Tác giả:

“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu…

Chương 569: Kiếm Huyết

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Tiền Phủ Cương nhìn Tiền ThiềuPhong, nói: “Không thể để cho đámngười đến từ nơi khác đó tiếp tụclộng hành như vậy được”.“Con đi tìm Ngô Đức Khải, hai anhem nghĩ cách, dồn đám người nàyvào chỗ chết cho bố!”Con ngươi Tiền Thiều Phong khẽđảo một lượt xung quanh, sau đóanh ta ghé vào tai Tiền Phủ Cươngthì thầm.“Bây giờ hội Giao Long đã xong đờirồi, những kẻ còn lại chỉ là mấy têntép riu”.“Bọn chúng chẳng có tác dụng gìcả”.“Hay là chúng ta dùng ‘kiếm ĐớiHuyết’ đi?”“Khi Tiền Phủ Cương nghe thấydanh hiệu ‘kiếm Đới Huyết’ này,lông mày của ông ta cau lại.Kiếm Đới Huyết không phải là mộtvũ khí thật sự.Mà là một đội quân rất đặc biệt.Bọn chúng được nhà họ Sở pháiđến thủ đô để bí mật bảo vệ giađình Tiền Phủ Cương.Trong những trường hợp bìnhthường, Tiền Phủ Cương sẽ tuyệtđối không tùy tiện điều động bọnchúng.Bởi vì đám người này đã không ratay thì thôi, một khi đã ra tay làmáu chảy đầu rơi!Vì vậy bọn họ mới được gọi là ‘kiếmHuyết’!“Tinh!”Khi Tiền Phủ Cương đang do dự,cửa thang máy bên cạnh ông ta mởra.Thư ký của Tiền Phủ Cương bướcra, người này tên là Lý Hướng Bắc.Lý Hướng Bắc là một sinh viên topđầu của đại học Kinh Hóa, sau khitốt nghiệp thì đến tập đoàn Tiền Thịlàm việc.Trong những năm qua vẫn luônchăm chỉ cần cù, thay Tiền PhủCương giải quyết rất nhiều việc.“Chủ tịch, không ổn rồi”.“Có một vài kênh phân phối và mộtvài nhà cung cấp đột nhiên cắt đứthợp tác với chúng ta”.“Bọn họ yêu cầu tập đoàn chúng talập tức trả lại cho bọn họ khoảnthanh toán nửa năm”.“Cái gì?”Tiếng gầm của Tiền Phủ Cươngvang vọng cả hội trường lớn!“Đám chó má ăn vụng này, còndám uy tiếp tôi sao?”“Muốn thanh toán nửa năm sao?”“Mấy năm nay số tiền bọn chúngkiếm được từ tôi vẫn còn ít à?”“Lại dám dùng cách như vậy để đòinợ tôi vào lúc này!”.“Bọn chúng rõ ràng là tự tìm đườngchết đây mà”.Tiền Phủ Cương vô cùng tức giận.Liên tiếp những tin tức xấu ập đếnkhiến tâm trạng lúc đầu vẫn còn tốtcủa ông ta bây giờ nhanh chóng trởnên tệ vô cùng.Tiền Phủ Cương đang nói chuyện,Lý Hướng Bắc vẫn cúi gằm đầuxuống.Những người khác không biết TiềnPhủ Cương, nhưng Lý Hướng Bắcthì hiểu rất rõ cách thức hoạt độngcủa tập đoàn Tiền Thị.Mặc dù ngoài miệng Tiền PhủCương nói đám người này dựa vàotập đoàn Tiền Thị nên đã kiếm đượcrất nhiều tiền.Trên thực tế, sau khi tính toán kỹlưỡng, bao nhiêu năm như vậynhưng bọn họ cũng không kiếmđược là bao, thậm chí còn có ngườithua lỗ.Bởi vì trong nội bộ của tập đoànTiền Thị có rất nhiều ‘con sâu’.Một phần lớn lợi nhuận của cáckênh phân phối và nhà cung cấpnày đều bị khấu trừ bởi các giámđốc điều hành cấp cao này.Cộng thêm việc tập đoàn Tiền Thị vìmuốn kiểm soát các kênh phân phốivà nhà cung cấp này, vẫn luôn duytrì thói quen nợ tiền thanh toán củabọn họ.Trước đây là một hai tháng.Nhưng trong hai năm trở lại đây,thời gian khất nợ ngày càng tăngdần.Đến bây giờ đã lên đến nửa năm.Tiền hàng nửa năm vẫn chưa lấy lạiđược.Thử hỏi những người làm ăn ai màgánh được kiểu này?Tuy nhiên, tức thì vẫn tức.Nhưng Tiền Phủ Cương biết rất rõmình không thể để mất các kênhphân phối và nhà cung cấp nàyđược.Ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại,nói với Lý Hướng Bắc.“Bây giờ cô bảo bộ phận tài chínhthanh toán trước cho bọn họ tiềnhàng hai tháng, số tiền còn lại cuốinăm sẽ trả”.Tiền Phủ Cương vừa nói xong, pháthiện Lý Hướng Bắc vẫn đứng im tạichỗ, khẽ nhíu mày, hỏi.“Cô còn ngây ra đó làm gì? Mau điđi!”Lý Hướng Bắc cúi đầu, nói nhỏ.“Chủ tịch, những người đó đã nóirồi, nếu chúng ta không trả tiềnhàng nửa năm lại cho bọn họ”.“Bọn họ sẽ không bao giờ hợp tácvới chúng ta nữa”.“Bốp!”Âm thanh một cái tát vang vọngkhắp đại sảnh.Tiền Phủ Cương tát mạnh vào mặtLý Hướng Bắc một cái.“Vô dụng! Có tí chuyện cỏn con đómà cũng làm không xong!”“Bọn chúng cho rằng tôi sẽ bị bọnchúng dắt mũi sao, đúng là nằmmơ!”