Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 173

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Bách Vụ Thanh khóc nức nở.“Anh không cứu được em, anh không cứu được, đều là tại anh… Nếu anh túm chặt em, em sẽ không chết…”Doãn Thường Lăng vỗ lưng hắn, thầm nghĩ: Chuyện này không trách anh, chỉ có thể trách em lúc đó đạp văng anh đi…“Sau khi tỉnh lại anh đã nghĩ đến chuyện tự sát, anh muốn đi cùng em… Nhưng anh không biết nên đối mặt với em ra sao… Anh bắt đầu sợ hãi, sợ chết. Nhưng anh không quên được em, anh làm việc suốt ngày, sau đó mang hết số tiền anh kiếm được cho đội cứu hộ, anh muốn họ vớt em lên.”“Không tìm thấy, ngay cả thi thể anh cũng không tìm thấy…”Bách Vụ Thanh khóc đến mức gần như ngất xỉu, trong giọng nói tràn ngập tuyệt vọng, rất khó đoán được lúc đó hắn sụp đổ đến mức nào.Lần đầu tiên Doãn Thường Lăng cảm nhận được tình cảm sâu nặng thế này, theo nhận thức của cậu, chưa bao giờ có ai quan tâm cậu đến mức ấy.Dù là bố mẹ cậu, cũng sẽ vứt bỏ cậu sau khi cậu công khai xu hướng tính dục của mình.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Bách Vụ Thanh khóc nức nở.“Anh không cứu được em, anh không cứu được, đều là tại anh… Nếu anh túm chặt em, em sẽ không chết…”Doãn Thường Lăng vỗ lưng hắn, thầm nghĩ: Chuyện này không trách anh, chỉ có thể trách em lúc đó đạp văng anh đi…“Sau khi tỉnh lại anh đã nghĩ đến chuyện tự sát, anh muốn đi cùng em… Nhưng anh không biết nên đối mặt với em ra sao… Anh bắt đầu sợ hãi, sợ chết. Nhưng anh không quên được em, anh làm việc suốt ngày, sau đó mang hết số tiền anh kiếm được cho đội cứu hộ, anh muốn họ vớt em lên.”“Không tìm thấy, ngay cả thi thể anh cũng không tìm thấy…”Bách Vụ Thanh khóc đến mức gần như ngất xỉu, trong giọng nói tràn ngập tuyệt vọng, rất khó đoán được lúc đó hắn sụp đổ đến mức nào.Lần đầu tiên Doãn Thường Lăng cảm nhận được tình cảm sâu nặng thế này, theo nhận thức của cậu, chưa bao giờ có ai quan tâm cậu đến mức ấy.Dù là bố mẹ cậu, cũng sẽ vứt bỏ cậu sau khi cậu công khai xu hướng tính dục của mình.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Bách Vụ Thanh khóc nức nở.“Anh không cứu được em, anh không cứu được, đều là tại anh… Nếu anh túm chặt em, em sẽ không chết…”Doãn Thường Lăng vỗ lưng hắn, thầm nghĩ: Chuyện này không trách anh, chỉ có thể trách em lúc đó đạp văng anh đi…“Sau khi tỉnh lại anh đã nghĩ đến chuyện tự sát, anh muốn đi cùng em… Nhưng anh không biết nên đối mặt với em ra sao… Anh bắt đầu sợ hãi, sợ chết. Nhưng anh không quên được em, anh làm việc suốt ngày, sau đó mang hết số tiền anh kiếm được cho đội cứu hộ, anh muốn họ vớt em lên.”“Không tìm thấy, ngay cả thi thể anh cũng không tìm thấy…”Bách Vụ Thanh khóc đến mức gần như ngất xỉu, trong giọng nói tràn ngập tuyệt vọng, rất khó đoán được lúc đó hắn sụp đổ đến mức nào.Lần đầu tiên Doãn Thường Lăng cảm nhận được tình cảm sâu nặng thế này, theo nhận thức của cậu, chưa bao giờ có ai quan tâm cậu đến mức ấy.Dù là bố mẹ cậu, cũng sẽ vứt bỏ cậu sau khi cậu công khai xu hướng tính dục của mình.

Chương 173