Trần Huyên là yêu tinh, nhưng không phải cái giống đại yêu gì gì đó, cậu chỉ là một tiểu yêu tầm thường mà thôi. Biết ăn uống ngủ nghỉ, biết đến trường đi học và thi đỗ chứng chỉ gia nhập thế giới loài người. Gì cơ? Bạn hỏi vì sao phải gia nhập vào thế giới loài người á? Đương nhiên là để… đi làm kiếm tiền nuôi thân rồi. Hơn nữa Trần Huyên còn là một tiểu yêu cao mét sáu lăm, đối với nam yêu mà nói, chiều cao này hiển nhiên chẳng có gì nổi trội. Thế nhưng cha mẹ của Trần Huyên vẫn đặt kỳ vọng rất cao vào cậu, thời điểm mang thai Trần Huyên, mẹ của cậu đang u mê phim Hàn Xẻng, thế rồi quyết định chọn một chữ phổ biến hay xuất hiện trong phim —— HUYÊN. Khi đó mama cậu thường xuyên vuốt ve bụng mà rằng: “Huyên Huyên ơi, sau này lớn lên chân con phải dài một chút nhé, dài như chân Oppa ấy, đừng có giống cha con.” Đây chính là mục tiêu phấn đấu suốt tuổi thơ của Trần Huyên, thế nhưng một ngày nào đó nếu cậu trở thành đại yêu, có thể đảo ngược thời gian đi về quá khứ, cậu nhất định phải nói…
Chương 12
Bé Chân Ngắn Và Quý Ngài Cuồng Bóng LôngTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănTrần Huyên là yêu tinh, nhưng không phải cái giống đại yêu gì gì đó, cậu chỉ là một tiểu yêu tầm thường mà thôi. Biết ăn uống ngủ nghỉ, biết đến trường đi học và thi đỗ chứng chỉ gia nhập thế giới loài người. Gì cơ? Bạn hỏi vì sao phải gia nhập vào thế giới loài người á? Đương nhiên là để… đi làm kiếm tiền nuôi thân rồi. Hơn nữa Trần Huyên còn là một tiểu yêu cao mét sáu lăm, đối với nam yêu mà nói, chiều cao này hiển nhiên chẳng có gì nổi trội. Thế nhưng cha mẹ của Trần Huyên vẫn đặt kỳ vọng rất cao vào cậu, thời điểm mang thai Trần Huyên, mẹ của cậu đang u mê phim Hàn Xẻng, thế rồi quyết định chọn một chữ phổ biến hay xuất hiện trong phim —— HUYÊN. Khi đó mama cậu thường xuyên vuốt ve bụng mà rằng: “Huyên Huyên ơi, sau này lớn lên chân con phải dài một chút nhé, dài như chân Oppa ấy, đừng có giống cha con.” Đây chính là mục tiêu phấn đấu suốt tuổi thơ của Trần Huyên, thế nhưng một ngày nào đó nếu cậu trở thành đại yêu, có thể đảo ngược thời gian đi về quá khứ, cậu nhất định phải nói… Vừa sắp xếp lại suy nghĩ, vừa chén hết một hộp KFC siêu to khổng lồ. Trần Huyên tự mình sa đọa, thò móng vuốt sang hộp KFC thứ hai: “Hồ tổng, anh cũng không phải là người?”Sếp tổng day day huyệt thái dương, câu này quả thực nghe rất giống đang mắng chửi người, nhưng hắn vẫn gật đầu một cái.“Wow! Vậy anh là loài gì? Hồ… Hổ đúng không?!” Trần Huyên hưng phấn hẳn, tuy rằng Corgi và Hổ chẳng lan quyên gì đến nhau, nhưng mà… Hồ tổng đẹp trai cool ngầu thế này chắc chắn là con hổ!Vẻ mặt của sếp tổng nháy mắt bèn trở nên biệt nữu, hắng giọng mà rằng: “Cũng gần như vậy.”“Hồi cậu vẫn còn là nhân viên thực tập, tôi quyết định cho cậu lên làm nhân viên chính thức, kỳ thực là có lý do.”