1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng…
Chương 4
Rời BỏTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng… 12.Không ngờ Chu Đình lại đột nhiên hôn tôi.Đôi tay tôi ấn lên ngực anh, ép chiếc kính như muốn nứt vỡ.Nhưng Chu Đình là người biết điểm dừng, nụ hôn chỉ thoáng qua vài giây, không cố tình chiếm tiện nghi của tôi.Anh buông tôi ra, đặt tay lên vai tôi, ánh mắt anh dường như còn đọng lại hơi ấm.Chu Diệp đứng dưới lầu gần như nghiến răng nghiến lợi: "Tô Niệm, xuống đây ngay! Cô có nghe thấy không?"Chu Đình xoay người tôi lại, nửa ôm tôi từ phía sau, chỉ vào Chu Diệp đang hoảng sợ ở dưới lầu, nhẹ giọng nói nhỏ vào tai tôi:“Hắn nhìn thấy tôi hôn em cũng không dám lên trên này, hèn nhát như một con ch ó.”“Hắn có điểm gì đặc biệt khiến em si mê đến thế?"Tôi nhìn Chu Diệp đang tức giận.Khoảnh khắc này, tôi chỉ cảm thấy hình bóng anh hùng cao lớn trong lòng càng ngày càng mờ nhạt.
12.
Không ngờ Chu Đình lại đột nhiên hôn tôi.
Đôi tay tôi ấn lên ngực anh, ép chiếc kính như muốn nứt vỡ.
Nhưng Chu Đình là người biết điểm dừng, nụ hôn chỉ thoáng qua vài giây, không cố tình chiếm tiện nghi của tôi.
Anh buông tôi ra, đặt tay lên vai tôi, ánh mắt anh dường như còn đọng lại hơi ấm.
Chu Diệp đứng dưới lầu gần như nghiến răng nghiến lợi: "Tô Niệm, xuống đây ngay! Cô có nghe thấy không?"
Chu Đình xoay người tôi lại, nửa ôm tôi từ phía sau, chỉ vào Chu Diệp đang hoảng sợ ở dưới lầu, nhẹ giọng nói nhỏ vào tai tôi:
“Hắn nhìn thấy tôi hôn em cũng không dám lên trên này, hèn nhát như một con ch ó.”
“Hắn có điểm gì đặc biệt khiến em si mê đến thế?"
Tôi nhìn Chu Diệp đang tức giận.
Khoảnh khắc này, tôi chỉ cảm thấy hình bóng anh hùng cao lớn trong lòng càng ngày càng mờ nhạt.
Rời BỏTác giả: ZhihuTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng1. Bạn trai tôi tên là Chu Diệp. Vào ngày sinh nhật của mình, anh ấy đã mời rất nhiều người đến hộp đêm ăn mừng. Anh ấy nói vì trời đang mưa nên người giao bánh kẹt đường, nhờ tôi chạy xe đến lấy để kịp thời gian. Tôi không phải là người thích đi xe đạp. Đường phố vào những ngày mưa thật sự rất trơn, tôi đạp xe ròng rã hơn một tiếng đồng hồ. Trên đường đi còn ngã mấy lần, trầy xước cả đầu gối. Đợi đến khi quay lại thì cả người đã mệt lả vì kiệt sức. 2. Lúc tôi cẩn thận mang hộp bánh trở lại hộp đêm. Vừa mở cửa, đập vào mắt tôi là cảnh tượng một người phụ nữ ngồi trên đùi Chu Diệp, hai tay vòng qua cổ anh. Trong phòng giống như chỉ có hai người, anh hôn em, em hôn anh, trêu chọc nhau. Bàn tay giữ nắm cửa của tôi vô thức siết chặt, bàng hoàng nhìn bọn họ. Tiếng cười trong căn phòng bao dần nhỏ đi. Mọi người khác đều im lặng chờ xem trò đùa của tôi. Bởi vì Chu Diệp quay lưng về phía này, nên chỉ có người phụ nữ kia có thể nhìn thấy tôi. Vậy nên cô ả mới cố ý hỏi Chu Diệp: "Chu ca trắng… 12.Không ngờ Chu Đình lại đột nhiên hôn tôi.Đôi tay tôi ấn lên ngực anh, ép chiếc kính như muốn nứt vỡ.Nhưng Chu Đình là người biết điểm dừng, nụ hôn chỉ thoáng qua vài giây, không cố tình chiếm tiện nghi của tôi.Anh buông tôi ra, đặt tay lên vai tôi, ánh mắt anh dường như còn đọng lại hơi ấm.Chu Diệp đứng dưới lầu gần như nghiến răng nghiến lợi: "Tô Niệm, xuống đây ngay! Cô có nghe thấy không?"Chu Đình xoay người tôi lại, nửa ôm tôi từ phía sau, chỉ vào Chu Diệp đang hoảng sợ ở dưới lầu, nhẹ giọng nói nhỏ vào tai tôi:“Hắn nhìn thấy tôi hôn em cũng không dám lên trên này, hèn nhát như một con ch ó.”“Hắn có điểm gì đặc biệt khiến em si mê đến thế?"Tôi nhìn Chu Diệp đang tức giận.Khoảnh khắc này, tôi chỉ cảm thấy hình bóng anh hùng cao lớn trong lòng càng ngày càng mờ nhạt.