Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 175

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Anh giúp gia đình kiếm tiền, lén lút tập bóng rổ… Em đừng giận, anh không phải cố tình lừa em đâu, anh chỉ muốn tạo ấn tượng tốt với em, nhưng anh lại đến muộn!!”Bách Vụ Thanh uất ức gầm lên.“Nhưng sau khi em bị Đổng Hãn ném bóng rổ trúng đầu, em lại thay đổi, toàn lẩn tránh Đổng Hãn, anh vui chết đi được! Cuối cùng mắt em cũng hết mù!”Doãn Thường Lăng bị nghẹn đột ngột, khoé môi giần giật, “Đúng thế, ban đầu mù mắt nên mới thích Đổng Hãn, bây giờ sáng mắt rồi, mới đi thích anh.”Bách Vụ Thanh mắt đỏ hoe, mũi cũng đỏ bừng, nhìn Doãn Thường Lăng, mắt ươn ướt, “Em xem kiếp trước anh chịu nỗi khổ lớn như thế vì em, kiếp này em không được bỏ rơi anh đâu.”Doãn Thường Lăng lau nước mắt trên mặt hắn, đau lòng tỳ trán lên trán đối phương.“Được.”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Anh giúp gia đình kiếm tiền, lén lút tập bóng rổ… Em đừng giận, anh không phải cố tình lừa em đâu, anh chỉ muốn tạo ấn tượng tốt với em, nhưng anh lại đến muộn!!”Bách Vụ Thanh uất ức gầm lên.“Nhưng sau khi em bị Đổng Hãn ném bóng rổ trúng đầu, em lại thay đổi, toàn lẩn tránh Đổng Hãn, anh vui chết đi được! Cuối cùng mắt em cũng hết mù!”Doãn Thường Lăng bị nghẹn đột ngột, khoé môi giần giật, “Đúng thế, ban đầu mù mắt nên mới thích Đổng Hãn, bây giờ sáng mắt rồi, mới đi thích anh.”Bách Vụ Thanh mắt đỏ hoe, mũi cũng đỏ bừng, nhìn Doãn Thường Lăng, mắt ươn ướt, “Em xem kiếp trước anh chịu nỗi khổ lớn như thế vì em, kiếp này em không được bỏ rơi anh đâu.”Doãn Thường Lăng lau nước mắt trên mặt hắn, đau lòng tỳ trán lên trán đối phương.“Được.”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Anh giúp gia đình kiếm tiền, lén lút tập bóng rổ… Em đừng giận, anh không phải cố tình lừa em đâu, anh chỉ muốn tạo ấn tượng tốt với em, nhưng anh lại đến muộn!!”Bách Vụ Thanh uất ức gầm lên.“Nhưng sau khi em bị Đổng Hãn ném bóng rổ trúng đầu, em lại thay đổi, toàn lẩn tránh Đổng Hãn, anh vui chết đi được! Cuối cùng mắt em cũng hết mù!”Doãn Thường Lăng bị nghẹn đột ngột, khoé môi giần giật, “Đúng thế, ban đầu mù mắt nên mới thích Đổng Hãn, bây giờ sáng mắt rồi, mới đi thích anh.”Bách Vụ Thanh mắt đỏ hoe, mũi cũng đỏ bừng, nhìn Doãn Thường Lăng, mắt ươn ướt, “Em xem kiếp trước anh chịu nỗi khổ lớn như thế vì em, kiếp này em không được bỏ rơi anh đâu.”Doãn Thường Lăng lau nước mắt trên mặt hắn, đau lòng tỳ trán lên trán đối phương.“Được.”

Chương 175