“Không có tôi, số hàng hóa tồntrong kho của bọn chúng chỉ có thểchờ thối rữa mà thôi!”Lý Hướng Bắc ôm khuôn mặt sưngtấy của mình, lùi lại vài bước.Cô ấy không dám nói thêm gì nữa.Cô ấy lo lắng nếu mình nói thêm,nhất định sẽ bị ông già nóng tínhTiền Phủ Cương này đánh cô ấychết mất.Tuy nhiên, Lý Hướng Bắc càngkhông nói gì, Tiền Phủ Cương lạicàng cảm thấy cô ấy vẫn còn gì đóđang giấu diếm.Vì vậy, Tiền Phủ Cương liên tục tiếnđến, ép Lý Hướng Bắc vào góctường.“Cô còn giấu diếm chuyện gì?”Lý Hướng Bắc rụt cổ lại.Toàn thân cô ấy run lên bần bật.Bây giờ Tiền Phủ Cương trông rấtđáng sợ.Ông ta giống như một con sói đanghá miệng đầy ranh nanh của mìnhra, muốn ăn thịt người.Lý Hướng Bắc cảm thấy nếu nhưmình mở miệng nói nhất định sẽ bịông ta cắn cho một phát đứt cổ!Lý Hướng Bắc đã đi theo Tiền PhủCương vài năm rồi.Cô ấy là người duy nhất trong sốcác thư ký nữ không bị Tiền PhủCương thực hiện các quy tắc ngầm.Lý do khiến Tiền Phủ Cương khôngđộng chạm đến cô ấy không phải vìcô ấy không xinh đẹp.Chính vì Lý Hướng Bắc xinh đẹp vàtài giỏi nên Tiền Phủ Cương mớiluôn giữ lại bên cạnh mình.Lý Hướng Bắc là một nhân tài.Tiền Phủ Cương đã nhiều lần ám chỉnhưng Lý Hướng Bắc vẫn luôn từchối bằng nhiều lý do khác nhau.Sau đó, Tiền Phủ Cương từ bỏ,cũng không muốn chơi cô ấy nữa,dù sao chơi phụ nữ thì người nàomà chẳng giống nhau.Lý do Lý Hướng Bắc có thể ở bêncạnh một con sói già gian xảo nhưTiền Phủ Cương như vậy là bởi vì côấy có năng lực xuất chúng.Nhưng bây giờ, Lý Hướng Bắc nhìnthấy đôi mắt đầy dữ tợn của TiềnPhủ Cương!Cô ấy cảm thấy mình như mộtmiếng thịt, chỉ cần Tiền Phủ Cươngmở miệng, ông ta sẽ cắn cô ra rathành nhiều mảnh!Nhưng sự việc đã đến bước đườngnày rồi, Lý Hướng Bắc không thểtiếp tục giấu diếm được nữa.Cô ấy cắn răng nói.“Chủ tịch, theo như tôi biết”.Các kênh phân phối và nhà cungcấp đó, bọn họ đã hợp tác với tậpđoàn Lăng Tiêu rồi”.“Tập đoàn Lăng Tiêu?”Tiền Phủ Cương sững sờ trong giâylát.Vài ngày trước, ông ta không biếtnhiều về tập đoàn Lăng Tiêu.Nhưng mới tối qua, ông ta đi ăn tốivới mấy sếp lớn.Trong lúc bọn họ nói chuyện, ông tanghe được một số tin tức về tậpđoàn Lăng Tiêu.Tập đoàn Lăng Tiêu này trước đâyhoạt động ở khu vực phía Đông.Cho đến gần đây mới tiến vào ThiênMôn.Bọn họ đã xây dựng được chỗ đứngriêng của mình ở Thiên Môn chỉtrong một thời gian ngắn.Hơn nữa bây giờ vị trí của bọn họrất vững chắc.Tập đoàn Lăng Tiêu thậm chí cònsống sót sau cuộc tấn công toàndiện của Nữ hoàng phố Wall huyềnthoại.Điều có thể được gọi là một kỳ tích.Mặc dù Thiên Môn cách thủ đôkhông xa.Tuy nhiên, những sếp lớn ở thủ đônày luôn đặt tầm ngắm của mìnhtrải rộng khắp cả nước, thậm chí làtoàn thế giới, vì thế rất ít khi quantâm đến Thiên Môn.Mà những sếp lớn này bây giờ lạinhắc đến tập đoàn Lăng Tiêu là vìbọn họ nghe nói rằng tập đoànLăng Tiêu đã đến thủ đô.Hơn nữa còn có ý định bắt đầu vớimột ngành nghề kinh doanh hoàntoàn mới.Chỉ là tập đoàn Lăng Tiêu vẫn chưatổ chức buổi họp báo chính thức,mọi người cũng không rõ mục tiêutiếp theo của bọn họ là gì.Tuy nhiên, một tập đoàn có thểsống sót sau cuộc tấn công toàndiện của Nữ hoàng phố Wall thìnhất định phải có thực lực vô cùngmạnh mẽ!Tiền Phủ Cương nhìn thẳng vào LýHướng Bắc.“Tập đoàn Lăng Tiêu này khôngphải làm bất động sản, nghiên cứuvà phát triển công nghệ mỹ phẩmsao. Bọn chúng bắt đầu kinh doanhngành dịch vụ nhà hàng từ lúcnào?”Dựa trên kinh nghiệm nhiều năm ởtrên thương trường, sau khi TiềnPhủ Cương nghe thấy những lời nàycủa Lý Hướng Bắc, ông ta đã lờ mờnhận thấy được mối nguy hiểm.Nếu như là tập đoàn khác, Tiền PhủCương căn bản không thèm nhìntới.Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu này rấtđặc biệt.Bởi vì đến ngày hôm nay, nhữngtập đoàn đối đầu với tập đoàn LăngTiêu này đều đã sụp đổ.Lý Hướng Bắc lại nói một câu.“Chủ tịch, từ sáng hôm nay”.“Tập đoàn Lăng Tiêu bất ngờ thôngbáo với công chúng rằng bọn họ sẽthành lập một doanh nghiệp hoàntoàn mới có tên là ‘ngành dịch vụnhà hàng Xanh’.“Bọn họ đã sát nhập với nhà hàngHải Giác và nhà hàng Bách VịNguyên, lên kế hoạch….”“Bốp!”Lý Hướng Bắc vẫn chưa nói xong,Tiền Phủ Cương lại tát vào mặt côấy thêm một cái!”“Mẹ kiếp! Sao đéo nói sớm!”

