Tác giả:

1. Sau khi trùng sinh, ta quay lại quãng thời gian sau khi thành hôn với Kỳ Viễn Hoài được 7 năm. Hắn dắt theo một đứa bé, nói với ta: "Nhược Nhược, phụ mẫu nó tử trận nơi sa trường, chúng ta lại không có con, chi bằng nhận nó làm con nuôi đi?" Kiếp trước, ta tội nghiệp thằng bé không có ai chăm sóc bèn vui vẻ đồng ý. Nhưng giờ nhìn kĩ lại, thằng bé tuy mới sáu tuổi nhưng gương mặt đã có vài nét hao hao Kỳ Viễn Hoài. Nó chẳng phải trẻ mồ côi nơi chiến trường gì đâu, rõ ràng là con riêng của Kỳ Viễn Hoài và nha hoàn hồi môn của ta! Ta giả bộ không biết, khom người nựng khuôn mặt búng ra sữa của nó. "Được, về sau nó sẽ là con trai thiếp." "Con trai, con tên gì?" Lúc này nó có vẻ hơi sợ sệt, nhỏ giọng nói "Kỳ Cẩn." Kỳ Viễn Hoài bèn giải thích "Tên là lúc trên chiến trường ta đặt, nghĩ tới sau này đem nó về phủ nuôi nên để nó theo họ Kỳ." Ta cười nói "Hóa ra là như thế" Ta là đương gia chủ mẫu duy nhất của phủ, Kỳ Viễn Hoài không nạp thiếp, lại thường ở bên ngoài đánh trận. Trọng trách…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...