Chương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự…

Chương 85

Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ TuTác giả: Thanh Khâu Thiên DạTruyện Đam Mỹ, Truyện Tiên HiệpChương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự… Mình chưa cập nhập truyện đâu mà mình up thơ của các nhà thi sĩ nè, mình đăng vậy thôi rồi mốt sửa sau (chính là để tụi reup auto nó reup xong thì mình mới sửa lại ó :>). Nếu mọi người muốn đọc thì vào word.press mình nhe, đủ hết luôn ♡Dại Khờ - Xuân DiệuNgười ta khổ vì thương không phải cách,Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,Người ta khổ vì xin không phải chỗ.Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,Người ta khổ vì lui không được nữa.Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.Nguồn:1. Xuân Diệu, Gửi hương cho gió, NXB Hội nhà văn, 19922. Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004

Mình chưa cập nhập truyện đâu mà mình up thơ của các nhà thi sĩ nè, mình đăng vậy thôi rồi mốt sửa sau (chính là để tụi reup auto nó reup xong thì mình mới sửa lại ó :>). Nếu mọi người muốn đọc thì vào word.press mình nhe, đủ hết luôn ♡

Dại Khờ - Xuân Diệu

Người ta khổ vì thương không phải cách,

Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.

Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,

Người ta khổ vì xin không phải chỗ.

Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!

Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.

Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,

Người ta khổ vì lui không được nữa.

Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;

Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;

Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,

Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.

Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,

Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.

Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,

Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.

Nguồn:

1. Xuân Diệu, Gửi hương cho gió, NXB Hội nhà văn, 1992

2. Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004

Sử Thượng Đệ Nhất Quỷ TuTác giả: Thanh Khâu Thiên DạTruyện Đam Mỹ, Truyện Tiên HiệpChương 01: Người đời đều tìm tiên, tiên có ở tầng trời thứ 9. Tầng trời thứ 5 gọi là Hồng Trần: phàm nhân, tu sĩ, yêu tinh, quỷ quái tất cả đều sinh hoạt tại đây. Tầng trời thứ 6 tên là Tiêu Dao: là nơi Đạo tổ yêu tộc vì người tu yêu mà khai sinh ra. Tầng trời thứ 7 có tên Thị Phi: chỉ hỏi sinh tử, không hỏi đúng sai, duy chỉ ma đạo mới có thể vào. Tầng trời thứ 8 mang tên Hoàng Tuyền: cai quản sinh tử luân hồi, người chưa chết không thể vào. Tầng trời thứ 9 là Tạo Hóa: thánh nhân, đàn tràng Đạo tổ là nơi mong mỏi trong lòng mọi thế nhân. Lúc này, tận cùng của tầng trời thứ 7. "Cát nhật hề thì lương, mục tương du hề thượng hoàng...." [Gió lành chừ ngày tốt Hớn hở chừ đón ngài ......... Bài thơ: Cửu Ca • Đông Hoàng Thái Nhất - Khuất Nguyên Bản dịch của Đào Duy Anh] Một nữ đạo sĩ mặc y phục rực rỡ tĩnh tọa trên đài sen, vẻ mặt hưng phấn, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa cùng sóng nước, trong miệng xướng câu thơ dâng tặng cho Đông Hoàng Thái Nhất, tư thái khoan thai, tự… Mình chưa cập nhập truyện đâu mà mình up thơ của các nhà thi sĩ nè, mình đăng vậy thôi rồi mốt sửa sau (chính là để tụi reup auto nó reup xong thì mình mới sửa lại ó :>). Nếu mọi người muốn đọc thì vào word.press mình nhe, đủ hết luôn ♡Dại Khờ - Xuân DiệuNgười ta khổ vì thương không phải cách,Yêu sai duyên, và mến chẳng nhằm người.Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi,Người ta khổ vì xin không phải chỗ.Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó!Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương.Vì thả lòng không kiềm chế dây cương,Người ta khổ vì lui không được nữa.Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa;Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy;Muôn ngàn đời tìm cớ dõi sương mây,Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất.Người ta khổ vì cố chen ngõ chật,Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào.Rồi bị thương, người ta giữ gươm dao,Không muốn chữa, không muốn lành thú độc.Nguồn:1. Xuân Diệu, Gửi hương cho gió, NXB Hội nhà văn, 19922. Tuyển tập Tự lực văn đoàn (tập III), NXB Hội nhà văn, 2004

Chương 85