“Lý do gì?” Trần Huyên không ngờ rằng mình còn có ‘sự tích phỏng vấn’.Sếp tổng lại tiếp tục biệt nữu: “Màn hình điện thoại của cậu.”Màn hình điện thoại của cậu…Mặt của Trần Huyên đột nhiên đỏ bừng, màn hình điện thoại của cậu là bóng lưng của sếp, bị hàng chính chủ nhận ra à?Trần Huyên như ngồi trên bếp lửa, đem đống xương đã gặm sạch sẽ vứt vào trong túi rác, nhanh chóng lau miệng rồi nói: “Đến giờ làm việc rồi, tôi đi trước đây.”Thế nhưng cánh cửa vừa khép vào lại bỗng chốc bị đẩy ra.“Đúng rồi… Thế anh nhìn mông tôi làm gì?” Trần Huyên lắp bắp nói: “Với lại nếu anh đã biết tôi là Corgi, anh không cân nhắc đến việc làm gấu bông Corgi thật à? Lượng tiêu thụ nhất định sẽ rất tốt đấy.”Sếp tổng: “…”“Hồ tổng ơi?”“Cho cậu năm giây để biến khỏi trước mặt tôi!” Sếp tổng chắc mẩm kiểu gì mình cũng bị tức chết, hắn theo đuổi như thế còn không đủ rõ ràng sao?Chính baba của hắn đã kể rằng, thời điểm ông theo đuổi mama đã đưa bà đi làm, đưa bà đi ăn ngon, quan tâm đến sức khỏe của bà, tạo cho hai người cơ hội ở riêng với nhau…Theo đuổi rõ ràng như thế mà vẫn không nhận ra à… đúng thật là… chó ngố!(chú thích: hồ/胡-hú phát âm na ná hổ/虎-hǔ)
Vừa sắp xếp lại suy nghĩ, vừa chén hết một hộp KFC siêu to khổng lồ. Trần Huyên tự mình sa đọa, thò móng vuốt sang hộp KFC thứ hai: “Hồ tổng, anh cũng không phải là người?”
Sếp tổng day day huyệt thái dương, câu này quả thực nghe rất giống đang mắng chửi người, nhưng hắn vẫn gật đầu một cái.
“Wow! Vậy anh là loài gì? Hồ… Hổ đúng không?!” Trần Huyên hưng phấn hẳn, tuy rằng Corgi và Hổ chẳng lan quyên gì đến nhau, nhưng mà… Hồ tổng đẹp trai cool ngầu thế này chắc chắn là con hổ!
Vẻ mặt của sếp tổng nháy mắt bèn trở nên biệt nữu, hắng giọng mà rằng: “Cũng gần như vậy.”
“Hồi cậu vẫn còn là nhân viên thực tập, tôi quyết định cho cậu lên làm nhân viên chính thức, kỳ thực là có lý do.”
“Lý do gì?” Trần Huyên không ngờ rằng mình còn có ‘sự tích phỏng vấn’.
Sếp tổng lại tiếp tục biệt nữu: “Màn hình điện thoại của cậu.”
Màn hình điện thoại của cậu…
Mặt của Trần Huyên đột nhiên đỏ bừng, màn hình điện thoại của cậu là bóng lưng của sếp, bị hàng chính chủ nhận ra à?
Trần Huyên như ngồi trên bếp lửa, đem đống xương đã gặm sạch sẽ vứt vào trong túi rác, nhanh chóng lau miệng rồi nói: “Đến giờ làm việc rồi, tôi đi trước đây.”
Thế nhưng cánh cửa vừa khép vào lại bỗng chốc bị đẩy ra.
“Đúng rồi… Thế anh nhìn mông tôi làm gì?” Trần Huyên lắp bắp nói: “Với lại nếu anh đã biết tôi là Corgi, anh không cân nhắc đến việc làm gấu bông Corgi thật à? Lượng tiêu thụ nhất định sẽ rất tốt đấy.”
Sếp tổng: “…”
“Hồ tổng ơi?”
“Cho cậu năm giây để biến khỏi trước mặt tôi!” Sếp tổng chắc mẩm kiểu gì mình cũng bị tức chết, hắn theo đuổi như thế còn không đủ rõ ràng sao?
Chính baba của hắn đã kể rằng, thời điểm ông theo đuổi mama đã đưa bà đi làm, đưa bà đi ăn ngon, quan tâm đến sức khỏe của bà, tạo cho hai người cơ hội ở riêng với nhau…
Theo đuổi rõ ràng như thế mà vẫn không nhận ra à… đúng thật là… chó ngố!
