Ngày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu…
Chương 27
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Lục Minh Chiêu tức giận đến sắc mặt tái xanh: "Nghiệt chướng, ta thấy ngươi đã rơi vào ma chướng rồi! Hôm nay ta thay mặt Kiếm Tông thanh lý môn hộ, miễn cho ngươi gây hoạ cho chúng sinh.”Trong lúc kiếm Đế Bạch của ông ta đang leng keng động đậy, từ trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng cười quái dị."Nếu không phải nàng ta rơi vào ma chướng, tại sao Kiếm Chủ Hàm Sương ngày xưa ghét ác như thù bây giờ lại sẵn lòng kết giao với yêu ma?""Lục tông chủ, ngươi có biết người bên cạnh nàng ta là ai không?"Bên ngoài Định Kiếm Các, ánh nắng nhanh chóng nhạt đi.Những đám huyết vân giăng đầy bầu trời, lá cờ Chiêu Hồn màu đen tung bay trong gió, vô số oán linh gầm thét dữ dội, chỉ chờ lao ra ngoài.Vô Lượng Đại Sư biến sắc: "Tà khí quá nặng!""Lão quỷ Huyết Sát Tông không ở lại nơi Đại Hoang Trạch, sao lại chạy tới đây?”16Huyết Sát lão tổ tới đây là để tìm tam sư đệ."Lục tông chủ, ta và quý tông một ở trời nam, một ngụ đất bắc, không có ân oán, hơn nữa Thất Bảo tháp Linh Lung đã xuất hiện trên thế gian, ta còn phải dựa vào Kiếm chủ của quý tông, không muốn gây sự, lần này đến đây chỉ vì chuyện riêng, mong rằng quý tông đừng can thiệp vào.Huyết Sát lão tổ là một trong ba tôn giả tà đạo có tu vi đạt cấp Hóa Thần, hung danh hiển hách từng thu thập trăm vạn oan hồn luyện chế chín ngọn cờ Chiêu Hồn, tính tình bạo ngược, rất khó đối phó.Lục Minh Chiêu không muốn đắc tội tên tôn giả ma đầu này.Mặc dù ông ta không sợ, nhưng đệ tử Kiếm Tông vẫn luôn phải hành tẩu bên ngoài, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bởi vậy ông ta cố kiềm chế tức giận nói: “Chỉ cần không làm đệ tử chính đạo chúng ta bị thương, những người khác thì ngươi cứ tuỳ ý.”Giọng nói của Huyết Sát lão tổ vừa sắc bén vừa nhẹ nhàng: “Đa tạ.”Lão ta quay sang tam sư đệ, dùng giọng điệu dỗ dành nói: “Minh Uyên, ngươi chơi ở bên ngoài đã lâu, bây giờ cũng nên trở về rồi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn trở về, lão tổ sẽ không truy cứu chuyện lúc trước ngươi đốt động phủ của ta, g.i.ế.t chết đồ nhi của ta, sau này Đại Hoang Trạch vẫn giống như trước đây, ngươi muốn chơi thế nào thì chơi, có được không?”Người các tông môn ở Cửu Châu có mặt ở đây đều kinh hãi nhìn về phía tam sư đệ.Danh tiếng tàn nhẫn vô tình Huyết Sát lão tổ đã vang xa vạn dặm kể từ khi lão ta g.i.ế.t phụ thân, hại mẫu thân, tàn sát toàn tộc, lấy máu thân tộc luyện nên ngọn cờ Chiêu Hồn đầu tiên.
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Lục Minh Chiêu tức giận đến sắc mặt tái xanh: "Nghiệt chướng, ta thấy ngươi đã rơi vào ma chướng rồi! Hôm nay ta thay mặt Kiếm Tông thanh lý môn hộ, miễn cho ngươi gây hoạ cho chúng sinh.”Trong lúc kiếm Đế Bạch của ông ta đang leng keng động đậy, từ trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng cười quái dị."Nếu không phải nàng ta rơi vào ma chướng, tại sao Kiếm Chủ Hàm Sương ngày xưa ghét ác như thù bây giờ lại sẵn lòng kết giao với yêu ma?""Lục tông chủ, ngươi có biết người bên cạnh nàng ta là ai không?"Bên ngoài Định Kiếm Các, ánh nắng nhanh chóng nhạt đi.Những đám huyết vân giăng đầy bầu trời, lá cờ Chiêu Hồn màu đen tung bay trong gió, vô số oán linh gầm thét dữ dội, chỉ chờ lao ra ngoài.Vô Lượng Đại Sư biến sắc: "Tà khí quá nặng!""Lão quỷ Huyết Sát Tông không ở lại nơi Đại Hoang Trạch, sao lại chạy tới đây?”16Huyết Sát lão tổ tới đây là để tìm tam sư đệ."Lục tông chủ, ta và quý tông một ở trời nam, một ngụ đất bắc, không có ân oán, hơn nữa Thất Bảo tháp Linh Lung đã xuất hiện trên thế gian, ta còn phải dựa vào Kiếm chủ của quý tông, không muốn gây sự, lần này đến đây chỉ vì chuyện riêng, mong rằng quý