Tác giả:

Thành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống…

Chương 622: C622: Chương 622

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vệ Bình thản nhiên nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ muốn nhắc nhở ngươi vài câu.”Nhắc nhở?Trong lòng Lâm Lăng càng tò mò hơn.“Hai ngày tới ta sẽ bế quan tu luyện, sẽ không xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn.”Vệ Bình bình tĩnh mỉm cười nói: “Ta hi vọng trong khoảng thời gian này, ngươi không tiếp tục tiếp nhận nhiệm vụ của Chấp Pháp Điện, chú trọng vào việc tu luyện.”“Chỉ có thực lực bản thân cường đại, mới là tài nguyên bảo đảm lớn nhất.”Nghe được lời này, trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình.Hắn xem như hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Vệ Bình.Hiển nhiên là hy vọng hắn thành thật một chút, đừng để lại gặp chuyện gì xấu, nếu không trong lúc ông ấy bế quan sẽ không có ai ra tay tương trợ.Đối với điều này, Lâm Lăng cũng không có cách nào.Hắn ở Cửu Đại Điện Tông không có bối cảnh gia thế, tuy rằng bổng lộc mỗi tháng của chấp sự cũng rất phong phú, nhưng vĩnh viến không đủ dùng cho hệ thống tiến hóa sủng vật.Hiện giờ còn có ba con sung vật cần tiến hóa đến cấp SSS mới có thể mở khóa hình thức tiến hóa mới.Để nhanh chóng tăng cấp bậc sủng vật lên, tâm hắn làm sao có thể yên được.Nói cho cùng thì cường hóa sủng vật, nhìn chung cũng coi như là một phần thực lực của chính bản thân Lâm Lăng, không liên quan đến chuyện tu luyện.“Vệ Bình tiền bối, xin hãy yên tâm, ta có chừng mực.”Lâm Lăng cười nhẹ gật đầu, cũng không đặt lời nói của đối phương ở trong lòng.“Vệ đại thúc biết ngươi không có chừng mực nên mới cố ý nhắc nhở.”Đào Linh ở bên cạnh nhìn thấy biểu tình không để ý chút nào của Lâm Lăng, tức khắc hờn dỗi nói.Vẻ mặt Vệ Bình thản nhiên, cũng không nói thêm điều gì về việc này nữa.“Lấy thẻ chấp sự của ngươi ra đi.”Nghe vậy, bàn tay Lâm Lăng khẽ lật, lập tức lấy ra thẻ chấp sự màu trắng của mình.Sau đó Vệ Bình cũng lấy ra một thẻ chấp sự màu vàng tím, hai thẻ chấp sự chạm vào nhau.Trong lúc phù văn lập lòe, dường như đã chuyển tiếp cái gì đó.“Năm vạn điểm phụng hiến hẳn là đủ cho ngươi dùng rồi.”Vệ Bình thu hồi thẻ chấp sự của bản thân, cười nhẹ nói: “Làm chấp sự nhiều năm như vậy, điểm phụng hiến gì đó đối với tu vi hiện tại của ta cũng không dùng được, coi như trợ giúp trên đường võ đạo của ngươi, giúp cao hơn một tầng.”Hả?!Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức điều động linh lực xem xét.Điểm phụng hiến bên trong này, thực sự tăng thêm năm vạn điểm!Nếu như đổi ra, tương đương với năm trăm vạn đá Linh Dương, để ba con sủng vật tiến hóa đến cấp SSS là hoàn toàn dư dả!

