1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”
Chương 6
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Nhà hàng xóm mất gà, thư sinh giơ dây mây hỏi Hồ ly đang súc trong xó nhà:” Có phải ngươi trộm hay không?”“Không phải, A Sinh ngươi tin ta!” Nó kẹp chặt cái đuôi rủ lỗ tai nói.Thư sinh nhìn chằm chằm khóe miệng còn chưa kịp lau đi vết máu của nó buông dây mây, nói: “Được, ta tin ngươi.”Cách một ngày, thư sinh mang theo một bộ nghiên bút viết câu đối xuân và một sọt trứng gà đến nhà thôn trưởng. (?)Lúc về nhà, hồ ly chờ ở cửa nức nở hai tiếng: “Là ta trộm, ngươi đừng tức giận!”Thư sinh lộ ra tươi cười đã lâu không thấy, xoa xoa đầu của nó: “Ngoan.”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Nhà hàng xóm mất gà, thư sinh giơ dây mây hỏi Hồ ly đang súc trong xó nhà:” Có phải ngươi trộm hay không?”“Không phải, A Sinh ngươi tin ta!” Nó kẹp chặt cái đuôi rủ lỗ tai nói.Thư sinh nhìn chằm chằm khóe miệng còn chưa kịp lau đi vết máu của nó buông dây mây, nói: “Được, ta tin ngươi.”Cách một ngày, thư sinh mang theo một bộ nghiên bút viết câu đối xuân và một sọt trứng gà đến nhà thôn trưởng. (?)Lúc về nhà, hồ ly chờ ở cửa nức nở hai tiếng: “Là ta trộm, ngươi đừng tức giận!”Thư sinh lộ ra tươi cười đã lâu không thấy, xoa xoa đầu của nó: “Ngoan.”
Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Nhà hàng xóm mất gà, thư sinh giơ dây mây hỏi Hồ ly đang súc trong xó nhà:” Có phải ngươi trộm hay không?”“Không phải, A Sinh ngươi tin ta!” Nó kẹp chặt cái đuôi rủ lỗ tai nói.Thư sinh nhìn chằm chằm khóe miệng còn chưa kịp lau đi vết máu của nó buông dây mây, nói: “Được, ta tin ngươi.”Cách một ngày, thư sinh mang theo một bộ nghiên bút viết câu đối xuân và một sọt trứng gà đến nhà thôn trưởng. (?)Lúc về nhà, hồ ly chờ ở cửa nức nở hai tiếng: “Là ta trộm, ngươi đừng tức giận!”Thư sinh lộ ra tươi cười đã lâu không thấy, xoa xoa đầu của nó: “Ngoan.”