“Trình Nhược, sắp đến tiết Ngữ Văn rồi mà cậu vẫn học Vật Lý à? “Chưa nghĩ ra.” “Cái kia… Tuy, tuy rằng điểm phẩy môn Vật lý của cậu rất cao, nhưng tớ cảm thấy, với trí thông minh của cậu, hoàn toàn có thể đến ban Xã hội khiêu chiến!” “Cậu chọn ban Xã hội à?” “Đúng rồi đúng rồi!” “Ừ.” “Ặc… Tớ nghe nói trường chúng ta ban Tự nhiên có tận sáu lớp, nhưng ban Xã hội chỉ có hai lớp, nếu, tớ chỉ nói là nếu thôi nhá, chúng ta đều đến học ở ban Xã hội, xác suất được phân đến cùng một lớp hẳn sẽ rất cao!” “Cho nên, cậu muốn tớ cũng học ban Xã hội?” “Ừ ừ ừ!!!” “Không, tớ học Lý.” … … … … … Sau đó, lúc Ôn Lai thấy tên của Trình Nhược ở trên bảng thông báo của ban Xã hội, liền ôm cô bạn ngồi cùng bàn cười ngây ngô mười phút. Cái tên nam sinh này, nói một đằng làm một nẻo. Lâm Hàm Gia dùng bút gõ gõ lên đầu Ôn Lai: “Lại phát ngốc rồi! Mau học đi.” “Ai da, đừng giận đừng giận, tớ đang suy nghĩ về triết lý cuộc sống.” “Triết lý cuộc sống?” Lâm Hàm Gia nhìn theo ánh mắt của cô, “Triết lý cuộc sống…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...