua không phải tất cả mọi người đều tới, sau lưng Diệp Lạc, chỉ có mấyđệ tử đột phá cảnh giới Đại Thừa.Theo thứ tự là Tô Càn Nguyên, Trương Hàn, Đạm Đài Lạc Tuyết.Bọn họ cũng là ba đệ tử đột phá tới cảnh giới Đại Thừa hiện giờ trong Vô ĐạoTông.Đệ tử khác là nửa bước Đại Thừa, hoặc là chuẩn cảnh giới Đại Thừa.Đương nhiên, luận về chiến lực, đệ tử của Vô Đạo Tông gần như là toàn bộ đềuĐại Thừa.Hơn nữa trong đó có mấy quái thai, lại càng trên cảnh giới nhưng không đột pháĐại Thừa, đang đè ép lực lượng của Đại Thừa.Giống như hai tỷ đệ hồ yêu, Ngải Tình.“Những sinh vật này là gì? Chẳng lẽ những sinh vật này là người thời đại cũ?Bộ dạng cũng quá xấu rồi?”Tô Càn Nguyên ở phía sau không nhịn được nói một câu.“Lão tam, sao ngươi có thể nói bọn họ xấu? Ngươi như vậy không phải là sỉnhục từ xấu sao?”Trương Hàn cũng cất bước đi ra, vô cùng ấm áp nói ra những lời tàn nhẫn.Đáng sợ nhất chính là, hắn ta còn cố ý dùng thần thức đánh những lời này vàotrong đầu đối phương, giống như sợ đối phương không nghe rõ.“Hai ngươi thu liễm một chút, đây không phải là người thời đại cũ, hẳn là ngườiđại lục nào đấy thuộc thời đại mới.”Diệp Lạc đều không nhìn nổi, không nhịn được mở miệng nói một câu.Tô Càn Nguyên: “?”Trương Hàn: “…”Bọn họ vô cùng hoài nghi đại sư huynh nhà mình cố ý.Nếu nói sớm một chút, bọn họ sẽ trào phúng người ta như thế ư?Đạm Đài Lạc Tuyết đứng tít ở phía sau cũng không mặc kệ, nàng đi ra, nhìn vềphía đại sư huynh nhà mình.“Đại sư huynh, huynh nói bọn họ là người của đại lục khác sao? Vậy đại sưhuynh, huynh biết bọn họ là người của đại lục nào không?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng hỏi.“Không biết, từ chỗ của Thiên Đạo, ta biết vùng Thiên Địa này, bao gồm cả đạilục Thần Hành có 11 đại lục, ta cũng chưa đi qua cụ thể.”“Dẫn mấy người này về hỏi một chút sẽ biết.”Sau khi Diệp Lạc nói xong, vung tay, lực lượng cường đại trực tiếp cuốn lấymấy sinh vật kỳ lạ, bay về phía Thái Nhất Kiếm Tông.