Giữa tháng 11, thành phố S đột nhiên hạ nhiệt độ, bắt đầu mùa đông sớm hơn một tháng so với bình thường. Cả người Mộc Thập được quấn trong một chiếc áo khoác bông màu xám nặng nề, quàng khăn màu nâu quanh cổ, đeo găng tay trên tay, nhìn từ xa trông như một cái bánh ú. Trên con đường này không có ai, có lẽ do trời lạnh, có lẽ là do nơi này vắng vẻ, Mộc Thập đi bộ rất lâu, không gặp được một người nào. Vì mang theo găng tay, cô khó khăn lấy từ trong túi ra một mảnh giấy, nhìn địa chỉ trên đó, cô nhẹ nhàng thở ra một, lập tức bị gió thổi bay. Nơi này, thật khó tìm. Mộc Thập đưa mắt nhìn số nhà xung quanh, rụt cổ, tiếp tục đi về phía trước, sau vài vòng, cuối cùng cô dừng lại trước một căn nhà gỗ kiểu cũ. Cuối cùng cũng đến rồi. Kéo cánh cửa sắt và bước vào trong, cô dừng lại trước cánh cửa màu nâu đỏ, tháo găng tay, nhét vào túi, sau đó lấy điện thoại ra khỏi túi và bấm số trên mảnh giấy. “Alo, xin chào.” Một giọng nữ dịu dàng, già dặn, phát ra từ điện thoại. Mộc Thập nói: “Xin chào, bây…

Chương 15: Câu chuyện nhỏ số 4

Ngủ Bù Giữa Suy Luận - Dực Tô Thức QuỷTác giả: Dực Tô Thức QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámGiữa tháng 11, thành phố S đột nhiên hạ nhiệt độ, bắt đầu mùa đông sớm hơn một tháng so với bình thường. Cả người Mộc Thập được quấn trong một chiếc áo khoác bông màu xám nặng nề, quàng khăn màu nâu quanh cổ, đeo găng tay trên tay, nhìn từ xa trông như một cái bánh ú. Trên con đường này không có ai, có lẽ do trời lạnh, có lẽ là do nơi này vắng vẻ, Mộc Thập đi bộ rất lâu, không gặp được một người nào. Vì mang theo găng tay, cô khó khăn lấy từ trong túi ra một mảnh giấy, nhìn địa chỉ trên đó, cô nhẹ nhàng thở ra một, lập tức bị gió thổi bay. Nơi này, thật khó tìm. Mộc Thập đưa mắt nhìn số nhà xung quanh, rụt cổ, tiếp tục đi về phía trước, sau vài vòng, cuối cùng cô dừng lại trước một căn nhà gỗ kiểu cũ. Cuối cùng cũng đến rồi. Kéo cánh cửa sắt và bước vào trong, cô dừng lại trước cánh cửa màu nâu đỏ, tháo găng tay, nhét vào túi, sau đó lấy điện thoại ra khỏi túi và bấm số trên mảnh giấy. “Alo, xin chào.” Một giọng nữ dịu dàng, già dặn, phát ra từ điện thoại. Mộc Thập nói: “Xin chào, bây… Câu Chuyện Nhỏ 4Sau khi tham dự đám cưới của Tần Lỗi và Hình Tĩnh, khi về đến nhà, Mộc Thập hỏi Nguyễn Ngôn Hi: “Anh thích em hồi nào?”Nguyễn Ngôn Hi, “Làm sao anh có thể thích một người suốt ngày chỉ làm trứng, ngay cả nước tương và giấm cũng không thể phân biệt được.”Vẻ mặt tsundere.Mộc Thập lấy quả trứng mới luộc lên gõ vào đầu Nguyễn Ngôn Hi, tiếng vang giòn giã, vỏ trứng nứt ra một chút, Mộc Thập thỏa mãn lột trứng gà.Nguyễn Ngôn Hi bĩu môi, lấy tay xoa đầu, lẩm bẩm: “Có lẽ từ khi em không ở bên cạnh anh, thì ngay cả làm mì trứng anh cũng không làm ngon.”Mộc Thập bóc vỏ trứng rồi nhét vào miệng Nguyễn Ngôn Hi.Nguyễn Ngôn Hi nhai quả trứng, hỏi một không rõ ràng: “Em thì sao?”Mộc Thập bóc một quả trứng khác, “Đó là khi anh ngồi xổm trước mặt em, đưa lưng về phía em, em nghĩ rằng một người kiêu ngạo như Nguyễn Ngôn Hi mà chịu làm như vậy trước mặt mọi người thì nhất định là vì rất yêu em.”Nguyễn Ngôn Hi: “…”Mộc Thập nuốt quả trứng xuống, tiếp tục chém thêm một nhát: “Cho nên em thấy mình không thể làm tổn thương tình cảm của anh.”

Câu Chuyện Nhỏ 4

Sau khi tham dự đám cưới của Tần Lỗi và Hình Tĩnh, khi về đến nhà, Mộc Thập hỏi Nguyễn Ngôn Hi: “Anh thích em hồi nào?”

