Tác giả:

“A, tối rồi mà.” Dịch Nhất Y bực bội gãi đầu, liên tục oán hận mà từ trên sô pha ngồi dậy. “I promise that I"ll hold you when it"s cold out. And we"ll lose our winter coats in the spring. Cause lately I was thinking I never told you. That every time I see you my heart sings…” Dịch Nhất Y đã từng nghe qua bài hát này, là ca khúc nổi tiếng "Nervous" của ca sĩ người Ireland, Gavin James. Giọng hát của anh ấy rất truyền cảm, đặc biệt là đoạn điệp khúc có một đoạn giả thanh vô cùng bắt tai. Lúc Dịch Nhất Y nghe được đoạn giả thanh này sau lập tức ghi nhớ và tải xuống bài hát này. Nhưng khi Dịch Nhất Y mệt như chó sau khi tan ca về nhà, khi nghe bài này lại trở thành sự dày vò, đặc biệt là đoạn giả thanh kia, đúng là ác mộng, khiến toàn thân cô nổi da gà. “Chết thật rồi.” Dịch Nhất Y nằm trên sô pha, cuối năm, ở đơn vị có rất nhiều việc, cô đã liên tục tăng ca hơn nửa tháng, mỗi ngày về đến nhà cũng không không rảnh ăn cơm, không thay đồ, không tẩy trang, mà cứ nằm trên sofa để ngủ bù. “Tôi…

Chương 6

Y Hướng Tình ThâmTác giả: Tiểu Thoại MaiTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“A, tối rồi mà.” Dịch Nhất Y bực bội gãi đầu, liên tục oán hận mà từ trên sô pha ngồi dậy. “I promise that I"ll hold you when it"s cold out. And we"ll lose our winter coats in the spring. Cause lately I was thinking I never told you. That every time I see you my heart sings…” Dịch Nhất Y đã từng nghe qua bài hát này, là ca khúc nổi tiếng "Nervous" của ca sĩ người Ireland, Gavin James. Giọng hát của anh ấy rất truyền cảm, đặc biệt là đoạn điệp khúc có một đoạn giả thanh vô cùng bắt tai. Lúc Dịch Nhất Y nghe được đoạn giả thanh này sau lập tức ghi nhớ và tải xuống bài hát này. Nhưng khi Dịch Nhất Y mệt như chó sau khi tan ca về nhà, khi nghe bài này lại trở thành sự dày vò, đặc biệt là đoạn giả thanh kia, đúng là ác mộng, khiến toàn thân cô nổi da gà. “Chết thật rồi.” Dịch Nhất Y nằm trên sô pha, cuối năm, ở đơn vị có rất nhiều việc, cô đã liên tục tăng ca hơn nửa tháng, mỗi ngày về đến nhà cũng không không rảnh ăn cơm, không thay đồ, không tẩy trang, mà cứ nằm trên sofa để ngủ bù. “Tôi… Từ khi đi công tác xa, mỗi ngày, Dịch Nhất Y và Trương Bưu đều gọi điện thoại cho nhau. Ban đầu họ chỉ nói về Tiểu Mễ sau đó nói về cuộc sống của mình, mấy ngày nay đã làm gì, ăn gì, giống như một đôi tình nhân thật sự.Dịch Nhất Y cúp điện thoại, ôm Tiểu Mễ đang ngủ trên ghế sofa vào lòng. Bị đánh thức, Tiểu Mễ kêu lên một tiếng meo meo, rồi lại tìm một tư thế thoải mái trong lòng Dịch Nhất Y, nhắm mắt ngủ tiếp."Bé lười biếng, ngay mai chủ của em về rồi.”Dịch Nhất Y không thể giấu được niềm vui trong lòng, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào. Mới xa nhau một thời gian ngắn, nhưng mỗi khi nhìn Tiểu Mễ, Dịch Nhất Y lại nhớ đến khuôn mặt tuấn tú của Trương Bưu, cảm thấy một cảm xúc khó tả dâng trào trong lòng. Thậm chí cô đã lên kế hoạch cho những gì sẽ làm khi Trương Bưu trở về.Nhưng kế hoạch không thể nào theo kịp sự thay đổi, Trương Bưu đã trở về sớm hơn một ngày."Sao anh về sớm vậy?" Nhìn Trương Bưu mệt mỏi vì đi đường xa, Dịch Nhất Y vừa ngạc nhiên vừa vui mừng."Sao vậy? Cô không mong tôi về sớm à?"Trương Bưu nhướng mày, nhìn vào tờ giấy ghi chú màu vàng trên bàn trà.Canh đậu phụ bạch quả thịt heo.Thịt sườn kho tàu.Tôm cuốn mắm ớt.Cá kho cà tím.Cải trắng xào tỏi băm.…Bốn mắt nhìn nhau, Dịch Nhất Y cảm thấy ánh mắt cực nóng của Trương Bưu như muốn nhìn thấu cô. Cô bối rối dời mắt đi."Đi thôi, dẫn Tiểu Mễ, chúng ta cùng đi ăn cơm."Nói xong, Trương Bưu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và dắt cô đi.Bàn tay anh thật ấm áp. Dịch Nhất Y nhìn hai bàn tay nắm chặt của họ, một cảm giác ấm áp lan tỏa từ lòng bàn tay đến khắp cơ thể. 

