Một chiếc xe ngựa đi vào khu ổ chuột của thành Nhữ Châu. Đôi phu thê ăn mặc lộng lẫy từ trên xe bước xuống, trong khi ta đang ngồi dưới gốc cây để tránh nóng. Quý phụ nhân kia, nước mắt còn chưa kịp lau khô, đã vội vàng cúi xuống hỏi ta: "Xin hỏi ở đây có cô bé nào tên Từ Hoan, khoảng mười bốn tuổi không?" Ta nhìn bà ấy với vẻ mặt đầy nghi hoặc, rồi như vô tình đưa tay lên gãi đầu, để lộ vết bớt bẩm sinh hình hoa mai trên cánh tay phải. Quý phụ nhân kia nhìn thấy vết bớt như thể nhìn thấy một tia hy vọng, vội vã tiến lại gần ta. "Hoan nhi, con còn nhớ phụ mẫu không? Con bị lạc từ nhỏ, đều tại phụ mẫu không chăm sóc con cẩn thận!" Ta nhìn họ với ánh mắt ngây thơ, nói ra những lời đã tập luyện hàng ngàn lần trong lòng: "Ta chỉ nhớ, hồi nhỏ đi xem hội đèn lồng, người đông lắm... Ta không tìm thấy phụ mẫu nữa..." Giọng ta pha lẫn chút nghẹn ngào, khiến cho họ nghe thấy trong lòng càng thêm đau xót, lặp tức ôm ta vào lòng. "Hoan nhi, là Hoan nhi của ta, bao nhiêu năm nay con đã chịu khổ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...