Tiền Phủ Cương nhìn Tiền Thiều

Phong, nói: “Không thể để cho đám

người đến từ nơi khác đó tiếp tục

lộng hành như vậy được”.

“Con đi tìm Ngô Đức Khải, hai anh

em nghĩ cách, dồn đám người này

vào chỗ chết cho bố!”

Con ngươi Tiền Thiều Phong khẽ

đảo một lượt xung quanh, sau đó

anh ta ghé vào tai Tiền Phủ Cương

thì thầm.

“Bây giờ hội Giao Long đã xong đời

rồi, những kẻ còn lại chỉ là mấy tên

tép riu”.

“Bọn chúng chẳng có tác dụng gì

cả”.

“Hay là chúng ta dùng ‘kiếm Đới

Huyết’ đi?”

“Khi Tiền Phủ Cương nghe thấy

danh hiệu ‘kiếm Đới Huyết’ này,

lông mày của ông ta cau lại.

Kiếm Đới Huyết không phải là một

vũ khí thật sự.

Mà là một đội quân rất đặc biệt.

Bọn chúng được nhà họ Sở phái

đến thủ đô để bí mật bảo vệ gia

đình Tiền Phủ Cương.

Trong những trường hợp bình

thường, Tiền Phủ Cương sẽ tuyệt

đối không tùy tiện điều động bọn

chúng.

Bởi vì đám người này đã không ra

tay thì thôi, một khi đã ra tay là

máu chảy đầu rơi!

Vì vậy bọn họ mới được gọi là ‘kiếm

Huyết’!

“Tinh!”

Khi Tiền Phủ Cương đang do dự,

cửa thang máy bên cạnh ông ta mở

ra.

Thư ký của Tiền Phủ Cương bước

ra, người này tên là Lý Hướng Bắc.

Lý Hướng Bắc là một sinh viên top

đầu của đại học Kinh Hóa, sau khi

tốt nghiệp thì đến tập đoàn Tiền Thị

làm việc.

Trong những năm qua vẫn luôn

chăm chỉ cần cù, thay Tiền Phủ

Cương giải quyết rất nhiều việc.

“Chủ tịch, không ổn rồi”.

“Có một vài kênh phân phối và một

vài nhà cung cấp đột nhiên cắt đứt

hợp tác với chúng ta”.

