Ta ngồi trong chính đường nhà họ Cố, hai tay siết lấy vạt áo, đầu cúi thấp, không dám ngẩng lên. Đây là lần thứ hai ta bị bán. Lần trước, nhà kia chê ta vụng về, liền đem trả về. Phụ thân nói, nếu lần này ta lại bị trả về, ông sẽ đánh chec ta. Như vậy cũng bớt được một miệng ăn, đỡ tốn một phần lương thực. Vậy nên, lòng ta hoang mang lo sợ, chỉ biết cúi đầu, sợ rằng họ sẽ phát hiện ra ta ngốc nghếch rồi lại trả về. Bỗng nhiên, từ phía trên vang lên một tiếng thở dài. Ta giật mình hoảng hốt, vội vàng quỳ xuống, thưa: "Cố lão gia, xin người đừng trả con về. Con có thể làm việc, ăn uống cũng không nhiều, thật lòng xin người đừng trả con về!" Cố đại nương trừng mắt nhìn Cố lão gia, trách: "Đang yên đang lành ông lại thở dài làm gì, dọa con bé sợ rồi!" Bà bước tới đỡ ta đứng lên, dịu dàng nói: "Không sao đâu, không sao đâu, ông ấy chỉ đang bận lòng một chút mà thôi." Ta ngồi xuống chiếc ghế nhỏ, ngước mắt nhìn bà, khẽ hỏi: "Bận lòng... chuyện gì ạ?" Cố đại nương còn chưa kịp trả lời, thì…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...