Tác giả:

1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng…

Chương 5

Rời BỏTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng… 13.Hành vi mất kiểm soát của Chu Diệp nhanh chóng thu hút đám đông.Khi Chu Đình dẫn tôi từ trên sân thượng đi xuống, phía dưới đã có rất nhiều người tụ tập lại một chỗ.Chu Diệp nhìn chằm chằm tôi, phóng ánh mắt như muốn ch ém sống tôi.Anh ta dù có kiêu ngạo như thế nào đi nữa thì cho dù không thích tôi cũng sẽ cảm thấy nh ục nhã.Chu Đình phớt lờ anh ta, nắm lấy tay tôi rồi trịnh trọng bước ra ngoài.Lúc đi ngang qua Chu Diệp, hắn đột nhiên nắm lấy cổ tay còn lại của tôi, nghiến răng nghiến lợi: “Tô Niệm, cô muốn chec sao?”Không đợi tôi lên tiếng.Chu Đình đã đẩy Chu Diệp đang chắn trước mặt tôi ra, thấp giọng nói: “Chu Diệp, cô ấy là cô út của cậu, đừng hành động bất kính.”Dì nhỏ?Tôi hơi giật mình.Sau đó liền nhận ra Chu Đình là đang cố ý chọc tức Chu Diệp.Chu Diệp lạnh lùng cười nhạo tôi:"Em quả nhiên có thể nói được làm được đấy Tô Niệm. Vừa chia tay tôi đã cặp kè với chú nhỏ của tôi. Em nhảy thuyền nhanh đấy."Nghe Chu Diệp nói câu này, mọi người đang hóng chuyện đều nhìn tôi với ánh mắt đầy kh inh th ường.Rõ ràng, trong mắt những người giàu có và quyền lực như họ, gặp loại phụ nữ như tôi cũng là chuyện rất bình thường.Tôi không nói nên lời, vô thức cúi đầu xuống.Nhưng Chu Đình lại ôm chặt vai tôi, mỉm cười với Chu Diệp: “Trật tự ngược rồi, là chú quyến rũ cô ấy.”Những người hóng chuyện đều há hốc miệng kinh ngạc.Chu Diệp còn muốn nói gì đó nhưng đã bị cha hắn tới kịp thời chặn lại.Cha của Chu Diệp kéo anh ta lại phía sau, nhìn anh ta đầy cảnh cáo rồi quay mắt về phía tôi và Chu Đình.Ánh mắt ông ta nhìn tôi đầy khinh thường, cái nhìn dành cho Chu Đình lại càng sắc bén hơn, ông cười nhẹ nói:"Thằng bé còn trẻ, không biết điều. Là chú của con đấy, không được lỗ m ãng."Chu Đình lạnh lùng liếc ông ta một cái, quay đầu nhìn tôi: "Đi thôi."Tuy tôi vẫn luôn duy trì nụ cười nhưng sự thay đổi trong mắt anh lại khiến trái tim tôi thắt lại.Chuyện này đã rất rõ ràng rồi.Mối quan hệ của anh Chu Diệp với bố của anh ta không tốt.Nhưng họ không phải là một gia đình sao?

13.

Hành vi mất kiểm soát của Chu Diệp nhanh chóng thu hút đám đông.

Khi Chu Đình dẫn tôi từ trên sân thượng đi xuống, phía dưới đã có rất nhiều người tụ tập lại một chỗ.

Chu Diệp nhìn chằm chằm tôi, phóng ánh mắt như muốn ch ém sống tôi.

Anh ta dù có kiêu ngạo như thế nào đi nữa thì cho dù không thích tôi cũng sẽ cảm thấy nh ục nhã.

Chu Đình phớt lờ anh ta, nắm lấy tay tôi rồi trịnh trọng bước ra ngoài.

Lúc đi ngang qua Chu Diệp, hắn đột nhiên nắm lấy cổ tay còn lại của tôi, nghiến răng nghiến lợi: “Tô Niệm, cô muốn chec sao?”

Không đợi tôi lên tiếng.

Chu Đình đã đẩy Chu Diệp đang chắn trước mặt tôi ra, thấp giọng nói: “Chu Diệp, cô ấy là cô út của cậu, đừng hành động bất kính.”

Dì nhỏ?

Tôi hơi giật mình.

Sau đó liền nhận ra Chu Đình là đang cố ý chọc tức Chu Diệp.

Chu Diệp lạnh lùng cười nhạo tôi:

"Em quả nhiên có thể nói được làm được đấy Tô Niệm. Vừa chia tay tôi đã cặp kè với chú nhỏ của tôi. Em nhảy thuyền nhanh đấy."

