Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 153
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi giữa kỳ tiến hành rất thuận lợi, tháng 12 đến trong mơ hồ, cuộc sống học hành cấp ba luôn căng thẳng, dù bạn mới lớp 10.Trên tường dán câu nói khích lệ bản thân của học sinh tốt nghiệp khoá trước, giáo viên chủ nhiệm cố ý không dọn, để lại khích lệ học sinh khoá sau.Rất dễ thấy, tác dụng không nhiều.Bạn học nào cũng sinh tồn trong lằn ranh, vác nặng bước đi trong lịch học dày đặc, tranh thủ lúc rảnh rỗi đọc tiểu thuyết, chơi điện tử, hẹn hò.Toàn bộ chuyện không phải học hành trong thời gian này đều là thứ kích thích chơi vui nhất.Doãn Thường Lăng không chìm đắm trong tiểu thuyết hay điện tử, chỉ chìm đắm trong Bách Vụ Thanh.Ai bảo người này ngày nào cũng lắc lư trước mặt cậu, chẳng sợ bị người khác phát hiện.Có điều dù bị người khác nhìn thấy, cũng chẳng ai nghi ngờ… Thử hỏi ai nhìn thấy hai thần đồng top 3 khối ôm đề thi thảo luận rất đứng đắn, lại cho rằng hai người này đang yêu đương?Điên à?
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi giữa kỳ tiến hành rất thuận lợi, tháng 12 đến trong mơ hồ, cuộc sống học hành cấp ba luôn căng thẳng, dù bạn mới lớp 10.Trên tường dán câu nói khích lệ bản thân của học sinh tốt nghiệp khoá trước, giáo viên chủ nhiệm cố ý không dọn, để lại khích lệ học sinh khoá sau.Rất dễ thấy, tác dụng không nhiều.Bạn học nào cũng sinh tồn trong lằn ranh, vác nặng bước đi trong lịch học dày đặc, tranh thủ lúc rảnh rỗi đọc tiểu thuyết, chơi điện tử, hẹn hò.Toàn bộ chuyện không phải học hành trong thời gian này đều là thứ kích thích chơi vui nhất.Doãn Thường Lăng không chìm đắm trong tiểu thuyết hay điện tử, chỉ chìm đắm trong Bách Vụ Thanh.Ai bảo người này ngày nào cũng lắc lư trước mặt cậu, chẳng sợ bị người khác phát hiện.Có điều dù bị người khác nhìn thấy, cũng chẳng ai nghi ngờ… Thử hỏi ai nhìn thấy hai thần đồng top 3 khối ôm đề thi thảo luận rất đứng đắn, lại cho rằng hai người này đang yêu đương?Điên à?
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi giữa kỳ tiến hành rất thuận lợi, tháng 12 đến trong mơ hồ, cuộc sống học hành cấp ba luôn căng thẳng, dù bạn mới lớp 10.Trên tường dán câu nói khích lệ bản thân của học sinh tốt nghiệp khoá trước, giáo viên chủ nhiệm cố ý không dọn, để lại khích lệ học sinh khoá sau.Rất dễ thấy, tác dụng không nhiều.Bạn học nào cũng sinh tồn trong lằn ranh, vác nặng bước đi trong lịch học dày đặc, tranh thủ lúc rảnh rỗi đọc tiểu thuyết, chơi điện tử, hẹn hò.Toàn bộ chuyện không phải học hành trong thời gian này đều là thứ kích thích chơi vui nhất.Doãn Thường Lăng không chìm đắm trong tiểu thuyết hay điện tử, chỉ chìm đắm trong Bách Vụ Thanh.Ai bảo người này ngày nào cũng lắc lư trước mặt cậu, chẳng sợ bị người khác phát hiện.Có điều dù bị người khác nhìn thấy, cũng chẳng ai nghi ngờ… Thử hỏi ai nhìn thấy hai thần đồng top 3 khối ôm đề thi thảo luận rất đứng đắn, lại cho rằng hai người này đang yêu đương?Điên à?