Từ khi đi công tác xa, mỗi ngày, Dịch Nhất Y và Trương Bưu đều gọi điện thoại cho nhau. Ban đầu họ chỉ nói về Tiểu Mễ sau đó nói về cuộc sống của mình, mấy ngày nay đã làm gì, ăn gì, giống như một đôi tình nhân thật sự.

Dịch Nhất Y cúp điện thoại, ôm Tiểu Mễ đang ngủ trên ghế sofa vào lòng. Bị đánh thức, Tiểu Mễ kêu lên một tiếng meo meo, rồi lại tìm một tư thế thoải mái trong lòng Dịch Nhất Y, nhắm mắt ngủ tiếp.

"Bé lười biếng, ngay mai chủ của em về rồi.”

Dịch Nhất Y không thể giấu được niềm vui trong lòng, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào. Mới xa nhau một thời gian ngắn, nhưng mỗi khi nhìn Tiểu Mễ, Dịch Nhất Y lại nhớ đến khuôn mặt tuấn tú của Trương Bưu, cảm thấy một cảm xúc khó tả dâng trào trong lòng. Thậm chí cô đã lên kế hoạch cho những gì sẽ làm khi Trương Bưu trở về.

Nhưng kế hoạch không thể nào theo kịp sự thay đổi, Trương Bưu đã trở về sớm hơn một ngày.

"Sao anh về sớm vậy?" Nhìn Trương Bưu mệt mỏi vì đi đường xa, Dịch Nhất Y vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.

"Sao vậy? Cô không mong tôi về sớm à?"

Trương Bưu nhướng mày, nhìn vào tờ giấy ghi chú màu vàng trên bàn trà.

Canh đậu phụ bạch quả thịt heo.

Thịt sườn kho tàu.

Tôm cuốn mắm ớt.

Cá kho cà tím.

Cải trắng xào tỏi băm.

Bốn mắt nhìn nhau, Dịch Nhất Y cảm thấy ánh mắt cực nóng của Trương Bưu như muốn nhìn thấu cô. Cô bối rối dời mắt đi.

"Đi thôi, dẫn Tiểu Mễ, chúng ta cùng đi ăn cơm."

Nói xong, Trương Bưu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và dắt cô đi.

Bàn tay anh thật ấm áp. Dịch Nhất Y nhìn hai bàn tay nắm chặt của họ, một cảm giác ấm áp lan tỏa từ lòng bàn tay đến khắp cơ thể. 

