Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…

Chương 13

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Mười ba)Trần Diệp im lặng đứng đó.Tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền đến, nghe như có ai đang rửa tay sau khi trang điểm xong, ánh mắt Trần Diệp neo đậu tại cánh cửa không rời.Một tốp người đi ngang qua.Tạ Tây Hoa chăm chú nhìn Trần Diệp. Trần Diệp vẫn không nói gì.Tạ Tây Hoa khịt mũi, khóe môi khẽ nhếch.Cửa phòng tắm động đậy, chực mở ra, khi Tạ Tây Hoa biểu cảm lạnh lùng toan đứng lên, Trần Diệp mới đột nhiên nói: “Nếu tôi đồng ý ngủ với ngài, ngài sẽ nhẹ tay với tôi chứ?"Tạ Tây Hoa lạnh lùng đáp: “Còn phải xem kỹ thuật của cậu tốt đến đâu, có chịu phối hợp hay không.”"...""Ít nhất hãy đợi tới khi ta trở về khách sạn đã." Trần Diệp nói.Tạ Tây Hoa nghe vậy liền kéo y ra khỏi phòng. Hắn dành thời gian hàn huyên thật lâu với gia chủ rồi mới mạn phép rời đi, đưa Trần Diệp lên xe. Tạ Tây Hoa nhịn lâu ngày đã sắp đạt đến cực hạn rồi, hắn tùy tiện rẽ vào một con đường nhỏ, dừng xe tại một nơi yên tĩnh và vắng vẻ.Tạ Tây Hoa lập tức nhào đến, xé rách quần áo của người ngồi ghế sau."Chẳng phải bấy lâu nay ngài luôn chê tôi khó nhìn hay sao? Bây giờ cũng có thể cứng được?"Tạ Tây Hoa luồn lưỡi vào miệng y, càn quét mọi ngóc ngách. Trần Diệp có thể cảm nhận được dục vọng hừng hực của đối phương, như dã thú muốn xông vào nuốt tươi con mồi. Bị cấm phóng túng chỉ mấy tháng, không ngờ hắn giờ lại biến thành bộ dạng này.Hô hấp y trở nên khó nhọc.Tạ Tây Hoa đầu lưỡi không ngừng oanh tạc khoang miệng người nọ: “Ngoại trừ phun ra mấy lời khiến tôi ngứa tiết, cái miệng này xem ra vẫn còn công dụng tốt."Miệng Trần Diệp hoàn toàn bị chiếm cứ bởi người kia, không thể phát ra âm thanh, Tạ Tây Hoa xé áo y, vội vàng hôn y. Ngón tay hắn nhéo nhéo điểm đỏ trên ngực, khiến Trần Diệp nhịn không được phải cau mày rên rỉ.Miệng của hai người thật lâu mới tách ra, nhưng sau một khắc lại quấn quýt lần nữa."Cậu tơ tưởng đến việc này bao lâu rồi?" Tạ Tây Hoa chất vấn."Không có."Tạ Tây Hoa sắc mặt tối sầm: “Không có?”"...Tôi ngủ với ngài chỉ vì có trách nhiệm với ông nội ngài mà thôi."Tạ Tây Hoa nở một nụ cười tàn khốc, cởi cúc quần y: "Vậy sao? Ông ấy tín nhiệm cậu, giao phó đứa cháu trai duy nhất của mình cho cậu, thế mà cậu lại trơ tráo leo lên giường hắn ta. Cậu không cảm thấy hổ thẹn với ông ấy sao?" Ngón tay của hắn chậm rãi vuốt ve dương v*t cương cứng, trượt tới lỗ sau hơi ướt át của y: “Nhìn cậu đi. Còn mạnh miệng bảo không có hứng thú?"

(Mười ba)

Trần Diệp im lặng đứng đó.

Tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền đến, nghe như có ai đang rửa tay sau khi trang điểm xong, ánh mắt Trần Diệp neo đậu tại cánh cửa không rời.

Một tốp người đi ngang qua.

Tạ Tây Hoa chăm chú nhìn Trần Diệp. Trần Diệp vẫn không nói gì.

Tạ Tây Hoa khịt mũi, khóe môi khẽ nhếch.

Cửa phòng tắm động đậy, chực mở ra, khi Tạ Tây Hoa biểu cảm lạnh lùng toan đứng lên, Trần Diệp mới đột nhiên nói: “Nếu tôi đồng ý ngủ với ngài, ngài sẽ nhẹ tay với tôi chứ?"

Tạ Tây Hoa lạnh lùng đáp: “Còn phải xem kỹ thuật của cậu tốt đến đâu, có chịu phối hợp hay không.”

"..."

"Ít nhất hãy đợi tới khi ta trở về khách sạn đã." Trần Diệp nói.

Tạ Tây Hoa nghe vậy liền kéo y ra khỏi phòng. Hắn dành thời gian hàn huyên thật lâu với gia chủ rồi mới mạn phép rời đi, đưa Trần Diệp lên xe. Tạ Tây Hoa nhịn lâu ngày đã sắp đạt đến cực hạn rồi, hắn tùy tiện rẽ vào một con đường nhỏ, dừng xe tại một nơi yên tĩnh và vắng vẻ.

Tạ Tây Hoa lập tức nhào đến, xé rách quần áo của người ngồi ghế sau.

"Chẳng phải bấy lâu nay ngài luôn chê tôi khó nhìn hay sao? Bây giờ cũng có thể cứng được?"