“Bọn họ yêu cầu tập đoàn chúng ta

lập tức trả lại cho bọn họ khoản

thanh toán nửa năm”.

“Cái gì?”

Tiếng gầm của Tiền Phủ Cương

vang vọng cả hội trường lớn!

“Đám chó má ăn vụng này, còn

dám uy tiếp tôi sao?”

“Muốn thanh toán nửa năm sao?”

“Mấy năm nay số tiền bọn chúng

kiếm được từ tôi vẫn còn ít à?”

“Lại dám dùng cách như vậy để đòi

nợ tôi vào lúc này!”.

“Bọn chúng rõ ràng là tự tìm đường

chết đây mà”.

Tiền Phủ Cương vô cùng tức giận.

Liên tiếp những tin tức xấu ập đến

khiến tâm trạng lúc đầu vẫn còn tốt

của ông ta bây giờ nhanh chóng trở

nên tệ vô cùng.

Tiền Phủ Cương đang nói chuyện,

Lý Hướng Bắc vẫn cúi gằm đầu

xuống.

Những người khác không biết Tiền

Phủ Cương, nhưng Lý Hướng Bắc

thì hiểu rất rõ cách thức hoạt động

của tập đoàn Tiền Thị.

Mặc dù ngoài miệng Tiền Phủ

Cương nói đám người này dựa vào

tập đoàn Tiền Thị nên đã kiếm được

rất nhiều tiền.

Trên thực tế, sau khi tính toán kỹ

lưỡng, bao nhiêu năm như vậy

nhưng bọn họ cũng không kiếm

được là bao, thậm chí còn có người

thua lỗ.

Bởi vì trong nội bộ của tập đoàn

Tiền Thị có rất nhiều ‘con sâu’.

Một phần lớn lợi nhuận của các

kênh phân phối và nhà cung cấp

này đều bị khấu trừ bởi các giám

đốc điều hành cấp cao này.

Cộng thêm việc tập đoàn Tiền Thị vì

muốn kiểm soát các kênh phân phối

và nhà cung cấp này, vẫn luôn duy

trì thói quen nợ tiền thanh toán của

bọn họ.

Trước đây là một hai tháng.

Nhưng trong hai năm trở lại đây,

thời gian khất nợ ngày càng tăng

dần.

Đến bây giờ đã lên đến nửa năm.

Tiền hàng nửa năm vẫn chưa lấy lại

được.

Thử hỏi những người làm ăn ai mà

gánh được kiểu này?

Tuy nhiên, tức thì vẫn tức.

Nhưng Tiền Phủ Cương biết rất rõ

mình không thể để mất các kênh

phân phối và nhà cung cấp này

được.

Ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại,

nói với Lý Hướng Bắc.

“Bây giờ cô bảo bộ phận tài chính

thanh toán trước cho bọn họ tiền

hàng hai tháng, số tiền còn lại cuối

năm sẽ trả”.

Tiền Phủ Cương vừa nói xong, phát

hiện Lý Hướng Bắc vẫn đứng im tại

chỗ, khẽ nhíu mày, hỏi.

“Cô còn ngây ra đó làm gì? Mau đi

đi!”

Lý Hướng Bắc cúi đầu, nói nhỏ.

“Chủ tịch, những người đó đã nói

rồi, nếu chúng ta không trả tiền

hàng nửa năm lại cho bọn họ”.

“Bọn họ sẽ không bao giờ hợp tác

với chúng ta nữa”.

“Bốp!”

Âm thanh một cái tát vang vọng

khắp đại sảnh.

Tiền Phủ Cương tát mạnh vào mặt

Lý Hướng Bắc một cái.

“Vô dụng! Có tí chuyện cỏn con đó

mà cũng làm không xong!”

“Bọn chúng cho rằng tôi sẽ bị bọn

chúng dắt mũi sao, đúng là nằm

mơ!”

“Không có tôi, số hàng hóa tồn

trong kho của bọn chúng chỉ có thể

chờ thối rữa mà thôi!”

Lý Hướng Bắc ôm khuôn mặt sưng

tấy của mình, lùi lại vài bước.

Cô ấy không dám nói thêm gì nữa.

Cô ấy lo lắng nếu mình nói thêm,

nhất định sẽ bị ông già nóng tính

Tiền Phủ Cương này đánh cô ấy

chết mất.

Tuy nhiên, Lý Hướng Bắc càng

không nói gì, Tiền Phủ Cương lại

càng cảm thấy cô ấy vẫn còn gì đó

đang giấu diếm.

Vì vậy, Tiền Phủ Cương liên tục tiến

đến, ép Lý Hướng Bắc vào góc

tường.

“Cô còn giấu diếm chuyện gì?”

Lý Hướng Bắc rụt cổ lại.

Toàn thân cô ấy run lên bần bật.

Bây giờ Tiền Phủ Cương trông rất

đáng sợ.

Ông ta giống như một con sói đang

há miệng đầy ranh nanh của mình

ra, muốn ăn thịt người.

