Edit: Hachonie Tôi không xứng có được ánh sáng nhưng tôi có thể làm chủ bóng đêm. Sáng sớm thứ hai, Triệu Cường trong miệng ngậm bánh bao, tay cầm ly sữa đậu nành nóng hổi thảnh thơi đi vào văn phòng.
" Vì không nhìn thấy cho nên mới có thể " chứng kiến " càng nhiều. Đội trưởng đội hình sự dần dần bị thuần hóa thành một " chú cẩu nhỏ đáng yêu " Nam chính tính tình dễ nổi nóng. Nữ chính dịu dàng biết làm dịu người khác. "
Giữa tháng giêng, thành phố S đón đợt không khí lạnh nhất trong năm, người vừa đáp chuyến bay từ miền Nam không còn cách nào khác phải mở vali, lấy áo khoác nhung, mũ, khăn choàng bọc lấy hết toàn thân, chỉ còn hở đôi mắt, cả người trông không khác một đòn bánh tét.
Edit: Cải Trắng Quyển 1: Mở màn sự tử vong [ Q1 ] Chương 1: Mở màn sự tử vong (1) – Khúc dạo đầu Tháng 7 năm 2018.
Phòng làm việc của đội điều tra đặc biệt. Sáng sớm, Triệu Cường cầm điểm tâm, bước nhanh đến phòng, người còn chưa thấy đã nghe tiếng cười sang sảng của anh ta: "Haha, tôi thật sự buồn cười muốn chết." "Vậy sao cậu còn chưa chết?" Lam Tiểu Nhã liếc xéo cậu, thốt ra một câu.
Ngày khai hố: 25/02/2021 Editor: Melbournje Beta-er: Chang Thành phố S, tháng 5. Bây giờ ánh đèn rực rỡ mới lên, một chiếc du thuyền xa hoa đang ở trong bóng đêm chậm rãi rời đi.
(Đôi lời muốn nói trước khi bắt đầu truyện: Truyện không kể theo ngôi thứ nhất, xin nhắc lại: TRUYỆN KHÔNG KỂ THEO NGÔI THỨ NHẤT. Cứ đọc đến mấy chương sau đi, các bạn sẽ hiểu chương 1) Đoán xem câu chuyện này bắt đầu thế nào đi?
Giữa tháng 11, thành phố S đột nhiên hạ nhiệt độ, bắt đầu mùa đông sớm hơn một tháng so với bình thường. Cả người Mộc Thập được quấn trong một chiếc áo khoác bông màu xám nặng nề, quàng khăn màu nâu quanh cổ, đeo găng tay trên tay, nhìn từ xa trông như một cái bánh ú.