Tạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy…
Chương 35
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Ba mươi lăm)Tạ Tây Hoa đạt cao trào trong miệng Trần Diệp. Trần Diệp ngã phịch xuống giường, quay lưng về phía hắn: "Sáng mai tổng giám đốc còn có cuộc họp, xin ngài hãy trở về phòng nghỉ ngơi đi."Tạ Tây Hoa thầm oán mình còn chưa kịp lau sạch người đã bị đuổi đi, hung hăng quay mặt đối phương lại, định bắt nạt y một trận, lại chứng kiến y lúc này đang khép chặt mắt, khuôn mặt trắng nõn, cả thân thể đỏ bừng. Lòng hắn chợt động.Trông y không có vẻ tức giận, mà hình như đang thẹn thùng?Tim Tạ Tây Hoa bỗng đập loạn nhịp.Hắn nằm xuống bên cạnh Trần Diệp, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: "Điều hòa trong phòng tôi hỏng rồi, tối nay tôi ngủ lại đây."Trần Diệp không hề phản ứng.Tạ Tây Hoa ôm thật chặt eo của Trần Diệp, thật lâu sau mới nhẹ nhàng hôn lên gáy y: "Nếu cậu không đáng ghét như vậy thì tốt rồi."
(Ba mươi lăm)
Tạ Tây Hoa đạt cao trào trong miệng Trần Diệp. Trần Diệp ngã phịch xuống giường, quay lưng về phía hắn: "Sáng mai tổng giám đốc còn có cuộc họp, xin ngài hãy trở về phòng nghỉ ngơi đi."
Tạ Tây Hoa thầm oán mình còn chưa kịp lau sạch người đã bị đuổi đi, hung hăng quay mặt đối phương lại, định bắt nạt y một trận, lại chứng kiến y lúc này đang khép chặt mắt, khuôn mặt trắng nõn, cả thân thể đỏ bừng. Lòng hắn chợt động.
Trông y không có vẻ tức giận, mà hình như đang thẹn thùng?Tim Tạ Tây Hoa bỗng đập loạn nhịp.
Hắn nằm xuống bên cạnh Trần Diệp, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: "Điều hòa trong phòng tôi hỏng rồi, tối nay tôi ngủ lại đây."
Trần Diệp không hề phản ứng.
Tạ Tây Hoa ôm thật chặt eo của Trần Diệp, thật lâu sau mới nhẹ nhàng hôn lên gáy y: "Nếu cậu không đáng ghét như vậy thì tốt rồi."
Love Affair [Diễm Ngộ] - Cổ Ngọc Văn HươngTác giả: Cổ Ngọc Văn HươngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTạ Tây Hoa là cháu trai độc tôn, cha mẹ mất sớm khi còn nhỏ tuổi, lớn lên cũng không có ai trông chừng quản giáo hắn. Ông nội Tạ Tây Hoa năm nay đã lớn tuổi, muốn tận hưởng cuộc sống về hưu ở nước ngoài, thấy cháu trai mình có năng lực và triển vọng, ông bèn thu dọn hành lý bay đi, giao toàn bộ công ty cho Tạ Tây Hoa lo liệu. Tạ Tây Hoa vui mừng khôn xiết. Hắn có một sự nghiệp thành công, mạng lưới quan hệ rộng rãi, thế nhưng hắn không thích bị người khác quản thúc, đặc biệt là trên phương diện đời tư. Ngày Tạ Tây Hoa lễ phép tiễn ông nội xuất ngoại, tối hôm đó, hắn rượu chè với bạn bè, say khướt tới mức bị ai đưa về cũng chẳng hay biết. Sau khi Tạ Tây Hoa tỉnh lại, nhìn thấy một trợ lý trẻ tuổi đang ngồi trong phòng khách, hắn tức giận mắng, "Cậu là ai? Sao dám tự ý mang tôi về?" Người trợ lý trẻ tuổi bật máy tính, ngón tay y thuần thục gõ gõ soạn email, đính kèm một số bức ảnh chụp được ở hộp đêm tối qua cùng với lời tường trình rõ ràng, sau đó nói: "Tôi gửi nhé?" Tạ Tây Hoa thấy… (Ba mươi lăm)Tạ Tây Hoa đạt cao trào trong miệng Trần Diệp. Trần Diệp ngã phịch xuống giường, quay lưng về phía hắn: "Sáng mai tổng giám đốc còn có cuộc họp, xin ngài hãy trở về phòng nghỉ ngơi đi."Tạ Tây Hoa thầm oán mình còn chưa kịp lau sạch người đã bị đuổi đi, hung hăng quay mặt đối phương lại, định bắt nạt y một trận, lại chứng kiến y lúc này đang khép chặt mắt, khuôn mặt trắng nõn, cả thân thể đỏ bừng. Lòng hắn chợt động.Trông y không có vẻ tức giận, mà hình như đang thẹn thùng?Tim Tạ Tây Hoa bỗng đập loạn nhịp.Hắn nằm xuống bên cạnh Trần Diệp, hồi lâu mới nhỏ giọng nói: "Điều hòa trong phòng tôi hỏng rồi, tối nay tôi ngủ lại đây."Trần Diệp không hề phản ứng.Tạ Tây Hoa ôm thật chặt eo của Trần Diệp, thật lâu sau mới nhẹ nhàng hôn lên gáy y: "Nếu cậu không đáng ghét như vậy thì tốt rồi."