Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 154
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kết quả kỳ thi giữa kỳ không ảnh hưởng đến bất cứ ai, vì ngay sau đó là kỳ thi cuối kỳ một tháng sau.Mọi người không hẹn mà cùng thôi ham chơi, suy cho cùng thì sắp Tết rồi, điểm số phải ra gì đó, dù không ra gì thì tối thiểu cũng phải cố gắng hết sức.Đây là tâm lý của Giả Dị Gia, cái miệng đó nhắc đến đạo lý là liến thoắng không ngừng, Doãn Thường Lăng sắp nổ đầu rồi.“Thấm Viên Xuân, Trường Sa, đọc thuộc!” Cậu ta đang thao thao bất tuyệt thì bị Bách Vụ Thanh cắt ngang, giọng điệu ra lệnh.Bị chèn ép thời gian dài, đầu Giả Dị Gia còn chưa kịp phản ứng thì miệng đã bắt đầu đọc làu làu, Vương Đông Kỳ thương xót liếc nhìn cậu ta.Chọc ai không chọc? Khăng khăng thể hiện trước mặt Doãn Thường Lăng, không phải tự sát à? Sau đó cậu ta lật sách Ngữ Văn đến trang tương ứng, đề phòng lúc Giả Dị Gia mắc kẹt, không ai nhắc cho.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kết quả kỳ thi giữa kỳ không ảnh hưởng đến bất cứ ai, vì ngay sau đó là kỳ thi cuối kỳ một tháng sau.Mọi người không hẹn mà cùng thôi ham chơi, suy cho cùng thì sắp Tết rồi, điểm số phải ra gì đó, dù không ra gì thì tối thiểu cũng phải cố gắng hết sức.Đây là tâm lý của Giả Dị Gia, cái miệng đó nhắc đến đạo lý là liến thoắng không ngừng, Doãn Thường Lăng sắp nổ đầu rồi.“Thấm Viên Xuân, Trường Sa, đọc thuộc!” Cậu ta đang thao thao bất tuyệt thì bị Bách Vụ Thanh cắt ngang, giọng điệu ra lệnh.Bị chèn ép thời gian dài, đầu Giả Dị Gia còn chưa kịp phản ứng thì miệng đã bắt đầu đọc làu làu, Vương Đông Kỳ thương xót liếc nhìn cậu ta.Chọc ai không chọc? Khăng khăng thể hiện trước mặt Doãn Thường Lăng, không phải tự sát à? Sau đó cậu ta lật sách Ngữ Văn đến trang tương ứng, đề phòng lúc Giả Dị Gia mắc kẹt, không ai nhắc cho.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kết quả kỳ thi giữa kỳ không ảnh hưởng đến bất cứ ai, vì ngay sau đó là kỳ thi cuối kỳ một tháng sau.Mọi người không hẹn mà cùng thôi ham chơi, suy cho cùng thì sắp Tết rồi, điểm số phải ra gì đó, dù không ra gì thì tối thiểu cũng phải cố gắng hết sức.Đây là tâm lý của Giả Dị Gia, cái miệng đó nhắc đến đạo lý là liến thoắng không ngừng, Doãn Thường Lăng sắp nổ đầu rồi.“Thấm Viên Xuân, Trường Sa, đọc thuộc!” Cậu ta đang thao thao bất tuyệt thì bị Bách Vụ Thanh cắt ngang, giọng điệu ra lệnh.Bị chèn ép thời gian dài, đầu Giả Dị Gia còn chưa kịp phản ứng thì miệng đã bắt đầu đọc làu làu, Vương Đông Kỳ thương xót liếc nhìn cậu ta.Chọc ai không chọc? Khăng khăng thể hiện trước mặt Doãn Thường Lăng, không phải tự sát à? Sau đó cậu ta lật sách Ngữ Văn đến trang tương ứng, đề phòng lúc Giả Dị Gia mắc kẹt, không ai nhắc cho.