Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…
Chương 84: Đứng từ xa
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Chợt Nigi thấy rợn cả sống lưng lên. Lúc này cô mới để ý xung quanh, các cô nàng đang vây quanh mặt mày cau có tức tối hầm hực giương đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Nigi vậy. Tiếng xì xào xì xầm đầy giận dữ từ từ đi vào tai cô “Con nhỏ đó là ai vậy?” “Lớp 10 à?” “Nó tên gì?” “Nó quen anh yêu của tụi mình à?” “Hai người thân quá, không lẽ nó là...” “Nó sắp chết rồi” “Tìm thông tin nó đi.” Nigi khẽ run người, nhanh chóng lấy tay che lại phù hiệu ngay trên ngực áo trái. “Nhìn kìa Nhìn kìa!!!! Oaaaaaa!!!” Tiếng hò reo vang lên thu hút lấy sự chú ý của người người trên dãy hành lang đó. Ngay chỗ Fuu đứng, Gin đang từ từ cười thật tươi bước lại gần. Trong cô hôm nay thật xinh đẹp biết bao, xinh hơn cả mấy ngày trước nữa. Cả trai lẫn gái đều bị vẻ đẹp ấy làm cho say lòng. Gin đứng trước Fuu, tay cầm hộp quà hình trái tim màu vàng kim lấp lánh sang trọng, kèm với một cái nơ bạc lung linh dưới ánh mặt trời. Hộp quà ấy khá to, còn được đóng gói đàng hoàng, có lẽ là đắt lắm đây. Gương mặt Gin trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết, cô ngại ngùng “Cái này...”, cô cúi đầu chìa thẳng món quà ra “Tớ...tớ th..” Đôi mắt cô bối rối nhìn Fuu vẫn đang lạnh lùng với cô. Bất ngờ, anh lấy ngón tay chặn ngay trước môi Gin, thì thầm vào tai cô “Tớ không muốn làm cậu mất mặt.” Nói rồi, anh nhận món quà, môi cười tươi “Cảm ơn Gin!” Hiểu chuyện, cô nàng chỉ biết nhoẻn miệng cười đáp lại. Mọi người tứ phía trầm trồ vang cả lên “Trời ơi dễ thương quá!” “Trời ơi tôi gato chết mất!” “Đáng yêu quá Gin ơi!!! Tớ thích cậu!!!!” “Anh đẹp trai quá Fuu ới!!! Em yêu anh!!!” vì họ đâu biết được Fuu đã thì thầm gì. Họ chỉ biết trước mắt họ, cả hai trông rất đẹp đôi. Bên cạnh những lời hò reo ấy cũng có những ánh mắt khó chịu nhìn họ. Ngước mắt lên, Fuu vô tình mắt chạm mắt với Nigi đang đứng phía xa. Bị nhìn thấy, Nigi liền quay đầu bỏ đi, không một lời gì cả. Fuu muốn đuổi theo, nhưng hình như không được, người người đông quá, anh lại đang là tâm điểm, sợ lại gây phiền hà cho cô. Thôi thì, để lát nữa anh đi gặp cô sau vậy. Giờ thể dục dụng cụ. Từ lúc trở về từ chỗ Fuu đến tiết thứ tư, Nigi vẫn vang vảng trong đầu hình ảnh của Fuu và Gin. Hai người đó thật sự rất đẹp đôi, rất đáng yêu, và, rất được mọi người yêu thích nữa. Cô cảm thấy có chút buồn lòng, không biết rằng, cô không có gì đặc biệt, sao anh lại yêu cô nhỉ. Thay bộ đồ thể dục trên người, cô không thể nào ngăn được những dòng suy nghĩ ấy.
Chợt Nigi thấy rợn cả sống lưng lên. Lúc này cô mới để ý xung quanh, các cô nàng đang vây quanh mặt mày cau có tức tối hầm hực giương đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Nigi vậy. Tiếng xì xào xì xầm đầy giận dữ từ từ đi vào tai cô “Con nhỏ đó là ai vậy?” “Lớp 10 à?” “Nó tên gì?” “Nó quen anh yêu của tụi mình à?” “Hai người thân quá, không lẽ nó là...” “Nó sắp chết rồi” “Tìm thông tin nó đi.” Nigi khẽ run người, nhanh chóng lấy tay che lại phù hiệu ngay trên ngực áo trái. “Nhìn kìa Nhìn kìa!!!! Oaaaaaa!!!” Tiếng hò reo vang lên thu hút lấy sự chú ý của người người trên dãy hành lang đó. Ngay chỗ Fuu đứng, Gin đang từ từ cười thật tươi bước lại gần. Trong cô hôm nay thật xinh đẹp biết bao, xinh hơn cả mấy ngày trước nữa. Cả trai lẫn gái đều bị vẻ đẹp ấy làm cho say lòng. Gin đứng trước Fuu, tay cầm hộp quà hình trái tim màu vàng kim lấp lánh sang trọng, kèm với một cái nơ bạc lung linh dưới ánh mặt trời. Hộp quà ấy khá to, còn được đóng gói đàng hoàng, có lẽ là đắt lắm đây. Gương mặt Gin trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết, cô ngại ngùng “Cái này...”, cô cúi đầu chìa thẳng món quà ra “Tớ...tớ th..” Đôi mắt cô bối rối nhìn Fuu vẫn đang lạnh lùng với cô. Bất ngờ, anh lấy ngón tay chặn ngay trước môi Gin, thì thầm vào tai cô “Tớ không muốn làm cậu mất mặt.” Nói rồi, anh nhận món quà, môi cười tươi “Cảm ơn Gin!” Hiểu chuyện, cô nàng chỉ biết nhoẻn miệng cười đáp lại. Mọi người tứ phía trầm trồ vang cả lên “Trời ơi dễ thương quá!” “Trời ơi tôi gato chết mất!” “Đáng yêu quá Gin ơi!!! Tớ thích cậu!!!!” “Anh đẹp trai quá Fuu ới!!! Em yêu anh!!!” vì họ đâu biết được Fuu đã thì thầm gì. Họ chỉ biết trước mắt họ, cả hai trông rất đẹp đôi. Bên cạnh những lời hò reo ấy cũng có những ánh mắt khó chịu nhìn họ. Ngước mắt lên, Fuu vô tình mắt chạm mắt với Nigi đang đứng phía xa. Bị nhìn thấy, Nigi liền quay đầu bỏ đi, không một lời gì cả. Fuu muốn đuổi theo, nhưng hình như không được, người người đông quá, anh lại đang là tâm điểm, sợ lại gây phiền hà cho cô. Thôi thì, để lát nữa anh đi gặp cô sau vậy.