Lý Hướng Bắc cảm thấy nếu như

mình mở miệng nói nhất định sẽ bị

ông ta cắn cho một phát đứt cổ!

Lý Hướng Bắc đã đi theo Tiền Phủ

Cương vài năm rồi.

Cô ấy là người duy nhất trong số

các thư ký nữ không bị Tiền Phủ

Cương thực hiện các quy tắc ngầm.

Lý do khiến Tiền Phủ Cương không

động chạm đến cô ấy không phải vì

cô ấy không xinh đẹp.

Chính vì Lý Hướng Bắc xinh đẹp và

tài giỏi nên Tiền Phủ Cương mới

luôn giữ lại bên cạnh mình.

Lý Hướng Bắc là một nhân tài.

Tiền Phủ Cương đã nhiều lần ám chỉ

nhưng Lý Hướng Bắc vẫn luôn từ

chối bằng nhiều lý do khác nhau.

Sau đó, Tiền Phủ Cương từ bỏ,

cũng không muốn chơi cô ấy nữa,

dù sao chơi phụ nữ thì người nào

mà chẳng giống nhau.

Lý do Lý Hướng Bắc có thể ở bên

cạnh một con sói già gian xảo như

Tiền Phủ Cương như vậy là bởi vì cô

ấy có năng lực xuất chúng.

Nhưng bây giờ, Lý Hướng Bắc nhìn

thấy đôi mắt đầy dữ tợn của Tiền

Phủ Cương!

Cô ấy cảm thấy mình như một

miếng thịt, chỉ cần Tiền Phủ Cương

mở miệng, ông ta sẽ cắn cô ra ra

thành nhiều mảnh!

Nhưng sự việc đã đến bước đường

này rồi, Lý Hướng Bắc không thể

tiếp tục giấu diếm được nữa.

Cô ấy cắn răng nói.

“Chủ tịch, theo như tôi biết”.

Các kênh phân phối và nhà cung

cấp đó, bọn họ đã hợp tác với tập

đoàn Lăng Tiêu rồi”.

“Tập đoàn Lăng Tiêu?”

Tiền Phủ Cương sững sờ trong giây

lát.

Vài ngày trước, ông ta không biết

nhiều về tập đoàn Lăng Tiêu.

Nhưng mới tối qua, ông ta đi ăn tối

với mấy sếp lớn.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, ông ta

nghe được một số tin tức về tập

đoàn Lăng Tiêu.

Tập đoàn Lăng Tiêu này trước đây

hoạt động ở khu vực phía Đông.

Cho đến gần đây mới tiến vào Thiên

Môn.

Bọn họ đã xây dựng được chỗ đứng

riêng của mình ở Thiên Môn chỉ

trong một thời gian ngắn.

Hơn nữa bây giờ vị trí của bọn họ

rất vững chắc.

Tập đoàn Lăng Tiêu thậm chí còn

sống sót sau cuộc tấn công toàn

diện của Nữ hoàng phố Wall huyền

thoại.

Điều có thể được gọi là một kỳ tích.

Mặc dù Thiên Môn cách thủ đô

không xa.

Tuy nhiên, những sếp lớn ở thủ đô

này luôn đặt tầm ngắm của mình

trải rộng khắp cả nước, thậm chí là

toàn thế giới, vì thế rất ít khi quan

tâm đến Thiên Môn.

Mà những sếp lớn này bây giờ lại

nhắc đến tập đoàn Lăng Tiêu là vì

bọn họ nghe nói rằng tập đoàn

Lăng Tiêu đã đến thủ đô.

Hơn nữa còn có ý định bắt đầu với

một ngành nghề kinh doanh hoàn

toàn mới.

Chỉ là tập đoàn Lăng Tiêu vẫn chưa

tổ chức buổi họp báo chính thức,

mọi người cũng không rõ mục tiêu

tiếp theo của bọn họ là gì.

Tuy nhiên, một tập đoàn có thể

sống sót sau cuộc tấn công toàn

diện của Nữ hoàng phố Wall thì

nhất định phải có thực lực vô cùng

mạnh mẽ!

Tiền Phủ Cương nhìn thẳng vào Lý

Hướng Bắc.

“Tập đoàn Lăng Tiêu này không

phải làm bất động sản, nghiên cứu

và phát triển công nghệ mỹ phẩm

sao. Bọn chúng bắt đầu kinh doanh

ngành dịch vụ nhà hàng từ lúc

nào?”

Dựa trên kinh nghiệm nhiều năm ở

trên thương trường, sau khi Tiền

Phủ Cương nghe thấy những lời này

của Lý Hướng Bắc, ông ta đã lờ mờ

nhận thấy được mối nguy hiểm.

Nếu như là tập đoàn khác, Tiền Phủ

Cương căn bản không thèm nhìn

tới.

Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu này rất

đặc biệt.

Bởi vì đến ngày hôm nay, những

tập đoàn đối đầu với tập đoàn Lăng

Tiêu này đều đã sụp đổ.