Tạ Tây Hoa luồn lưỡi vào miệng y, càn quét mọi ngóc ngách. Trần Diệp có thể cảm nhận được dục vọng hừng hực của đối phương, như dã thú muốn xông vào nuốt tươi con mồi. Bị cấm phóng túng chỉ mấy tháng, không ngờ hắn giờ lại biến thành bộ dạng này.

Hô hấp y trở nên khó nhọc.

Tạ Tây Hoa đầu lưỡi không ngừng oanh tạc khoang miệng người nọ: “Ngoại trừ phun ra mấy lời khiến tôi ngứa tiết, cái miệng này xem ra vẫn còn công dụng tốt."

Miệng Trần Diệp hoàn toàn bị chiếm cứ bởi người kia, không thể phát ra âm thanh, Tạ Tây Hoa xé áo y, vội vàng hôn y. Ngón tay hắn nhéo nhéo điểm đỏ trên ngực, khiến Trần Diệp nhịn không được phải cau mày rên rỉ.

Miệng của hai người thật lâu mới tách ra, nhưng sau một khắc lại quấn quýt lần nữa.

"Cậu tơ tưởng đến việc này bao lâu rồi?" Tạ Tây Hoa chất vấn.

"Không có."

Tạ Tây Hoa sắc mặt tối sầm: “Không có?”

"...Tôi ngủ với ngài chỉ vì có trách nhiệm với ông nội ngài mà thôi."

Tạ Tây Hoa nở một nụ cười tàn khốc, cởi cúc quần y: "Vậy sao? Ông ấy tín nhiệm cậu, giao phó đứa cháu trai duy nhất của mình cho cậu, thế mà cậu lại trơ tráo leo lên giường hắn ta. Cậu không cảm thấy hổ thẹn với ông ấy sao?" Ngón tay của hắn chậm rãi vuốt ve dương v*t cương cứng, trượt tới lỗ sau hơi ướt át của y: “Nhìn cậu đi. Còn mạnh miệng bảo không có hứng thú?"

Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Mười ba)Trần Diệp im lặng đứng đó.Tiếng nước chảy từ trong phòng tắm truyền đến, nghe như có ai đang rửa tay sau khi trang điểm xong, ánh mắt Trần Diệp neo đậu tại cánh cửa không rời.Một tốp người đi ngang qua.Tạ Tây Hoa chăm chú nhìn Trần Diệp. Trần Diệp vẫn không nói gì.Tạ Tây Hoa khịt mũi, khóe môi khẽ nhếch.Cửa phòng tắm động đậy, chực mở ra, khi Tạ Tây Hoa biểu cảm lạnh lùng toan đứng lên, Trần Diệp mới đột nhiên nói: “Nếu tôi đồng ý ngủ với ngài, ngài sẽ nhẹ tay với tôi chứ?"Tạ Tây Hoa lạnh lùng đáp: “Còn phải xem kỹ thuật của cậu tốt đến đâu, có chịu phối hợp hay không.”"...""Ít nhất hãy đợi tới khi ta trở về khách sạn đã." Trần Diệp nói.Tạ Tây Hoa nghe vậy liền kéo y ra khỏi phòng. Hắn dành thời gian hàn huyên thật lâu với gia chủ rồi mới mạn phép rời đi, đưa Trần Diệp lên xe. Tạ Tây Hoa nhịn lâu ngày đã sắp đạt đến cực hạn rồi, hắn tùy tiện rẽ vào một con đường nhỏ, dừng xe tại một nơi yên tĩnh và vắng vẻ.Tạ Tây Hoa lập tức nhào đến, xé rách quần áo của người ngồi ghế sau."Chẳng phải bấy lâu nay ngài luôn chê tôi khó nhìn hay sao? Bây giờ cũng có thể cứng được?"Tạ Tây Hoa luồn lưỡi vào miệng y, càn quét mọi ngóc ngách. Trần Diệp có thể cảm nhận được dục vọng hừng hực của đối phương, như dã thú muốn xông vào nuốt tươi con mồi. Bị cấm phóng túng chỉ mấy tháng, không ngờ hắn giờ lại biến thành bộ dạng này.Hô hấp y trở nên khó nhọc.Tạ Tây Hoa đầu lưỡi không ngừng oanh tạc khoang miệng người nọ: “Ngoại trừ phun ra mấy lời khiến tôi ngứa tiết, cái miệng này xem ra vẫn còn công dụng tốt."Miệng Trần Diệp hoàn toàn bị chiếm cứ bởi người kia, không thể phát ra âm thanh, Tạ Tây Hoa xé áo y, vội vàng hôn y. Ngón tay hắn nhéo nhéo điểm đỏ trên ngực, khiến Trần Diệp nhịn không được phải cau mày rên rỉ.Miệng của hai người thật lâu mới tách ra, nhưng sau một khắc lại quấn quýt lần nữa."Cậu tơ tưởng đến việc này bao lâu rồi?" Tạ Tây Hoa chất vấn."Không có."Tạ Tây Hoa sắc mặt tối sầm: “Không có?”"...Tôi ngủ với ngài chỉ vì có trách nhiệm với ông nội ngài mà thôi."Tạ Tây Hoa nở một nụ cười tàn khốc, cởi cúc quần y: "Vậy sao? Ông ấy tín nhiệm cậu, giao phó đứa cháu trai duy nhất của mình cho cậu, thế mà cậu lại trơ tráo leo lên giường hắn ta. Cậu không cảm thấy hổ thẹn với ông ấy sao?" Ngón tay của hắn chậm rãi vuốt ve dương v*t cương cứng, trượt tới lỗ sau hơi ướt át của y: “Nhìn cậu đi. Còn mạnh miệng bảo không có hứng thú?"

Chương 13