Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…
Chương 83: Tặng quà
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Có nhiều quà thế rồi nên chắc chẳng cần quà của cô đâu nhỉ. Cô vừa quay đầu đi thì bắt gặp Ayman cũng đang cười tươi với các bạn nữ xung quanh. Hai chàng này, đều được mọi người yêu mến, chẳng bù cho cô, một nhỏ con gái chả ai biết tới, mờ nhạt nhỏ bé giữa các cô nàng tiểu thư xinh đẹp học giỏi lung linh của trường. Thôi thì cô đành đợi tới khi ra về hay dịp khác mà tặng vậy. Ayman đang loay hoay trong một vòng tròn đầy gái và gái xung quanh, chợt bóng dáng Nigi đi lướt ngang qua khiến anh không thể làm ngơ “Này! Nigi!” Nghe có người gọi tên, Nigi theo quán tính quay về hướng đó. Các cô gái vây quanh cũng đồng loạt nhìn về phía Nigi. Ayman không ngần ngại chen qua đám đông trước mắt, đi đến chỗ Nigi “Chào em gái! Đến tìm cậu ta à?” Nhắc đến Fuu, cô thấy hơi giận dỗi một chút, người gì mà đào hoa hết chỗ của người ta luôn. “Không có!” Phồng má chau mày, Nigi thẳng thắng đáp. Nghe thế, Ayman liếc mắt sang chỗ Fuu, hèn chi Nigi giận. Anh cười “Bình thường thôi à em gái! Từ lúc mới vào trường đến giờ rồi. Nhìn cách cậu ta cười kìa, em có thấy giống với những lúc cười với em không?” Lúc này Nigi mới để ý nha, hầu như đều là cười gượng, cười cho có lệ, cười để thể hiện sự lịch sự của mình thôi. Không như những lúc bên cô, anh cười rất vui, rất hạnh phúc. Thấy Nigi đã nhẹ nhõm hơn, Ayman tiếp lời “Còn nữa nha, cậu ta dễ thương lắm! Cuối giờ cậu sẽ lén để các hộp socola được tặng dưới bàn của mấy chàng trai còn lại trong lớp, thế là ai cũng mừng vì nghĩ là mình có người thích!” “Thật vậy ạ?” “Ừ! Năm anh mới vào trường, anh rất tự ti vì mình khác với những người khác, rồi anh nhận được hộp socola trong ngăn bàn với dòng chữ Hãy tự tin là chính mình nhé! Lúc đó anh đã thay đổi hoàn toàn để được như thế này. Đến tận năm ngoái, anh mới vô tình phát hiện ra hóa ra là do cậu ấy làm, anh đã rất cảm kích Fuu ấy!” Hóa ra là vậy ư, Fuu thật sự, còn hơn những gì cô nghĩ. Cảm thấy có chút tự hào lắm về người mình yêu. “Ah!” Nigi sực nhớ ra món quà cho Ayman, cô vội lục túi rồi chìa món quà ra trước mặt anh “Này là tặng anh! Cảm ơn vì đã giúp bọn em!” Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Ayman, anh không nghĩ rằng cô sẽ tận tay tặng cho anh hộp Socola tình nhân. Dù, không có nghĩa là cô yêu anh, nhưng, ít ra thể hiện được sự thân thương của cô dành cho anh. Ayman ôm chầm lấy Nigi trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người con gái phía sau “Cảm ơn em gái!” Tuy hơi tí ngạc nhiên, nhưng rồi Nigi cũng bình thản lại “Không có gì đâu!” Buông Nigi ra, Ayman liền lấy chiếc điện thoại trong túi quần “Mình chụp một tấm đi!” Dứt lời, Ayman kéo cô lại gần, đưa camera trước mặt rồi, anh không quên khoe hộp quà đáng yêu của mình. Một, hai, ba, Smile!
Có nhiều quà thế rồi nên chắc chẳng cần quà của cô đâu nhỉ. Cô vừa quay đầu đi thì bắt gặp Ayman cũng đang cười tươi với các bạn nữ xung quanh. Hai chàng này, đều được mọi người yêu mến, chẳng bù cho cô, một nhỏ con gái chả ai biết tới, mờ nhạt nhỏ bé giữa các cô nàng tiểu thư xinh đẹp học giỏi lung linh của trường. Thôi thì cô đành đợi tới khi ra về hay dịp khác mà tặng vậy.