Lý Hướng Bắc lại nói một câu.

“Chủ tịch, từ sáng hôm nay”.

“Tập đoàn Lăng Tiêu bất ngờ thông

báo với công chúng rằng bọn họ sẽ

thành lập một doanh nghiệp hoàn

toàn mới có tên là ‘ngành dịch vụ

nhà hàng Xanh’.

“Bọn họ đã sát nhập với nhà hàng

Hải Giác và nhà hàng Bách Vị

Nguyên, lên kế hoạch….”

“Bốp!”

Lý Hướng Bắc vẫn chưa nói xong,

Tiền Phủ Cương lại tát vào mặt cô

ấy thêm một cái!”

“Mẹ kiếp! Sao đéo nói sớm!”

Nhặt Được Nữ Tổng Tài Xinh Đẹp Làm VợTác giả: Cá KoiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Phịch!” “Phịch!” Mấy chục chiếc xe Benz phi tới từ một hướng. Chúng đã chặn đứng lối ra của sân bay quốc tế Đông Hải. Hàng trăm người đàn ông cao to vạm vỡ mặc vest đen bước xuống xe, tản ra thành hai hàng. Họ tách đôi đoàn khách đông nườm nượp. Mở ra một con đường thẳng tắp. Ai nấy đều bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như thể đang đối đầu với kẻ thù. Một chiếc xe Rolls Royce chầm chậm dừng lại. Một chiếc thảm đỏ được dải từ cửa xe tới cửa ra vào của sân bay. Ngay sau đó, một người đàn ông trung niên ăn mặc như một quản gia bước đi nhanh trên thảm đỏ. Lý Hùng mặc một bộ đồ thường ngày thoải mái chầm chậm bước ra từ cửa sân bay. Người quản gia và tất cả những người áo đen cung kính cúi người 90 độ, đồng thanh hô lớn. “Chào mừng cậu hai về nhà!” Lý Hùng gãi mũi cười lạnh lùng. Anh quay người đi sang bên cạnh. Người quản gia đứng giữa lập tức đi theo. “Cậu hai, ông chủ mời cậu về nhà!” Lý Hùng khinh thường nói: “Ông nghĩ giờ tôi còn coi cái chuồng chó ấy ra gì nữa không?” Lại có người bảo khu… Tiền Phủ Cương nhìn Tiền ThiềuPhong, nói: “Không thể để cho đámngười đến từ nơi khác đó tiếp tụclộng hành như vậy được”.“Con đi tìm Ngô Đức Khải, hai anhem nghĩ cách, dồn đám người nàyvào chỗ chết cho bố!”Con ngươi Tiền Thiều Phong khẽđảo một lượt xung quanh, sau đóanh ta ghé vào tai Tiền Phủ Cươngthì thầm.“Bây giờ hội Giao Long đã xong đờirồi, những kẻ còn lại chỉ là mấy têntép riu”.“Bọn chúng chẳng có tác dụng gìcả”.“Hay là chúng ta dùng ‘kiếm ĐớiHuyết’ đi?”“Khi Tiền Phủ Cương nghe thấydanh hiệu ‘kiếm Đới Huyết’ này,lông mày của ông ta cau lại.Kiếm Đới Huyết không phải là mộtvũ khí thật sự.Mà là một đội quân rất đặc biệt.Bọn chúng được nhà họ Sở pháiđến thủ đô để bí mật bảo vệ giađình Tiền Phủ Cương.Trong những trường hợp bìnhthường, Tiền Phủ Cương sẽ tuyệtđối không tùy tiện điều động bọnchúng.Bởi vì đám người này đã không ratay thì thôi, một khi đã ra tay làmáu chảy đầu rơi!Vì vậy bọn họ mới được gọi là ‘kiếmHuyết’!“Tinh!”Khi Tiền Phủ Cương đang do dự,cửa thang máy bên cạnh ông ta mởra.Thư ký của Tiền Phủ Cương bướcra, người này tên là Lý Hướng Bắc.Lý Hướng Bắc là một sinh viên topđầu của đại học Kinh Hóa, sau khitốt nghiệp thì đến tập đoàn Tiền Thịlàm việc.Trong những năm qua vẫn luônchăm chỉ cần cù, thay Tiền PhủCương giải quyết rất nhiều việc.“Chủ tịch, không ổn rồi”.“Có một vài kênh phân phối và mộtvài nhà cung cấp đột nhiên cắt đứthợp tác với chúng ta”.“Bọn họ yêu cầu tập đoàn chúng talập tức trả lại cho bọn họ khoảnthanh toán nửa năm”.“Cái gì?”Tiếng gầm của Tiền Phủ Cươngvang vọng cả hội trường lớn!“Đám chó má ăn vụng này, còndám uy tiếp tôi sao?”