(chú thích:
hồ/胡-hú phát âm na ná hổ/虎-hǔ)
Bé Chân Ngắn Và Quý Ngài Cuồng Bóng LôngTác giả: Đào Chi YêuTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản VănTrần Huyên là yêu tinh, nhưng không phải cái giống đại yêu gì gì đó, cậu chỉ là một tiểu yêu tầm thường mà thôi. Biết ăn uống ngủ nghỉ, biết đến trường đi học và thi đỗ chứng chỉ gia nhập thế giới loài người. Gì cơ? Bạn hỏi vì sao phải gia nhập vào thế giới loài người á? Đương nhiên là để… đi làm kiếm tiền nuôi thân rồi. Hơn nữa Trần Huyên còn là một tiểu yêu cao mét sáu lăm, đối với nam yêu mà nói, chiều cao này hiển nhiên chẳng có gì nổi trội. Thế nhưng cha mẹ của Trần Huyên vẫn đặt kỳ vọng rất cao vào cậu, thời điểm mang thai Trần Huyên, mẹ của cậu đang u mê phim Hàn Xẻng, thế rồi quyết định chọn một chữ phổ biến hay xuất hiện trong phim —— HUYÊN. Khi đó mama cậu thường xuyên vuốt ve bụng mà rằng: “Huyên Huyên ơi, sau này lớn lên chân con phải dài một chút nhé, dài như chân Oppa ấy, đừng có giống cha con.” Đây chính là mục tiêu phấn đấu suốt tuổi thơ của Trần Huyên, thế nhưng một ngày nào đó nếu cậu trở thành đại yêu, có thể đảo ngược thời gian đi về quá khứ, cậu nhất định phải nói… Vừa sắp xếp lại suy nghĩ, vừa chén hết một hộp KFC siêu to khổng lồ. Trần Huyên tự mình sa đọa, thò móng vuốt sang hộp KFC thứ hai: “Hồ tổng, anh cũng không phải là người?”Sếp tổng day day huyệt thái dương, câu này quả thực nghe rất giống đang mắng chửi người, nhưng hắn vẫn gật đầu một cái.“Wow! Vậy anh là loài gì? Hồ… Hổ đúng không?!” Trần Huyên hưng phấn hẳn, tuy rằng Corgi và Hổ chẳng lan quyên gì đến nhau, nhưng mà… Hồ tổng đẹp trai cool ngầu thế này chắc chắn là con hổ!Vẻ mặt của sếp tổng nháy mắt bèn trở nên biệt nữu, hắng giọng mà rằng: “Cũng gần như vậy.”“Hồi cậu vẫn còn là nhân viên thực tập, tôi quyết định cho cậu lên làm nhân viên chính thức, kỳ thực là có lý do.”“Lý do gì?” Trần Huyên không ngờ rằng mình còn có ‘sự tích phỏng vấn’.Sếp tổng lại tiếp tục biệt nữu: “Màn hình điện thoại của cậu.”Màn hình điện thoại của cậu…Mặt của Trần Huyên đột nhiên đỏ bừng, màn hình điện thoại của cậu là bóng lưng của sếp, bị hàng chính chủ nhận ra à?Trần Huyên như ngồi trên bếp lửa, đem đống xương đã gặm sạch sẽ vứt vào trong túi rác, nhanh chóng lau miệng rồi nói: “Đến giờ làm việc rồi, tôi đi trước đây.”Thế nhưng cánh cửa vừa khép vào lại bỗng chốc bị đẩy ra.“Đúng rồi… Thế anh nhìn mông tôi làm gì?” Trần Huyên lắp bắp nói: “Với lại nếu anh đã biết tôi là Corgi, anh không cân nhắc đến việc làm gấu bông Corgi thật à? Lượng tiêu thụ nhất định sẽ rất tốt đấy.”Sếp tổng: “…”“Hồ tổng ơi?”“Cho cậu năm giây để biến khỏi trước mặt tôi!” Sếp tổng chắc mẩm kiểu gì mình cũng bị tức chết, hắn theo đuổi như thế còn không đủ rõ ràng sao?Chính baba của hắn đã kể rằng, thời điểm ông theo đuổi mama đã đưa bà đi làm, đưa bà đi ăn ngon, quan tâm đến sức khỏe của bà, tạo cho hai người cơ hội ở riêng với nhau…Theo đuổi rõ ràng như thế mà vẫn không nhận ra à… đúng thật là… chó ngố!(chú thích: hồ/胡-hú phát âm na ná hổ/虎-hǔ)