tông đừng can thiệp vào.Huyết Sát lão tổ là một trong ba tôn giả tà đạo có tu vi đạt cấp Hóa Thần, hung danh hiển hách từng thu thập trăm vạn oan hồn luyện chế chín ngọn cờ Chiêu Hồn, tính tình bạo ngược, rất khó đối phó.Lục Minh Chiêu không muốn đắc tội tên tôn giả ma đầu này.Mặc dù ông ta không sợ, nhưng đệ tử Kiếm Tông vẫn luôn phải hành tẩu bên ngoài, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bởi vậy ông ta cố kiềm chế tức giận nói: “Chỉ cần không làm đệ tử chính đạo chúng ta bị thương, những người khác thì ngươi cứ tuỳ ý.”Giọng nói của Huyết Sát lão tổ vừa sắc bén vừa nhẹ nhàng: “Đa tạ.”Lão ta quay sang tam sư đệ, dùng giọng điệu dỗ dành nói: “Minh Uyên, ngươi chơi ở bên ngoài đã lâu, bây giờ cũng nên trở về rồi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn trở về, lão tổ sẽ không truy cứu chuyện lúc trước ngươi đốt động phủ của ta, g.i.ế.t chết đồ nhi của ta, sau này Đại Hoang Trạch vẫn giống như trước đây, ngươi muốn chơi thế nào thì chơi, có được không?”Người các tông môn ở Cửu Châu có mặt ở đây đều kinh hãi nhìn về phía tam sư đệ.Danh tiếng tàn nhẫn vô tình Huyết Sát lão tổ đã vang xa vạn dặm kể từ khi lão ta g.i.ế.t phụ thân, hại mẫu thân, tàn sát toàn tộc, lấy máu thân tộc luyện nên ngọn cờ Chiêu Hồn đầu tiên.
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Lục Minh Chiêu tức giận đến sắc mặt tái xanh: "Nghiệt chướng, ta thấy ngươi đã rơi vào ma chướng rồi! Hôm nay ta thay mặt Kiếm Tông thanh lý môn hộ, miễn cho ngươi gây hoạ cho chúng sinh.”Trong lúc kiếm Đế Bạch của ông ta đang leng keng động đậy, từ trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng cười quái dị."Nếu không phải nàng ta rơi vào ma chướng, tại sao Kiếm Chủ Hàm Sương ngày xưa ghét ác như thù bây giờ lại sẵn lòng kết giao với yêu ma?""Lục tông chủ, ngươi có biết người bên cạnh nàng ta là ai không?"Bên ngoài Định Kiếm Các, ánh nắng nhanh chóng nhạt đi.Những đám huyết vân giăng đầy bầu trời, lá cờ Chiêu Hồn màu đen tung bay trong gió, vô số oán linh gầm thét dữ dội, chỉ chờ lao ra ngoài.Vô Lượng Đại Sư biến sắc: "Tà khí quá nặng!""Lão quỷ Huyết Sát Tông không ở lại nơi Đại Hoang Trạch, sao lại chạy tới đây?”16Huyết Sát lão tổ tới đây là để tìm tam sư đệ."Lục tông chủ, ta và quý tông một ở trời nam, một ngụ đất bắc, không có ân oán, hơn nữa Thất Bảo tháp Linh Lung đã xuất hiện trên thế gian, ta còn phải dựa vào Kiếm chủ của quý tông, không muốn gây sự, lần này đến đây chỉ vì chuyện riêng, mong rằng quý tông đừng can thiệp vào.Huyết Sát lão tổ là một trong ba tôn giả tà đạo có tu vi đạt cấp Hóa Thần, hung danh hiển hách từng thu thập trăm vạn oan hồn luyện chế chín ngọn cờ Chiêu Hồn, tính tình bạo ngược, rất khó đối phó.Lục Minh Chiêu không muốn đắc tội tên tôn giả ma đầu này.Mặc dù ông ta không sợ, nhưng đệ tử Kiếm Tông vẫn luôn phải hành tẩu bên ngoài, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, bởi vậy ông ta cố kiềm chế tức giận nói: “Chỉ cần không làm đệ tử chính đạo chúng ta bị thương, những người khác thì ngươi cứ tuỳ ý.”Giọng nói của Huyết Sát lão tổ vừa sắc bén vừa nhẹ nhàng: “Đa tạ.”Lão ta quay sang tam sư đệ, dùng giọng điệu dỗ dành nói: “Minh Uyên, ngươi chơi ở bên ngoài đã lâu, bây giờ cũng nên trở về rồi, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn trở về, lão tổ sẽ không truy cứu chuyện lúc trước ngươi đốt động phủ của ta, g.i.ế.t chết đồ nhi của ta, sau này Đại Hoang Trạch vẫn giống như trước đây, ngươi muốn chơi thế nào thì chơi, có được không?”Người các tông môn ở Cửu Châu có mặt ở đây đều kinh hãi nhìn về phía tam sư đệ.Danh tiếng tàn nhẫn vô tình Huyết Sát lão tổ đã vang xa vạn dặm kể từ khi lão ta g.i.ế.t phụ thân, hại mẫu thân, tàn sát toàn tộc, lấy máu thân tộc luyện nên ngọn cờ Chiêu Hồn đầu tiên.