“Muốn thanh toán nửa năm sao?”“Mấy năm nay số tiền bọn chúngkiếm được từ tôi vẫn còn ít à?”“Lại dám dùng cách như vậy để đòinợ tôi vào lúc này!”.“Bọn chúng rõ ràng là tự tìm đườngchết đây mà”.Tiền Phủ Cương vô cùng tức giận.Liên tiếp những tin tức xấu ập đếnkhiến tâm trạng lúc đầu vẫn còn tốtcủa ông ta bây giờ nhanh chóng trởnên tệ vô cùng.Tiền Phủ Cương đang nói chuyện,Lý Hướng Bắc vẫn cúi gằm đầuxuống.Những người khác không biết TiềnPhủ Cương, nhưng Lý Hướng Bắcthì hiểu rất rõ cách thức hoạt độngcủa tập đoàn Tiền Thị.Mặc dù ngoài miệng Tiền PhủCương nói đám người này dựa vàotập đoàn Tiền Thị nên đã kiếm đượcrất nhiều tiền.Trên thực tế, sau khi tính toán kỹlưỡng, bao nhiêu năm như vậynhưng bọn họ cũng không kiếmđược là bao, thậm chí còn có ngườithua lỗ.Bởi vì trong nội bộ của tập đoànTiền Thị có rất nhiều ‘con sâu’.Một phần lớn lợi nhuận của cáckênh phân phối và nhà cung cấpnày đều bị khấu trừ bởi các giámđốc điều hành cấp cao này.Cộng thêm việc tập đoàn Tiền Thị vìmuốn kiểm soát các kênh phân phốivà nhà cung cấp này, vẫn luôn duytrì thói quen nợ tiền thanh toán củabọn họ.Trước đây là một hai tháng.Nhưng trong hai năm trở lại đây,thời gian khất nợ ngày càng tăngdần.Đến bây giờ đã lên đến nửa năm.Tiền hàng nửa năm vẫn chưa lấy lạiđược.Thử hỏi những người làm ăn ai màgánh được kiểu này?Tuy nhiên, tức thì vẫn tức.Nhưng Tiền Phủ Cương biết rất rõmình không thể để mất các kênhphân phối và nhà cung cấp nàyđược.Ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại,nói với Lý Hướng Bắc.“Bây giờ cô bảo bộ phận tài chínhthanh toán trước cho bọn họ tiềnhàng hai tháng, số tiền còn lại cuốinăm sẽ trả”.Tiền Phủ Cương vừa nói xong, pháthiện Lý Hướng Bắc vẫn đứng im tạichỗ, khẽ nhíu mày, hỏi.“Cô còn ngây ra đó làm gì? Mau điđi!”Lý Hướng Bắc cúi đầu, nói nhỏ.“Chủ tịch, những người đó đã nóirồi, nếu chúng ta không trả tiềnhàng nửa năm lại cho bọn họ”.“Bọn họ sẽ không bao giờ hợp tácvới chúng ta nữa”.“Bốp!”Âm thanh một cái tát vang vọngkhắp đại sảnh.Tiền Phủ Cương tát mạnh vào mặtLý Hướng Bắc một cái.“Vô dụng! Có tí chuyện cỏn con đómà cũng làm không xong!”“Bọn chúng cho rằng tôi sẽ bị bọnchúng dắt mũi sao, đúng là nằmmơ!”“Không có tôi, số hàng hóa tồntrong kho của bọn chúng chỉ có thểchờ thối rữa mà thôi!”Lý Hướng Bắc ôm khuôn mặt sưngtấy của mình, lùi lại vài bước.Cô ấy không dám nói thêm gì nữa.Cô ấy lo lắng nếu mình nói thêm,nhất định sẽ bị ông già nóng tínhTiền Phủ Cương này đánh cô ấychết mất.Tuy nhiên, Lý Hướng Bắc càngkhông nói gì, Tiền Phủ Cương lạicàng cảm thấy cô ấy vẫn còn gì đóđang giấu diếm.Vì vậy, Tiền Phủ Cương liên tục tiếnđến, ép Lý Hướng Bắc vào góctường.“Cô còn giấu diếm chuyện gì?”Lý Hướng Bắc rụt cổ lại.Toàn thân cô ấy run lên bần bật.Bây giờ Tiền Phủ Cương trông rấtđáng sợ.