1. "Chút nữa gặp thái tử đại nhân cẩn thận đừng nói lung tung!" Ta nhắm mắt đưa chân, theo đuôi ma ma. Nội viện hoàng cung, gió xuân thổi qua, một chiếc lá ngô đồng rơi xuống dưới chân ta. Chẳng biết vì sao, ta trở nên hoảng hốt. Thật giống như... Thật giống như ta đã từng tới nơi đây. Hôm nay là ngày thứ ba Tiêu Hoài khôi phục thân phận thái tử. Trên điện, hắn hứa hẹn phong thưởng những thần tử có công đi theo hắn, vàng bạc, chức quan, danh vọng. Ma ma để ta đứng đợi ở bên ngoài. Nàng lặp lại những lời nói kia với ta vô số lần. "Đến lúc đó ngươi xin một chút vàng bạc châu báu là được!" "Con gái của Thái Phó là Diệp Thù, là thanh mai trúc mã lớn lên từ bé cùng Thái tử, gia thế hiển hách, ngươi phải biết thân phận mình." Ta đồng ý từng cái một. Tiến cung bảy ngày. Ta vẫn ở lại một gian nho nhỏ ở điện phụ. Trưởng sự ma ma này đối với ta rất tốt, chỉ là hơi lải nhải. Ta không nói cho bà biết chuyện năm đó. Ta từ đống người chết cứu được Tiêu Hoài. Mãi đến khi được cựu thần tìm được, trở…
Chương 18: Ngoại Truyện Tiêu Hoài 1-2
Ta Từ Đống Thi Thể Cứu Được Một Thiếu NiênTác giả: Manh VươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn1. "Chút nữa gặp thái tử đại nhân cẩn thận đừng nói lung tung!" Ta nhắm mắt đưa chân, theo đuôi ma ma. Nội viện hoàng cung, gió xuân thổi qua, một chiếc lá ngô đồng rơi xuống dưới chân ta. Chẳng biết vì sao, ta trở nên hoảng hốt. Thật giống như... Thật giống như ta đã từng tới nơi đây. Hôm nay là ngày thứ ba Tiêu Hoài khôi phục thân phận thái tử. Trên điện, hắn hứa hẹn phong thưởng những thần tử có công đi theo hắn, vàng bạc, chức quan, danh vọng. Ma ma để ta đứng đợi ở bên ngoài. Nàng lặp lại những lời nói kia với ta vô số lần. "Đến lúc đó ngươi xin một chút vàng bạc châu báu là được!" "Con gái của Thái Phó là Diệp Thù, là thanh mai trúc mã lớn lên từ bé cùng Thái tử, gia thế hiển hách, ngươi phải biết thân phận mình." Ta đồng ý từng cái một. Tiến cung bảy ngày. Ta vẫn ở lại một gian nho nhỏ ở điện phụ. Trưởng sự ma ma này đối với ta rất tốt, chỉ là hơi lải nhải. Ta không nói cho bà biết chuyện năm đó. Ta từ đống người chết cứu được Tiêu Hoài. Mãi đến khi được cựu thần tìm được, trở… Phiên ngoại - Tiêu Hoài.1.Ta dùng gậy như ý gạt mạng che mặt của Diệp Thù ra, nàng hơi ngẩng đầu lên, xấu hổ e lệ nhìn ta.Một khắc đó ta đột nhiên ngẩn người. Dường như mọi thứ đều không đúng. Người ngồi chỗ này không phải là nàng sao? A Ngu...Nàng hiện tại đang làm gì.Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm ầm ĩ."Có người chết, cứu mạng.""Họ Thẩm kia... A a a "Họ Thẩm?Ta hơi nhíu mày, muốn đi ra ngoài.Diệp Thù kéo tay áo ta lại "Phu quân, giờ là lúc chúng ta thành thân, chàng đi đâu thế?"Ta đẩy nàng ra.Chẳng qua là cưới ngươi để an lòng Thái phó, hai tiếng phu quân này bớt gọi lại.Những người hầu vốn đang la hét, thấy ta đi ra lập tức quỳ xuống, một chữ cũng không thốt.Ta tự mình qua xem.Từ nơi này đến phòng Thẩm Ngu cũng chỉ có mấy bước chân. Mà tim ta đập dồn dập, cực kì nôn nóng khó nén.Mãi đến khi đẩy cửa ra.Trong phòng tối mờ, nàng nằm trên đất, dưới thân là một vũng máu đen.Một khắc đó, ta tưởng như phát điên mất rồi.2.Ta ôm xác Thẩm Ngu, ngồi bất động trong phòng suốt đêm. Miệng không ngừng gọi tên nàng."A Ngu, A Ngu."A Ngu sẽ không trở lại, triệt để vứt bỏ ta.Quyền lực của Thái phó quá lớn, uy hiếp hoàng quyền quá lâu.Từ lâu ta đã muốn loại bỏ hắn.Hôn sự cũng là để ổn định lòng hắn. Chẳng qua ý đồ này ta muốn từ từ thực hiện, không cần quá nóng vội.Thế như A Ngu qua đời, khiến cho ta không lý trí nổi.Thẩm Ngu mất mấy ngày, ta không cho người khác động đến phòng nàng.Ta thích đến phòng nàng nghỉ ngơi. Cứ như nàng vẫn còn ở đây.Trên triều, ta bắt đầu thu thập chứng cứ tham ô kết đảng của Thái phó.Nhất thời khiến trên dưới chấn động.Hơn nửa triều thần cho rằng, Thái Phó đã từ quan từ lâu. Hà tất phải đuổi cùng giết tận.Chỉ có một người đứng về phía ta.Con trai độc nhất của Lục Hầu gia, Lục Nhận.
Phiên ngoại - Tiêu Hoài.
1.
Ta dùng gậy như ý gạt mạng che mặt của Diệp Thù ra, nàng hơi ngẩng đầu lên, xấu hổ e lệ nhìn ta.
Một khắc đó ta đột nhiên ngẩn người. Dường như mọi thứ đều không đúng. Người ngồi chỗ này không phải là nàng sao? A Ngu...
Nàng hiện tại đang làm gì.
Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm ầm ĩ.
"Có người chết, cứu mạng."
"Họ Thẩm kia... A a a "
Họ Thẩm?
Ta hơi nhíu mày, muốn đi ra ngoài.
Diệp Thù kéo tay áo ta lại "Phu quân, giờ là lúc chúng ta thành thân, chàng đi đâu thế?"
Ta đẩy nàng ra.
Chẳng qua là cưới ngươi để an lòng Thái phó, hai tiếng phu quân này bớt gọi lại.
Những người hầu vốn đang la hét, thấy ta đi ra lập tức quỳ xuống, một chữ cũng không thốt.
Ta tự mình qua xem.
Từ nơi này đến phòng Thẩm Ngu cũng chỉ có mấy bước chân. Mà tim ta đập dồn dập, cực kì nôn nóng khó nén.
Mãi đến khi đẩy cửa ra.
Trong phòng tối mờ, nàng nằm trên đất, dưới thân là một vũng máu đen.
Một khắc đó, ta tưởng như phát điên mất rồi.
2.
Ta ôm xác Thẩm Ngu, ngồi bất động trong phòng suốt đêm. Miệng không ngừng gọi tên nàng.
"A Ngu, A Ngu."
A Ngu sẽ không trở lại, triệt để vứt bỏ ta.
Quyền lực của Thái phó quá lớn, uy hiếp hoàng quyền quá lâu.
Từ lâu ta đã muốn loại bỏ hắn.
Hôn sự cũng là để ổn định lòng hắn. Chẳng qua ý đồ này ta muốn từ từ thực hiện, không cần quá nóng vội.
Thế như A Ngu qua đời, khiến cho ta không lý trí nổi.
Thẩm Ngu mất mấy ngày, ta không cho người khác động đến phòng nàng.
Ta thích đến phòng nàng nghỉ ngơi. Cứ như nàng vẫn còn ở đây.
Trên triều, ta bắt đầu thu thập chứng cứ tham ô kết đảng của Thái phó.
Nhất thời khiến trên dưới chấn động.
Hơn nửa triều thần cho rằng, Thái Phó đã từ quan từ lâu. Hà tất phải đuổi cùng giết tận.
Chỉ có một người đứng về phía ta.
Con trai độc nhất của Lục Hầu gia, Lục Nhận.
