Thời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu…
Chương 32
Vượt Lên Gia Đình Thiên Vị Để Tỏa SángTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện SủngThời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu… Hôm đó Gia Di cầm bài thi đến tầng 5 hỏi tôi.Cậu ấy khẽ cười:“Đúng là thời thế thay đổi, bây giờ đến lượt tớ hỏi bài cậu.”Tôi an ủi cậu ấy:“Đây gọi là ba người đi cùng nhau, sẽ có một người làm thầy.”“Gia Di, từ bé cậu đã thông minh hơn tớ. Chỉ cần cậu cố gắng sẽ đuổi kịp tớ nhanh thôi.”“Tớ chờ cậu ở lớp chọn.”Trường học có quy định.Nếu học sinh lớp thường thi cuối kỳ xếp thứ 50 có thể thay thế bạn yếu nhất của lớp chọn. Như thế này cũng giúp các bạn học trong lớp chọn duy trì không được lơ là.Từ ngày đó trở đi, Gia Di học ngày học đêm.Cậu ấy dường như đột nhiên mất trí nhớ, quên mất rằng trên đời còn có một người như Lương Bình.Thi cuối kỳ, cậu ấy xếp hạng 65 toàn khối.“Vẫn còn thiếu một chút, không sao đâu, lần sau tớ sẽ làm được.”Mà tôi xếp hạng 49 toàn khối.Tôi không còn quan tâm nhiều đến việc liệu mình có thể ngồi cùng bàn với Thẩm Đông Dã hay không.Bởi vì ngay cả khi chúng tôi không ngồi cùng nhau.Trong giờ học, nghỉ trưa, tự học buổi tối.Tôi, cậu ấy, Trương Siêu thảo luận với nhau rất nhiều.Tôi thậm chí có thể phản bác lại lời cậu ấy, trừng mắt với cậu ấy và mắng trả lại rằng: Cậu mới là đồ ngốc.Có vô số khoảnh khắc rung động.Trước khi đi ngủ nhớ đến khuôn mặt cậu ấy tim cũng đập nhanh hơn.Lúc đó tôi sẽ tự nhủ: Lê Lâm Lâm, mày phải cố gắng không thể lơ là được.Có thể thì mới đứng cạnh cậu ấy mãi mãi được.Phải ngày càng trở nên ưu tú để sánh vai bên cậu ấy.Trong các bữa tiệc đầu năm mới, đại hội thể thao hay các kiểu tương tự, các bạn học sẽ đẩy tôi ra.Dù sao tôi cũng có kinh nghiệm biểu diễn.Tôi cũng có thể thoải mái bước lên sân khấu.Dù sao tôi cũng hát ở lễ kỷ niệm trường rồi, còn gì phải sợ.
Hôm đó Gia Di cầm bài thi đến tầng 5 hỏi tôi.
Cậu ấy khẽ cười:
“Đúng là thời thế thay đổi, bây giờ đến lượt tớ hỏi bài cậu.”
Tôi an ủi cậu ấy:
“Đây gọi là ba người đi cùng nhau, sẽ có một người làm thầy.”
“Gia Di, từ bé cậu đã thông minh hơn tớ. Chỉ cần cậu cố gắng sẽ đuổi kịp tớ nhanh thôi.”
“Tớ chờ cậu ở lớp chọn.”
Trường học có quy định.
Nếu học sinh lớp thường thi cuối kỳ xếp thứ 50 có thể thay thế bạn yếu nhất của lớp chọn. Như thế này cũng giúp các bạn học trong lớp chọn duy trì không được lơ là.
Từ ngày đó trở đi, Gia Di học ngày học đêm.
Cậu ấy dường như đột nhiên mất trí nhớ, quên mất rằng trên đời còn có một người như Lương Bình.
Thi cuối kỳ, cậu ấy xếp hạng 65 toàn khối.
“Vẫn còn thiếu một chút, không sao đâu, lần sau tớ sẽ làm được.”
Mà tôi xếp hạng 49 toàn khối.
