Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…
Chương 16
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Mười sáu)Trần Diệp xoay người ngồi dậy, đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, y ngơ ngác một lát mới thấp giọng nói: "Mấy giờ rồi?""10:30.""Ừm, mau chóng thu dọn thôi. Đã tới lúc trả phòng rồi." Trần Diệp đứng dậy mặc quần áo: "Ta phải rời đi trước 12 giờ."Tạ Tây Hoa nhìn bóng lưng y, thanh âm có chút khàn khàn: "Chuyện tối hôm qua...cậu nhớ được bao nhiêu?""..." Toàn bộ đều nhớ."Có nhớ tối qua cậu đã nói mình thích một người không?"Trong lòng Trần Diệp nhảy dựng, sau đó y cố ép bản thân bình tĩnh: "Lúc còn bé có một khoảng thời gian yêu đơn phương. Đã gần như quên sạch."Tạ Tây Hoa sắc mặt hơi bình tĩnh lại: "Chuyện đã lâu rồi?""Ừm."“Vậy tại sao tối qua đột nhiên lại nhớ đến?”"Khi ở cùng với ngài...không hiểu sao lại có phần hoài niệm.""Tôi với người kia lớn lên giống nhau lắm à?"Trần Diệp lắc đầu."Vậy tại sao cậu..."Trần Diệp ngắt lời hắn: “Tôi sợ mình sẽ không kiềm được mà thích ngài.”Tạ Tây Hoa nhướng mày.Sợ phải lòng mình sao?Ra là vậy.
(Mười sáu)
Trần Diệp xoay người ngồi dậy, đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, y ngơ ngác một lát mới thấp giọng nói: "Mấy giờ rồi?"
"10:30."
"Ừm, mau chóng thu dọn thôi. Đã tới lúc trả phòng rồi." Trần Diệp đứng dậy mặc quần áo: "Ta phải rời đi trước 12 giờ."
Tạ Tây Hoa nhìn bóng lưng y, thanh âm có chút khàn khàn: "Chuyện tối hôm qua...cậu nhớ được bao nhiêu?"
"..." Toàn bộ đều nhớ.
"Có nhớ tối qua cậu đã nói mình thích một người không?"
Trong lòng Trần Diệp nhảy dựng, sau đó y cố ép bản thân bình tĩnh: "Lúc còn bé có một khoảng thời gian yêu đơn phương. Đã gần như quên sạch."
Tạ Tây Hoa sắc mặt hơi bình tĩnh lại: "Chuyện đã lâu rồi?"
"Ừm."
“Vậy tại sao tối qua đột nhiên lại nhớ đến?”
"Khi ở cùng với ngài...không hiểu sao lại có phần hoài niệm."
"Tôi với người kia lớn lên giống nhau lắm à?"
Trần Diệp lắc đầu.
"Vậy tại sao cậu..."
Trần Diệp ngắt lời hắn: “Tôi sợ mình sẽ không kiềm được mà thích ngài.”
Tạ Tây Hoa nhướng mày.
Sợ phải lòng mình sao?
Ra là vậy.
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Mười sáu)Trần Diệp xoay người ngồi dậy, đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, y ngơ ngác một lát mới thấp giọng nói: "Mấy giờ rồi?""10:30.""Ừm, mau chóng thu dọn thôi. Đã tới lúc trả phòng rồi." Trần Diệp đứng dậy mặc quần áo: "Ta phải rời đi trước 12 giờ."Tạ Tây Hoa nhìn bóng lưng y, thanh âm có chút khàn khàn: "Chuyện tối hôm qua...cậu nhớ được bao nhiêu?""..." Toàn bộ đều nhớ."Có nhớ tối qua cậu đã nói mình thích một người không?"Trong lòng Trần Diệp nhảy dựng, sau đó y cố ép bản thân bình tĩnh: "Lúc còn bé có một khoảng thời gian yêu đơn phương. Đã gần như quên sạch."Tạ Tây Hoa sắc mặt hơi bình tĩnh lại: "Chuyện đã lâu rồi?""Ừm."“Vậy tại sao tối qua đột nhiên lại nhớ đến?”"Khi ở cùng với ngài...không hiểu sao lại có phần hoài niệm.""Tôi với người kia lớn lên giống nhau lắm à?"Trần Diệp lắc đầu."Vậy tại sao cậu..."Trần Diệp ngắt lời hắn: “Tôi sợ mình sẽ không kiềm được mà thích ngài.”Tạ Tây Hoa nhướng mày.Sợ phải lòng mình sao?Ra là vậy.