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vệ Bình thản nhiên nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ muốn nhắc nhở ngươi vài câu.”Nhắc nhở?Trong lòng Lâm Lăng càng tò mò hơn.“Hai ngày tới ta sẽ bế quan tu luyện, sẽ không xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn.”Vệ Bình bình tĩnh mỉm cười nói: “Ta hi vọng trong khoảng thời gian này, ngươi không tiếp tục tiếp nhận nhiệm vụ của Chấp Pháp Điện, chú trọng vào việc tu luyện.”“Chỉ có thực lực bản thân cường đại, mới là tài nguyên bảo đảm lớn nhất.”Nghe được lời này, trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình.Hắn xem như hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Vệ Bình.Hiển nhiên là hy vọng hắn thành thật một chút, đừng để lại gặp chuyện gì xấu, nếu không trong lúc ông ấy bế quan sẽ không có ai ra tay tương trợ.Đối với điều này, Lâm Lăng cũng không có cách nào.Hắn ở Cửu Đại Điện Tông không có bối cảnh gia thế, tuy rằng bổng lộc mỗi tháng của chấp sự cũng rất phong phú, nhưng vĩnh viến không đủ dùng cho hệ thống tiến hóa sủng vật.Hiện giờ còn có ba con sung vật cần tiến hóa đến cấp SSS mới có thể mở khóa hình thức tiến hóa mới.Để nhanh chóng tăng cấp bậc sủng vật lên, tâm hắn làm sao có thể yên được.Nói cho cùng thì cường hóa sủng vật, nhìn chung cũng coi như là một phần thực lực của chính bản thân Lâm Lăng, không liên quan đến chuyện tu luyện.“Vệ Bình tiền bối, xin hãy yên tâm, ta có chừng mực.”Lâm Lăng cười nhẹ gật đầu, cũng không đặt lời nói của đối phương ở trong lòng.“Vệ đại thúc biết ngươi không có chừng mực nên mới cố ý nhắc nhở.”Đào Linh ở bên cạnh nhìn thấy biểu tình không để ý chút nào của Lâm Lăng, tức khắc hờn dỗi nói.Vẻ mặt Vệ Bình thản nhiên, cũng không nói thêm điều gì về việc này nữa.“Lấy thẻ chấp sự của ngươi ra đi.”Nghe vậy, bàn tay Lâm Lăng khẽ lật, lập tức lấy ra thẻ chấp sự màu trắng của mình.Sau đó Vệ Bình cũng lấy ra một thẻ chấp sự màu vàng tím, hai thẻ chấp sự chạm vào nhau.Trong lúc phù văn lập lòe, dường như đã chuyển tiếp cái gì đó.“Năm vạn điểm phụng hiến hẳn là đủ cho ngươi dùng rồi.”Vệ Bình thu hồi thẻ chấp sự của bản thân, cười nhẹ nói: “Làm chấp sự nhiều năm như vậy, điểm phụng hiến gì đó đối với tu vi hiện tại của ta cũng không dùng được, coi như trợ giúp trên đường võ đạo của ngươi, giúp cao hơn một tầng.”Hả?!Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức điều động linh lực xem xét.Điểm phụng hiến bên trong này, thực sự tăng thêm năm vạn điểm!Nếu như đổi ra, tương đương với năm trăm vạn đá Linh Dương, để ba con sủng vật tiến hóa đến cấp SSS là hoàn toàn dư dả!

Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần CấpTác giả: Cửu Bả HỏaTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpThành Thiên Vu, Triệu phủ. Lúc này, trong cái sân nhỏ sau bếp, một thanh niên bạch y đang quơ chân múa tay. Vì động tác của hắn mà một đám ruồi bọ xung quanh hoảng loạn bay lòng vòng khắp nơi. Nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện, hai mắt thanh niên này là một màu xám trắng, không có thần thái. Hiển nhiên đây là một người trời sinh thiếu hụt, hai mắt mù lòa. “Mau nhìn kìa, hôm nay đại cô gia của Triệu phủ chúng ta lại tới bắt ruồi bọ. ” “Chậc chậc, tên mù bắt ruồi, thật là quái gở mà. ” “Nếu không chúng ta đặt cược xem cần mấy ngày hắn mới bắt được một con ruồi?” Đám đầu bếp vây xem không chút che giấu mà cười nhạo. Trong thế giới xem võ là trên hết này thì người thường còn thấp kém một bậc, huống chi là một người mù. Mà trong lúc những người ở đây trào phúng, thanh niên đột nhiên duỗi tay ra. Cũng không biết là may mắn hay do thính giác nhạy bén nên phân biệt ra phương hướng, hắn trực tiếp bắt được một con ruồi. “Bing, chúc mừng ký chủ bắt được một con ruồi, thành công kích hoạt hệ thống… Vệ Bình thản nhiên nói: “Thật ra cũng không có chuyện gì lớn, chỉ muốn nhắc nhở ngươi vài câu.”Nhắc nhở?Trong lòng Lâm Lăng càng tò mò hơn.“Hai ngày tới ta sẽ bế quan tu luyện, sẽ không xuất hiện trong một khoảng thời gian ngắn.”Vệ Bình bình tĩnh mỉm cười nói: “Ta hi vọng trong khoảng thời gian này, ngươi không tiếp tục tiếp nhận nhiệm vụ của Chấp Pháp Điện, chú trọng vào việc tu luyện.”“Chỉ có thực lực bản thân cường đại, mới là tài nguyên bảo đảm lớn nhất.”Nghe được lời này, trong lòng Lâm Lăng hơi giật mình.Hắn xem như hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Vệ Bình.Hiển nhiên là hy vọng hắn thành thật một chút, đừng để lại gặp chuyện gì xấu, nếu không trong lúc ông ấy bế quan sẽ không có ai ra tay tương trợ.Đối với điều này, Lâm Lăng cũng không có cách nào.Hắn ở Cửu Đại Điện Tông không có bối cảnh gia thế, tuy rằng bổng lộc mỗi tháng của chấp sự cũng rất phong phú, nhưng vĩnh viến không đủ dùng cho hệ thống tiến hóa sủng vật.Hiện giờ còn có ba con sung vật cần tiến hóa đến cấp SSS mới có thể mở khóa hình thức tiến hóa mới.Để nhanh chóng tăng cấp bậc sủng vật lên, tâm hắn làm sao có thể yên được.Nói cho cùng thì cường hóa sủng vật, nhìn chung cũng coi như là một phần thực lực của chính bản thân Lâm Lăng, không liên quan đến chuyện tu luyện.“Vệ Bình tiền bối, xin hãy yên tâm, ta có chừng mực.”Lâm Lăng cười nhẹ gật đầu, cũng không đặt lời nói của đối phương ở trong lòng.“Vệ đại thúc biết ngươi không có chừng mực nên mới cố ý nhắc nhở.”Đào Linh ở bên cạnh nhìn thấy biểu tình không để ý chút nào của Lâm Lăng, tức khắc hờn dỗi nói.Vẻ mặt Vệ Bình thản nhiên, cũng không nói thêm điều gì về việc này nữa.“Lấy thẻ chấp sự của ngươi ra đi.”Nghe vậy, bàn tay Lâm Lăng khẽ lật, lập tức lấy ra thẻ chấp sự màu trắng của mình.Sau đó Vệ Bình cũng lấy ra một thẻ chấp sự màu vàng tím, hai thẻ chấp sự chạm vào nhau.Trong lúc phù văn lập lòe, dường như đã chuyển tiếp cái gì đó.“Năm vạn điểm phụng hiến hẳn là đủ cho ngươi dùng rồi.”Vệ Bình thu hồi thẻ chấp sự của bản thân, cười nhẹ nói: “Làm chấp sự nhiều năm như vậy, điểm phụng hiến gì đó đối với tu vi hiện tại của ta cũng không dùng được, coi như trợ giúp trên đường võ đạo của ngươi, giúp cao hơn một tầng.”Hả?!Trong mắt Lâm Lăng hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức điều động linh lực xem xét.Điểm phụng hiến bên trong này, thực sự tăng thêm năm vạn điểm!Nếu như đổi ra, tương đương với năm trăm vạn đá Linh Dương, để ba con sủng vật tiến hóa đến cấp SSS là hoàn toàn dư dả!

Chương 622: C622: Chương 622