Nguyễn Ngôn Hi, “Làm sao anh có thể thích một người suốt ngày chỉ làm trứng, ngay cả nước tương và giấm cũng không thể phân biệt được.”

Vẻ mặt tsundere.

Mộc Thập lấy quả trứng mới luộc lên gõ vào đầu Nguyễn Ngôn Hi, tiếng vang giòn giã, vỏ trứng nứt ra một chút, Mộc Thập thỏa mãn lột trứng gà.

Nguyễn Ngôn Hi bĩu môi, lấy tay xoa đầu, lẩm bẩm: “Có lẽ từ khi em không ở bên cạnh anh, thì ngay cả làm mì trứng anh cũng không làm ngon.”

Mộc Thập bóc vỏ trứng rồi nhét vào miệng Nguyễn Ngôn Hi.

Nguyễn Ngôn Hi nhai quả trứng, hỏi một không rõ ràng: “Em thì sao?”

Mộc Thập bóc một quả trứng khác, “Đó là khi anh ngồi xổm trước mặt em, đưa lưng về phía em, em nghĩ rằng một người kiêu ngạo như Nguyễn Ngôn Hi mà chịu làm như vậy trước mặt mọi người thì nhất định là vì rất yêu em.”

Nguyễn Ngôn Hi: “…”

Mộc Thập nuốt quả trứng xuống, tiếp tục chém thêm một nhát: “Cho nên em thấy mình không thể làm tổn thương tình cảm của anh.”

Ngủ Bù Giữa Suy Luận - Dực Tô Thức QuỷTác giả: Dực Tô Thức QuỷTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trinh ThámGiữa tháng 11, thành phố S đột nhiên hạ nhiệt độ, bắt đầu mùa đông sớm hơn một tháng so với bình thường. Cả người Mộc Thập được quấn trong một chiếc áo khoác bông màu xám nặng nề, quàng khăn màu nâu quanh cổ, đeo găng tay trên tay, nhìn từ xa trông như một cái bánh ú. Trên con đường này không có ai, có lẽ do trời lạnh, có lẽ là do nơi này vắng vẻ, Mộc Thập đi bộ rất lâu, không gặp được một người nào. Vì mang theo găng tay, cô khó khăn lấy từ trong túi ra một mảnh giấy, nhìn địa chỉ trên đó, cô nhẹ nhàng thở ra một, lập tức bị gió thổi bay. Nơi này, thật khó tìm. Mộc Thập đưa mắt nhìn số nhà xung quanh, rụt cổ, tiếp tục đi về phía trước, sau vài vòng, cuối cùng cô dừng lại trước một căn nhà gỗ kiểu cũ. Cuối cùng cũng đến rồi. Kéo cánh cửa sắt và bước vào trong, cô dừng lại trước cánh cửa màu nâu đỏ, tháo găng tay, nhét vào túi, sau đó lấy điện thoại ra khỏi túi và bấm số trên mảnh giấy. “Alo, xin chào.” Một giọng nữ dịu dàng, già dặn, phát ra từ điện thoại. Mộc Thập nói: “Xin chào, bây… Câu Chuyện Nhỏ 4Sau khi tham dự đám cưới của Tần Lỗi và Hình Tĩnh, khi về đến nhà, Mộc Thập hỏi Nguyễn Ngôn Hi: “Anh thích em hồi nào?”Nguyễn Ngôn Hi, “Làm sao anh có thể thích một người suốt ngày chỉ làm trứng, ngay cả nước tương và giấm cũng không thể phân biệt được.”Vẻ mặt tsundere.Mộc Thập lấy quả trứng mới luộc lên gõ vào đầu Nguyễn Ngôn Hi, tiếng vang giòn giã, vỏ trứng nứt ra một chút, Mộc Thập thỏa mãn lột trứng gà.Nguyễn Ngôn Hi bĩu môi, lấy tay xoa đầu, lẩm bẩm: “Có lẽ từ khi em không ở bên cạnh anh, thì ngay cả làm mì trứng anh cũng không làm ngon.”Mộc Thập bóc vỏ trứng rồi nhét vào miệng Nguyễn Ngôn Hi.Nguyễn Ngôn Hi nhai quả trứng, hỏi một không rõ ràng: “Em thì sao?”Mộc Thập bóc một quả trứng khác, “Đó là khi anh ngồi xổm trước mặt em, đưa lưng về phía em, em nghĩ rằng một người kiêu ngạo như Nguyễn Ngôn Hi mà chịu làm như vậy trước mặt mọi người thì nhất định là vì rất yêu em.”Nguyễn Ngôn Hi: “…”Mộc Thập nuốt quả trứng xuống, tiếp tục chém thêm một nhát: “Cho nên em thấy mình không thể làm tổn thương tình cảm của anh.”

Chương 15: Câu chuyện nhỏ số 4