Ông ta giống như một con sói đanghá miệng đầy ranh nanh của mìnhra, muốn ăn thịt người.Lý Hướng Bắc cảm thấy nếu nhưmình mở miệng nói nhất định sẽ bịông ta cắn cho một phát đứt cổ!Lý Hướng Bắc đã đi theo Tiền PhủCương vài năm rồi.Cô ấy là người duy nhất trong sốcác thư ký nữ không bị Tiền PhủCương thực hiện các quy tắc ngầm.Lý do khiến Tiền Phủ Cương khôngđộng chạm đến cô ấy không phải vìcô ấy không xinh đẹp.Chính vì Lý Hướng Bắc xinh đẹp vàtài giỏi nên Tiền Phủ Cương mớiluôn giữ lại bên cạnh mình.Lý Hướng Bắc là một nhân tài.Tiền Phủ Cương đã nhiều lần ám chỉnhưng Lý Hướng Bắc vẫn luôn từchối bằng nhiều lý do khác nhau.Sau đó, Tiền Phủ Cương từ bỏ,cũng không muốn chơi cô ấy nữa,dù sao chơi phụ nữ thì người nàomà chẳng giống nhau.Lý do Lý Hướng Bắc có thể ở bêncạnh một con sói già gian xảo nhưTiền Phủ Cương như vậy là bởi vì côấy có năng lực xuất chúng.Nhưng bây giờ, Lý Hướng Bắc nhìnthấy đôi mắt đầy dữ tợn của TiềnPhủ Cương!Cô ấy cảm thấy mình như mộtmiếng thịt, chỉ cần Tiền Phủ Cươngmở miệng, ông ta sẽ cắn cô ra rathành nhiều mảnh!Nhưng sự việc đã đến bước đườngnày rồi, Lý Hướng Bắc không thểtiếp tục giấu diếm được nữa.Cô ấy cắn răng nói.“Chủ tịch, theo như tôi biết”.Các kênh phân phối và nhà cungcấp đó, bọn họ đã hợp tác với tậpđoàn Lăng Tiêu rồi”.“Tập đoàn Lăng Tiêu?”Tiền Phủ Cương sững sờ trong giâylát.Vài ngày trước, ông ta không biếtnhiều về tập đoàn Lăng Tiêu.Nhưng mới tối qua, ông ta đi ăn tốivới mấy sếp lớn.Trong lúc bọn họ nói chuyện, ông tanghe được một số tin tức về tậpđoàn Lăng Tiêu.Tập đoàn Lăng Tiêu này trước đâyhoạt động ở khu vực phía Đông.Cho đến gần đây mới tiến vào ThiênMôn.Bọn họ đã xây dựng được chỗ đứngriêng của mình ở Thiên Môn chỉtrong một thời gian ngắn.Hơn nữa bây giờ vị trí của bọn họrất vững chắc.Tập đoàn Lăng Tiêu thậm chí cònsống sót sau cuộc tấn công toàndiện của Nữ hoàng phố Wall huyềnthoại.Điều có thể được gọi là một kỳ tích.Mặc dù Thiên Môn cách thủ đôkhông xa.Tuy nhiên, những sếp lớn ở thủ đônày luôn đặt tầm ngắm của mìnhtrải rộng khắp cả nước, thậm chí làtoàn thế giới, vì thế rất ít khi quantâm đến Thiên Môn.Mà những sếp lớn này bây giờ lạinhắc đến tập đoàn Lăng Tiêu là vìbọn họ nghe nói rằng tập đoànLăng Tiêu đã đến thủ đô.Hơn nữa còn có ý định bắt đầu vớimột ngành nghề kinh doanh hoàntoàn mới.Chỉ là tập đoàn Lăng Tiêu vẫn chưatổ chức buổi họp báo chính thức,mọi người cũng không rõ mục tiêutiếp theo của bọn họ là gì.Tuy nhiên, một tập đoàn có thểsống sót sau cuộc tấn công toàndiện của Nữ hoàng phố Wall thìnhất định phải có thực lực vô cùngmạnh mẽ!Tiền Phủ Cương nhìn thẳng vào LýHướng Bắc.“Tập đoàn Lăng Tiêu này khôngphải làm bất động sản, nghiên cứuvà phát triển công nghệ mỹ phẩmsao. Bọn chúng bắt đầu kinh doanhngành dịch vụ nhà hàng từ lúcnào?”Dựa trên kinh nghiệm nhiều năm ởtrên thương trường, sau khi TiềnPhủ Cương nghe thấy những lời nàycủa Lý Hướng Bắc, ông ta đã lờ mờnhận thấy được mối nguy hiểm.Nếu như là tập đoàn khác, Tiền PhủCương căn bản không thèm nhìntới.Nhưng tập đoàn Lăng Tiêu này rấtđặc biệt.Bởi vì đến ngày hôm nay, nhữngtập đoàn đối đầu với tập đoàn LăngTiêu này đều đã sụp đổ.Lý Hướng Bắc lại nói một câu.“Chủ tịch, từ sáng hôm nay”.“Tập đoàn Lăng Tiêu bất ngờ thôngbáo với công chúng rằng bọn họ sẽthành lập một doanh nghiệp hoàntoàn mới có tên là ‘ngành dịch vụnhà hàng Xanh’.“Bọn họ đã sát nhập với nhà hàngHải Giác và nhà hàng Bách VịNguyên, lên kế hoạch….”“Bốp!”Lý Hướng Bắc vẫn chưa nói xong,Tiền Phủ Cương lại tát vào mặt côấy thêm một cái!”“Mẹ kiếp! Sao đéo nói sớm!”

Chương 569: Kiếm Huyết