Ayman đang loay hoay trong một vòng tròn đầy gái và gái xung quanh, chợt bóng dáng Nigi đi lướt ngang qua khiến anh không thể làm ngơ “Này! Nigi!” Nghe có người gọi tên, Nigi theo quán tính quay về hướng đó. Các cô gái vây quanh cũng đồng loạt nhìn về phía Nigi. Ayman không ngần ngại chen qua đám đông trước mắt, đi đến chỗ Nigi “Chào em gái! Đến tìm cậu ta à?” Nhắc đến Fuu, cô thấy hơi giận dỗi một chút, người gì mà đào hoa hết chỗ của người ta luôn. “Không có!” Phồng má chau mày, Nigi thẳng thắng đáp. Nghe thế, Ayman liếc mắt sang chỗ Fuu, hèn chi Nigi giận. Anh cười “Bình thường thôi à em gái! Từ lúc mới vào trường đến giờ rồi. Nhìn cách cậu ta cười kìa, em có thấy giống với những lúc cười với em không?” Lúc này Nigi mới để ý nha, hầu như đều là cười gượng, cười cho có lệ, cười để thể hiện sự lịch sự của mình thôi. Không như những lúc bên cô, anh cười rất vui, rất hạnh phúc. Thấy Nigi đã nhẹ nhõm hơn, Ayman tiếp lời “Còn nữa nha, cậu ta dễ thương lắm! Cuối giờ cậu sẽ lén để các hộp socola được tặng dưới bàn của mấy chàng trai còn lại trong lớp, thế là ai cũng mừng vì nghĩ là mình có người thích!” “Thật vậy ạ?” “Ừ! Năm anh mới vào trường, anh rất tự ti vì mình khác với những người khác, rồi anh nhận được hộp socola trong ngăn bàn với dòng chữ Hãy tự tin là chính mình nhé! Lúc đó anh đã thay đổi hoàn toàn để được như thế này. Đến tận năm ngoái, anh mới vô tình phát hiện ra hóa ra là do cậu ấy làm, anh đã rất cảm kích Fuu ấy!” Hóa ra là vậy ư, Fuu thật sự, còn hơn những gì cô nghĩ. Cảm thấy có chút tự hào lắm về người mình yêu. “Ah!” Nigi sực nhớ ra món quà cho Ayman, cô vội lục túi rồi chìa món quà ra trước mặt anh “Này là tặng anh! Cảm ơn vì đã giúp bọn em!” Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Ayman, anh không nghĩ rằng cô sẽ tận tay tặng cho anh hộp Socola tình nhân. Dù, không có nghĩa là cô yêu anh, nhưng, ít ra thể hiện được sự thân thương của cô dành cho anh. Ayman ôm chầm lấy Nigi trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người con gái phía sau “Cảm ơn em gái!” Tuy hơi tí ngạc nhiên, nhưng rồi Nigi cũng bình thản lại “Không có gì đâu!” Buông Nigi ra, Ayman liền lấy chiếc điện thoại trong túi quần “Mình chụp một tấm đi!” Dứt lời, Ayman kéo cô lại gần, đưa camera trước mặt rồi, anh không quên khoe hộp quà đáng yêu của mình. Một, hai, ba, Smile!
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Có nhiều quà thế rồi nên chắc chẳng cần quà của cô đâu nhỉ. Cô vừa quay đầu đi thì bắt gặp Ayman cũng đang cười tươi với các bạn nữ xung quanh. Hai chàng này, đều được mọi người yêu mến, chẳng bù cho cô, một nhỏ con gái chả ai biết tới, mờ nhạt nhỏ bé giữa các cô nàng tiểu thư xinh đẹp học giỏi lung linh của trường. Thôi thì cô đành đợi tới khi ra về hay dịp khác mà tặng vậy. Ayman đang loay hoay trong một vòng tròn đầy gái và gái xung quanh, chợt bóng dáng Nigi đi lướt ngang qua khiến anh không thể làm ngơ “Này! Nigi!” Nghe có người gọi tên, Nigi theo quán tính quay về hướng đó. Các cô gái vây quanh cũng đồng loạt nhìn về phía Nigi. Ayman không ngần ngại chen qua đám đông trước mắt, đi đến chỗ Nigi “Chào em gái! Đến tìm cậu ta à?” Nhắc đến Fuu, cô thấy hơi giận dỗi một chút, người gì mà đào hoa hết chỗ của người ta luôn. “Không có!” Phồng má chau mày, Nigi thẳng thắng đáp. Nghe thế, Ayman liếc mắt sang chỗ Fuu, hèn chi Nigi giận. Anh cười “Bình thường thôi à em gái! Từ lúc mới vào trường đến giờ rồi. Nhìn cách cậu ta cười kìa, em có thấy giống với những lúc cười với em không?” Lúc này Nigi mới để ý nha, hầu như đều là cười gượng, cười cho có lệ, cười để thể hiện sự lịch sự của mình thôi. Không như những lúc bên cô, anh cười rất vui, rất hạnh phúc. Thấy Nigi đã nhẹ nhõm hơn, Ayman tiếp lời “Còn nữa nha, cậu ta dễ thương lắm! Cuối giờ cậu sẽ lén để các hộp socola được tặng dưới bàn của mấy chàng trai còn lại trong lớp, thế là ai cũng mừng vì nghĩ là mình có người thích!” “Thật vậy ạ?” “Ừ! Năm anh mới vào trường, anh rất tự ti vì mình khác với những người khác, rồi anh nhận được hộp socola trong ngăn bàn với dòng chữ Hãy tự tin là chính mình nhé! Lúc đó anh đã thay đổi hoàn toàn để được như thế này. Đến tận năm ngoái, anh mới vô tình phát hiện ra hóa ra là do cậu ấy làm, anh đã rất cảm kích Fuu ấy!” Hóa ra là vậy ư, Fuu thật sự, còn hơn những gì cô nghĩ. Cảm thấy có chút tự hào lắm về người mình yêu. “Ah!” Nigi sực nhớ ra món quà cho Ayman, cô vội lục túi rồi chìa món quà ra trước mặt anh “Này là tặng anh! Cảm ơn vì đã giúp bọn em!” Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Ayman, anh không nghĩ rằng cô sẽ tận tay tặng cho anh hộp Socola tình nhân. Dù, không có nghĩa là cô yêu anh, nhưng, ít ra thể hiện được sự thân thương của cô dành cho anh. Ayman ôm chầm lấy Nigi trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người con gái phía sau “Cảm ơn em gái!” Tuy hơi tí ngạc nhiên, nhưng rồi Nigi cũng bình thản lại “Không có gì đâu!” Buông Nigi ra, Ayman liền lấy chiếc điện thoại trong túi quần “Mình chụp một tấm đi!” Dứt lời, Ayman kéo cô lại gần, đưa camera trước mặt rồi, anh không quên khoe hộp quà đáng yêu của mình. Một, hai, ba, Smile!