Tác giả:

1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.”

Chương 7

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào.Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được.Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai.“Làm gì thế?” Thư sinh hỏi.Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau.” Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha.” Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình.Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê.

Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào.

Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được.

Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai.

“Làm gì thế?” Thư sinh hỏi.

Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau.

” Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha.” Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình.

Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê.

Hồ Ly Và Thư SinhTác giả: Biên TưởngTruyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý. Hôm nay thư sinh đang đọc sách chợt thấy một vật nhảy lên đầu gối mình, cúi đầu nhìn mới phát hiện là hồ ly. Nhíu mày: “Đi xuống!” Hồ ly ô ô kêu, cắn răng một cái biến thành mỹ nam trần trụi đè thư sinh dưới thân nói: “Như vậy là có thể sờ ta rồi phải hong?” Thư sinh cười sờ hắn: “Sớm nên như thế.” Luồng khí lạnh trăm năm khó gặp một lần buông xuống khiến nhân loại nhớ đến mùa đông khủng bố năm nào.Thư sinh cả ngày ngồi cạnh bếp lửa cũng không thể làm mình ngừng run rẩy, ngay cả bút cũng không cầm được.Trình độ lạnh như này Hồ ly không sợ nhưng nhìn dáng vẻ thư sinh run run rẩy rẩy nó lại vô cùng đau lòng, vì thế nó nhảy vài cái lên bàn lại theo cánh tay thư sinh bò lên đầu vai.“Làm gì thế?” Thư sinh hỏi.Hồ ly nằm lên gáy hắn, cái đuôi vòng một vòng quanh cổ, vừa đúng đầu đuôi gặp nhau.” Làm khăn quàng cổ cho ngươi nha.” Sau đó tự cắn lấy đuôi của mình.Mùa đông năm đó, Thư sinh có thêm một cái khăn quàng cổ Hồ ly mặc áo choàng lông dê.

Chương 7