Giờ thể dục dụng cụ. Từ lúc trở về từ chỗ Fuu đến tiết thứ tư, Nigi vẫn vang vảng trong đầu hình ảnh của Fuu và Gin. Hai người đó thật sự rất đẹp đôi, rất đáng yêu, và, rất được mọi người yêu thích nữa. Cô cảm thấy có chút buồn lòng, không biết rằng, cô không có gì đặc biệt, sao anh lại yêu cô nhỉ. Thay bộ đồ thể dục trên người, cô không thể nào ngăn được những dòng suy nghĩ ấy.
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Chợt Nigi thấy rợn cả sống lưng lên. Lúc này cô mới để ý xung quanh, các cô nàng đang vây quanh mặt mày cau có tức tối hầm hực giương đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Nigi vậy. Tiếng xì xào xì xầm đầy giận dữ từ từ đi vào tai cô “Con nhỏ đó là ai vậy?” “Lớp 10 à?” “Nó tên gì?” “Nó quen anh yêu của tụi mình à?” “Hai người thân quá, không lẽ nó là...” “Nó sắp chết rồi” “Tìm thông tin nó đi.” Nigi khẽ run người, nhanh chóng lấy tay che lại phù hiệu ngay trên ngực áo trái. “Nhìn kìa Nhìn kìa!!!! Oaaaaaa!!!” Tiếng hò reo vang lên thu hút lấy sự chú ý của người người trên dãy hành lang đó. Ngay chỗ Fuu đứng, Gin đang từ từ cười thật tươi bước lại gần. Trong cô hôm nay thật xinh đẹp biết bao, xinh hơn cả mấy ngày trước nữa. Cả trai lẫn gái đều bị vẻ đẹp ấy làm cho say lòng. Gin đứng trước Fuu, tay cầm hộp quà hình trái tim màu vàng kim lấp lánh sang trọng, kèm với một cái nơ bạc lung linh dưới ánh mặt trời. Hộp quà ấy khá to, còn được đóng gói đàng hoàng, có lẽ là đắt lắm đây. Gương mặt Gin trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết, cô ngại ngùng “Cái này...”, cô cúi đầu chìa thẳng món quà ra “Tớ...tớ th..” Đôi mắt cô bối rối nhìn Fuu vẫn đang lạnh lùng với cô. Bất ngờ, anh lấy ngón tay chặn ngay trước môi Gin, thì thầm vào tai cô “Tớ không muốn làm cậu mất mặt.” Nói rồi, anh nhận món quà, môi cười tươi “Cảm ơn Gin!” Hiểu chuyện, cô nàng chỉ biết nhoẻn miệng cười đáp lại. Mọi người tứ phía trầm trồ vang cả lên “Trời ơi dễ thương quá!” “Trời ơi tôi gato chết mất!” “Đáng yêu quá Gin ơi!!! Tớ thích cậu!!!!” “Anh đẹp trai quá Fuu ới!!! Em yêu anh!!!” vì họ đâu biết được Fuu đã thì thầm gì. Họ chỉ biết trước mắt họ, cả hai trông rất đẹp đôi. Bên cạnh những lời hò reo ấy cũng có những ánh mắt khó chịu nhìn họ. Ngước mắt lên, Fuu vô tình mắt chạm mắt với Nigi đang đứng phía xa. Bị nhìn thấy, Nigi liền quay đầu bỏ đi, không một lời gì cả. Fuu muốn đuổi theo, nhưng hình như không được, người người đông quá, anh lại đang là tâm điểm, sợ lại gây phiền hà cho cô. Thôi thì, để lát nữa anh đi gặp cô sau vậy. Giờ thể dục dụng cụ. Từ lúc trở về từ chỗ Fuu đến tiết thứ tư, Nigi vẫn vang vảng trong đầu hình ảnh của Fuu và Gin. Hai người đó thật sự rất đẹp đôi, rất đáng yêu, và, rất được mọi người yêu thích nữa. Cô cảm thấy có chút buồn lòng, không biết rằng, cô không có gì đặc biệt, sao anh lại yêu cô nhỉ. Thay bộ đồ thể dục trên người, cô không thể nào ngăn được những dòng suy nghĩ ấy.