Ta Từ Đống Thi Thể Cứu Được Một Thiếu NiênTác giả: Manh VươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản Văn1. "Chút nữa gặp thái tử đại nhân cẩn thận đừng nói lung tung!" Ta nhắm mắt đưa chân, theo đuôi ma ma. Nội viện hoàng cung, gió xuân thổi qua, một chiếc lá ngô đồng rơi xuống dưới chân ta. Chẳng biết vì sao, ta trở nên hoảng hốt. Thật giống như... Thật giống như ta đã từng tới nơi đây. Hôm nay là ngày thứ ba Tiêu Hoài khôi phục thân phận thái tử. Trên điện, hắn hứa hẹn phong thưởng những thần tử có công đi theo hắn, vàng bạc, chức quan, danh vọng. Ma ma để ta đứng đợi ở bên ngoài. Nàng lặp lại những lời nói kia với ta vô số lần. "Đến lúc đó ngươi xin một chút vàng bạc châu báu là được!" "Con gái của Thái Phó là Diệp Thù, là thanh mai trúc mã lớn lên từ bé cùng Thái tử, gia thế hiển hách, ngươi phải biết thân phận mình." Ta đồng ý từng cái một. Tiến cung bảy ngày. Ta vẫn ở lại một gian nho nhỏ ở điện phụ. Trưởng sự ma ma này đối với ta rất tốt, chỉ là hơi lải nhải. Ta không nói cho bà biết chuyện năm đó. Ta từ đống người chết cứu được Tiêu Hoài. Mãi đến khi được cựu thần tìm được, trở… Phiên ngoại - Tiêu Hoài.1.Ta dùng gậy như ý gạt mạng che mặt của Diệp Thù ra, nàng hơi ngẩng đầu lên, xấu hổ e lệ nhìn ta.Một khắc đó ta đột nhiên ngẩn người. Dường như mọi thứ đều không đúng. Người ngồi chỗ này không phải là nàng sao? A Ngu...Nàng hiện tại đang làm gì.Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm ầm ĩ."Có người chết, cứu mạng.""Họ Thẩm kia... A a a "Họ Thẩm?Ta hơi nhíu mày, muốn đi ra ngoài.Diệp Thù kéo tay áo ta lại "Phu quân, giờ là lúc chúng ta thành thân, chàng đi đâu thế?"Ta đẩy nàng ra.Chẳng qua là cưới ngươi để an lòng Thái phó, hai tiếng phu quân này bớt gọi lại.Những người hầu vốn đang la hét, thấy ta đi ra lập tức quỳ xuống, một chữ cũng không thốt.Ta tự mình qua xem.Từ nơi này đến phòng Thẩm Ngu cũng chỉ có mấy bước chân. Mà tim ta đập dồn dập, cực kì nôn nóng khó nén.Mãi đến khi đẩy cửa ra.Trong phòng tối mờ, nàng nằm trên đất, dưới thân là một vũng máu đen.Một khắc đó, ta tưởng như phát điên mất rồi.2.Ta ôm xác Thẩm Ngu, ngồi bất động trong phòng suốt đêm. Miệng không ngừng gọi tên nàng."A Ngu, A Ngu."A Ngu sẽ không trở lại, triệt để vứt bỏ ta.Quyền lực của Thái phó quá lớn, uy hiếp hoàng quyền quá lâu.Từ lâu ta đã muốn loại bỏ hắn.Hôn sự cũng là để ổn định lòng hắn. Chẳng qua ý đồ này ta muốn từ từ thực hiện, không cần quá nóng vội.Thế như A Ngu qua đời, khiến cho ta không lý trí nổi.Thẩm Ngu mất mấy ngày, ta không cho người khác động đến phòng nàng.Ta thích đến phòng nàng nghỉ ngơi. Cứ như nàng vẫn còn ở đây.Trên triều, ta bắt đầu thu thập chứng cứ tham ô kết đảng của Thái phó.Nhất thời khiến trên dưới chấn động.Hơn nửa triều thần cho rằng, Thái Phó đã từ quan từ lâu. Hà tất phải đuổi cùng giết tận.Chỉ có một người đứng về phía ta.Con trai độc nhất của Lục Hầu gia, Lục Nhận.