Tôi không còn quan tâm nhiều đến việc liệu mình có thể ngồi cùng bàn với Thẩm Đông Dã hay không.
Bởi vì ngay cả khi chúng tôi không ngồi cùng nhau.
Trong giờ học, nghỉ trưa, tự học buổi tối.
Tôi, cậu ấy, Trương Siêu thảo luận với nhau rất nhiều.
Tôi thậm chí có thể phản bác lại lời cậu ấy, trừng mắt với cậu ấy và mắng trả lại rằng: Cậu mới là đồ ngốc.
Có vô số khoảnh khắc rung động.
Trước khi đi ngủ nhớ đến khuôn mặt cậu ấy tim cũng đập nhanh hơn.
Lúc đó tôi sẽ tự nhủ: Lê Lâm Lâm, mày phải cố gắng không thể lơ là được.
Có thể thì mới đứng cạnh cậu ấy mãi mãi được.
Phải ngày càng trở nên ưu tú để sánh vai bên cậu ấy.
Trong các bữa tiệc đầu năm mới, đại hội thể thao hay các kiểu tương tự, các bạn học sẽ đẩy tôi ra.
Dù sao tôi cũng có kinh nghiệm biểu diễn.
Tôi cũng có thể thoải mái bước lên sân khấu.
Dù sao tôi cũng hát ở lễ kỷ niệm trường rồi, còn gì phải sợ.
Vượt Lên Gia Đình Thiên Vị Để Tỏa SángTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện SủngThời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu… Hôm đó Gia Di cầm bài thi đến tầng 5 hỏi tôi.Cậu ấy khẽ cười:“Đúng là thời thế thay đổi, bây giờ đến lượt tớ hỏi bài cậu.”Tôi an ủi cậu ấy:“Đây gọi là ba người đi cùng nhau, sẽ có một người làm thầy.”“Gia Di, từ bé cậu đã thông minh hơn tớ. Chỉ cần cậu cố gắng sẽ đuổi kịp tớ nhanh thôi.”“Tớ chờ cậu ở lớp chọn.”Trường học có quy định.Nếu học sinh lớp thường thi cuối kỳ xếp thứ 50 có thể thay thế bạn yếu nhất của lớp chọn. Như thế này cũng giúp các bạn học trong lớp chọn duy trì không được lơ là.Từ ngày đó trở đi, Gia Di học ngày học đêm.Cậu ấy dường như đột nhiên mất trí nhớ, quên mất rằng trên đời còn có một người như Lương Bình.Thi cuối kỳ, cậu ấy xếp hạng 65 toàn khối.“Vẫn còn thiếu một chút, không sao đâu, lần sau tớ sẽ làm được.”Mà tôi xếp hạng 49 toàn khối.Tôi không còn quan tâm nhiều đến việc liệu mình có thể ngồi cùng bàn với Thẩm Đông Dã hay không.Bởi vì ngay cả khi chúng tôi không ngồi cùng nhau.Trong giờ học, nghỉ trưa, tự học buổi tối.Tôi, cậu ấy, Trương Siêu thảo luận với nhau rất nhiều.Tôi thậm chí có thể phản bác lại lời cậu ấy, trừng mắt với cậu ấy và mắng trả lại rằng: Cậu mới là đồ ngốc.Có vô số khoảnh khắc rung động.Trước khi đi ngủ nhớ đến khuôn mặt cậu ấy tim cũng đập nhanh hơn.Lúc đó tôi sẽ tự nhủ: Lê Lâm Lâm, mày phải cố gắng không thể lơ là được.Có thể thì mới đứng cạnh cậu ấy mãi mãi được.Phải ngày càng trở nên ưu tú để sánh vai bên cậu ấy.Trong các bữa tiệc đầu năm mới, đại hội thể thao hay các kiểu tương tự, các bạn học sẽ đẩy tôi ra.Dù sao tôi cũng có kinh nghiệm biểu diễn.Tôi cũng có thể thoải mái bước lên sân khấu.Dù sao tôi cũng hát ở lễ kỷ niệm trường rồi, còn gì phải sợ.