Nghe Chu Diệp nói câu này, mọi người đang hóng chuyện đều nhìn tôi với ánh mắt đầy kh inh th ường.

Rõ ràng, trong mắt những người giàu có và quyền lực như họ, gặp loại phụ nữ như tôi cũng là chuyện rất bình thường.

Tôi không nói nên lời, vô thức cúi đầu xuống.

Nhưng Chu Đình lại ôm chặt vai tôi, mỉm cười với Chu Diệp: “Trật tự ngược rồi, là chú quyến rũ cô ấy.”

Những người hóng chuyện đều há hốc miệng kinh ngạc.

Chu Diệp còn muốn nói gì đó nhưng đã bị cha hắn tới kịp thời chặn lại.

Cha của Chu Diệp kéo anh ta lại phía sau, nhìn anh ta đầy cảnh cáo rồi quay mắt về phía tôi và Chu Đình.

Ánh mắt ông ta nhìn tôi đầy khinh thường, cái nhìn dành cho Chu Đình lại càng sắc bén hơn, ông cười nhẹ nói:

"Thằng bé còn trẻ, không biết điều. Là chú của con đấy, không được lỗ m ãng."

Chu Đình lạnh lùng liếc ông ta một cái, quay đầu nhìn tôi: "Đi thôi."

Tuy tôi vẫn luôn duy trì nụ cười nhưng sự thay đổi trong mắt anh lại khiến trái tim tôi thắt lại.

Chuyện này đã rất rõ ràng rồi.

Mối quan hệ của anh Chu Diệp với bố của anh ta không tốt.

Nhưng họ không phải là một gia đình sao?

Rời BỏTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng… 13.Hành vi mất kiểm soát của Chu Diệp nhanh chóng thu hút đám đông.Khi Chu Đình dẫn tôi từ trên sân thượng đi xuống, phía dưới đã có rất nhiều người tụ tập lại một chỗ.Chu Diệp nhìn chằm chằm tôi, phóng ánh mắt như muốn ch ém sống tôi.Anh ta dù có kiêu ngạo như thế nào đi nữa thì cho dù không thích tôi cũng sẽ cảm thấy nh ục nhã.Chu Đình phớt lờ anh ta, nắm lấy tay tôi rồi trịnh trọng bước ra ngoài.Lúc đi ngang qua Chu Diệp, hắn đột nhiên nắm lấy cổ tay còn lại của tôi, nghiến răng nghiến lợi: “Tô Niệm, cô muốn chec sao?”Không đợi tôi lên tiếng.Chu Đình đã đẩy Chu Diệp đang chắn trước mặt tôi ra, thấp giọng nói: “Chu Diệp, cô ấy là cô út của cậu, đừng hành động bất kính.”Dì nhỏ?Tôi hơi giật mình.Sau đó liền nhận ra Chu Đình là đang cố ý chọc tức Chu Diệp.Chu Diệp lạnh lùng cười nhạo tôi:"Em quả nhiên có thể nói được làm được đấy Tô Niệm. Vừa chia tay tôi đã cặp kè với chú nhỏ của tôi. Em nhảy thuyền nhanh đấy."Nghe Chu Diệp nói câu này, mọi người đang hóng chuyện đều nhìn tôi với ánh mắt đầy kh inh th ường.Rõ ràng, trong mắt những người giàu có và quyền lực như họ, gặp loại phụ nữ như tôi cũng là chuyện rất bình thường.Tôi không nói nên lời, vô thức cúi đầu xuống.Nhưng Chu Đình lại ôm chặt vai tôi, mỉm cười với Chu Diệp: “Trật tự ngược rồi, là chú quyến rũ cô ấy.”Những người hóng chuyện đều há hốc miệng kinh ngạc.Chu Diệp còn muốn nói gì đó nhưng đã bị cha hắn tới kịp thời chặn lại.Cha của Chu Diệp kéo anh ta lại phía sau, nhìn anh ta đầy cảnh cáo rồi quay mắt về phía tôi và Chu Đình.Ánh mắt ông ta nhìn tôi đầy khinh thường, cái nhìn dành cho Chu Đình lại càng sắc bén hơn, ông cười nhẹ nói:"Thằng bé còn trẻ, không biết điều. Là chú của con đấy, không được lỗ m ãng."Chu Đình lạnh lùng liếc ông ta một cái, quay đầu nhìn tôi: "Đi thôi."Tuy tôi vẫn luôn duy trì nụ cười nhưng sự thay đổi trong mắt anh lại khiến trái tim tôi thắt lại.Chuyện này đã rất rõ ràng rồi.Mối quan hệ của anh Chu Diệp với bố của anh ta không tốt.Nhưng họ không phải là một gia đình sao?

Chương 5