Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…
Chương 2
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… Trợ lý kia tên là Trần Diệp.Hắn dành cả buổi sáng tra xét lý lịch của người nọ, nhưng lại không đào bới được gì. Xem ra ông nội đã có chuẩn bị. Hắn và tên này không có quan hệ gì, dùng cái gì để mà uy hiếp người ta đây?Tạ Tây Hoa ra lệnh cho hai thư ký của mình viện cớ bị bệnh nghỉ ở nhà, bàn giao tất thảy công việc cho Trần Diệp, đồng thời bí mật ra lệnh những người khác không được giúp y.Một giờ sau, Trần Diệp tới gặp hắn: "Việc nhiều như vậy, một mình tôi không làm xuể."Tạ Tây Hoa cười thầm trong lòng. Nếu không làm xuể thì từ chức đi.Trần Diệp nói: "Tổng giám đốc không cần phải lo. Tôi vừa gửi văn kiện cần xử lí đến nhà hai trợ lý bị bệnh rồi, trên đường về cũng sẵn tiện mua cho ngài một phần bánh bao súp này."Tạ Tây Hoa: "...""Lúc đến nhà hai người kia, tôi thấy một người còn đang sung sức tập thể dục, người còn lại mải mê cùng bạn đánh bài. Thoạt nhìn cũng không bị bệnh nặng lắm đâu."Tạ Tây Hoa cười lạnh.Trần Diệp bồi thêm, "Tôi ở ngay bên ngoài, có chuyện gì xin ngài cứ gọi tôi."Tạ Tây Hoa quay đầu đi, không thèm để ý tới y.Cút cút cút!
Trợ lý kia tên là Trần Diệp.
Hắn dành cả buổi sáng tra xét lý lịch của người nọ, nhưng lại không đào bới được gì. Xem ra ông nội đã có chuẩn bị. Hắn và tên này không có quan hệ gì, dùng cái gì để mà uy hiếp người ta đây?
Tạ Tây Hoa ra lệnh cho hai thư ký của mình viện cớ bị bệnh nghỉ ở nhà, bàn giao tất thảy công việc cho Trần Diệp, đồng thời bí mật ra lệnh những người khác không được giúp y.
Một giờ sau, Trần Diệp tới gặp hắn: "Việc nhiều như vậy, một mình tôi không làm xuể."
Tạ Tây Hoa cười thầm trong lòng. Nếu không làm xuể thì từ chức đi.
Trần Diệp nói: "Tổng giám đốc không cần phải lo. Tôi vừa gửi văn kiện cần xử lí đến nhà hai trợ lý bị bệnh rồi, trên đường về cũng sẵn tiện mua cho ngài một phần bánh bao súp này."
Tạ Tây Hoa: "..."
"Lúc đến nhà hai người kia, tôi thấy một người còn đang sung sức tập thể dục, người còn lại mải mê cùng bạn đánh bài. Thoạt nhìn cũng không bị bệnh nặng lắm đâu."
Tạ Tây Hoa cười lạnh.
Trần Diệp bồi thêm, "Tôi ở ngay bên ngoài, có chuyện gì xin ngài cứ gọi tôi."
Tạ Tây Hoa quay đầu đi, không thèm để ý tới y.
Cút cút cút!
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… Trợ lý kia tên là Trần Diệp.Hắn dành cả buổi sáng tra xét lý lịch của người nọ, nhưng lại không đào bới được gì. Xem ra ông nội đã có chuẩn bị. Hắn và tên này không có quan hệ gì, dùng cái gì để mà uy hiếp người ta đây?Tạ Tây Hoa ra lệnh cho hai thư ký của mình viện cớ bị bệnh nghỉ ở nhà, bàn giao tất thảy công việc cho Trần Diệp, đồng thời bí mật ra lệnh những người khác không được giúp y.Một giờ sau, Trần Diệp tới gặp hắn: "Việc nhiều như vậy, một mình tôi không làm xuể."Tạ Tây Hoa cười thầm trong lòng. Nếu không làm xuể thì từ chức đi.Trần Diệp nói: "Tổng giám đốc không cần phải lo. Tôi vừa gửi văn kiện cần xử lí đến nhà hai trợ lý bị bệnh rồi, trên đường về cũng sẵn tiện mua cho ngài một phần bánh bao súp này."Tạ Tây Hoa: "...""Lúc đến nhà hai người kia, tôi thấy một người còn đang sung sức tập thể dục, người còn lại mải mê cùng bạn đánh bài. Thoạt nhìn cũng không bị bệnh nặng lắm đâu."Tạ Tây Hoa cười lạnh.Trần Diệp bồi thêm, "Tôi ở ngay bên ngoài, có chuyện gì xin ngài cứ gọi tôi."Tạ Tây Hoa quay đầu đi, không thèm để ý tới y.Cút cút cút!