Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 152

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Có câu nói là “cầm đá đập chân mình”, giờ Doãn Thường Lăng đã được trải nghiệm thực tế.6 giờ 20 phút sáng, thông báo đặc biệt của QQ đột nhiên đổ chuông, lôi cậu dậy từ trong giấc mơ, cậu mơ hồ mở mí mắt, liếc nhìn tin nhắn.Bách: ‘Chào buổi sáng!’Doãn: ‘Chào cái quần què, phắn. ヽ(‘⌒メ)ノ’Bách: ‘Ô kê!’Doãn Thường Lăng đảo mắt, ném điện thoại, lại nằm vào chăn ngủ tiếp.Kể từ sau khi Bách Vụ Thanh phát hiện ra ưu điểm của điện thoại, ngày nào tin nhắn cũng chất đống, đến nỗi bộ nhớ trong điện thoại của Doãn Thường Lăng bị thiếu nghiêm trọng, mở QQ thôi cũng lag.Doãn Thường Lăng cáu đến nỗi vừa mắng Bách Vụ Thanh ngốc vừa chụp ảnh màn hình từng tin nhắn đối phương gửi cho cậu, ném lên dịch vụ lưu trữ đám mây, còn khoá cả mật khẩu.Cuối cùng cậu quyết định, “Lần sau mua điện thoại bộ nhớ lớn hơn là được…”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Có câu nói là “cầm đá đập chân mình”, giờ Doãn Thường Lăng đã được trải nghiệm thực tế.6 giờ 20 phút sáng, thông báo đặc biệt của QQ đột nhiên đổ chuông, lôi cậu dậy từ trong giấc mơ, cậu mơ hồ mở mí mắt, liếc nhìn tin nhắn.Bách: ‘Chào buổi sáng!’Doãn: ‘Chào cái quần què, phắn. ヽ(‘⌒メ)ノ’Bách: ‘Ô kê!’Doãn Thường Lăng đảo mắt, ném điện thoại, lại nằm vào chăn ngủ tiếp.Kể từ sau khi Bách Vụ Thanh phát hiện ra ưu điểm của điện thoại, ngày nào tin nhắn cũng chất đống, đến nỗi bộ nhớ trong điện thoại của Doãn Thường Lăng bị thiếu nghiêm trọng, mở QQ thôi cũng lag.Doãn Thường Lăng cáu đến nỗi vừa mắng Bách Vụ Thanh ngốc vừa chụp ảnh màn hình từng tin nhắn đối phương gửi cho cậu, ném lên dịch vụ lưu trữ đám mây, còn khoá cả mật khẩu.Cuối cùng cậu quyết định, “Lần sau mua điện thoại bộ nhớ lớn hơn là được…”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Có câu nói là “cầm đá đập chân mình”, giờ Doãn Thường Lăng đã được trải nghiệm thực tế.6 giờ 20 phút sáng, thông báo đặc biệt của QQ đột nhiên đổ chuông, lôi cậu dậy từ trong giấc mơ, cậu mơ hồ mở mí mắt, liếc nhìn tin nhắn.Bách: ‘Chào buổi sáng!’Doãn: ‘Chào cái quần què, phắn. ヽ(‘⌒メ)ノ’Bách: ‘Ô kê!’Doãn Thường Lăng đảo mắt, ném điện thoại, lại nằm vào chăn ngủ tiếp.Kể từ sau khi Bách Vụ Thanh phát hiện ra ưu điểm của điện thoại, ngày nào tin nhắn cũng chất đống, đến nỗi bộ nhớ trong điện thoại của Doãn Thường Lăng bị thiếu nghiêm trọng, mở QQ thôi cũng lag.Doãn Thường Lăng cáu đến nỗi vừa mắng Bách Vụ Thanh ngốc vừa chụp ảnh màn hình từng tin nhắn đối phương gửi cho cậu, ném lên dịch vụ lưu trữ đám mây, còn khoá cả mật khẩu.Cuối cùng cậu quyết định, “Lần sau mua điện thoại bộ nhớ lớn hơn là được…”

Chương 152