Y Hướng Tình ThâmTác giả: Tiểu Thoại MaiTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“A, tối rồi mà.” Dịch Nhất Y bực bội gãi đầu, liên tục oán hận mà từ trên sô pha ngồi dậy. “I promise that I"ll hold you when it"s cold out. And we"ll lose our winter coats in the spring. Cause lately I was thinking I never told you. That every time I see you my heart sings…” Dịch Nhất Y đã từng nghe qua bài hát này, là ca khúc nổi tiếng "Nervous" của ca sĩ người Ireland, Gavin James. Giọng hát của anh ấy rất truyền cảm, đặc biệt là đoạn điệp khúc có một đoạn giả thanh vô cùng bắt tai. Lúc Dịch Nhất Y nghe được đoạn giả thanh này sau lập tức ghi nhớ và tải xuống bài hát này. Nhưng khi Dịch Nhất Y mệt như chó sau khi tan ca về nhà, khi nghe bài này lại trở thành sự dày vò, đặc biệt là đoạn giả thanh kia, đúng là ác mộng, khiến toàn thân cô nổi da gà. “Chết thật rồi.” Dịch Nhất Y nằm trên sô pha, cuối năm, ở đơn vị có rất nhiều việc, cô đã liên tục tăng ca hơn nửa tháng, mỗi ngày về đến nhà cũng không không rảnh ăn cơm, không thay đồ, không tẩy trang, mà cứ nằm trên sofa để ngủ bù. “Tôi… Từ khi đi công tác xa, mỗi ngày, Dịch Nhất Y và Trương Bưu đều gọi điện thoại cho nhau. Ban đầu họ chỉ nói về Tiểu Mễ sau đó nói về cuộc sống của mình, mấy ngày nay đã làm gì, ăn gì, giống như một đôi tình nhân thật sự.Dịch Nhất Y cúp điện thoại, ôm Tiểu Mễ đang ngủ trên ghế sofa vào lòng. Bị đánh thức, Tiểu Mễ kêu lên một tiếng meo meo, rồi lại tìm một tư thế thoải mái trong lòng Dịch Nhất Y, nhắm mắt ngủ tiếp."Bé lười biếng, ngay mai chủ của em về rồi.”Dịch Nhất Y không thể giấu được niềm vui trong lòng, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào. Mới xa nhau một thời gian ngắn, nhưng mỗi khi nhìn Tiểu Mễ, Dịch Nhất Y lại nhớ đến khuôn mặt tuấn tú của Trương Bưu, cảm thấy một cảm xúc khó tả dâng trào trong lòng. Thậm chí cô đã lên kế hoạch cho những gì sẽ làm khi Trương Bưu trở về.Nhưng kế hoạch không thể nào theo kịp sự thay đổi, Trương Bưu đã trở về sớm hơn một ngày."Sao anh về sớm vậy?" Nhìn Trương Bưu mệt mỏi vì đi đường xa, Dịch Nhất Y vừa ngạc nhiên vừa vui mừng."Sao vậy? Cô không mong tôi về sớm à?"Trương Bưu nhướng mày, nhìn vào tờ giấy ghi chú màu vàng trên bàn trà.Canh đậu phụ bạch quả thịt heo.Thịt sườn kho tàu.Tôm cuốn mắm ớt.Cá kho cà tím.Cải trắng xào tỏi băm.…Bốn mắt nhìn nhau, Dịch Nhất Y cảm thấy ánh mắt cực nóng của Trương Bưu như muốn nhìn thấu cô. Cô bối rối dời mắt đi."Đi thôi, dẫn Tiểu Mễ, chúng ta cùng đi ăn cơm."Nói xong, Trương Bưu nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô và dắt cô đi.Bàn tay anh thật ấm áp. Dịch Nhất Y nhìn hai bàn tay nắm chặt của họ, một cảm giác ấm áp lan tỏa từ lòng bàn tay đến khắp cơ thể. 

Chương 6