Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…
Chương 180: Bar
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Quán Bar nhộn nhịp vẫn như ngày nào. Nhưng, không phải ai vào quán và ngồi trong đấy cũng đều mang cảm giác sôi động như điệu nhạc. Một số người vào chơi vì vui, vì thích, nhưng cũng có một số là vì buồn, vì đau mà đến. Tìm rượu giải sầu, lắc lư theo điệu nhạc để vơi đi nỗi đau, tìm kiếm một ai đó ôm ấp để quên đi chuyện cũ. Quán Bar, nơi tụ tập của nhiều loại người. Không phải ai hư mới đến đây, không phải dân ăn chơi sành điệu mới được ghé vào. Cũng có những con người ngoan hiền, đến đây chỉ muốn thưởng thức một chút cuộc sống về đêm, muốn được mở rộng tầm mắt hơn. Đến giờ hẹn, Gin có mặt tại quán Bar. Cô nàng vẫn ăn diện như ngày nào. Bao nhiêu ánh mắt đều nhìn cô mỗi lần cô lướt qua. A, kia rồi, Joyce vẫn luôn có mặt trước giờ hẹn để chờ cô, đúng là ra dáng đàn ông mà. Gin nhẹ nhàng bước tới từ phía sau, lấy hai tay khẽ che mắt Joyce lại. Hơi bất ngờ, nhưng sau đó, Joyce cười, nắm lấy bàn tay xinh xắn của Gin “Em tới rồi à?” “Hì!” Họ ngồi cạnh nhau, tươi cười, trò chuyện như mọi ngày. “Này, Gin, lại đây” Joyce dịu dàng nắm bàn tay Gin kéo đi. “Ah...anh” Gin kêu lên khi Joyce chợt hôn nhẹ lên cổ cô. Nơi mà Joyce kéo Gin vào căn phòng riêng tư dành cho khách ở tại quán Bar đó. Cô ngồi lên đùi anh, khẽ chạm lấy bờ môi ấy.
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Quán Bar nhộn nhịp vẫn như ngày nào. Nhưng, không phải ai vào quán và ngồi trong đấy cũng đều mang cảm giác sôi động như điệu nhạc. Một số người vào chơi vì vui, vì thích, nhưng cũng có một số là vì buồn, vì đau mà đến. Tìm rượu giải sầu, lắc lư theo điệu nhạc để vơi đi nỗi đau, tìm kiếm một ai đó ôm ấp để quên đi chuyện cũ. Quán Bar, nơi tụ tập của nhiều loại người. Không phải ai hư mới đến đây, không phải dân ăn chơi sành điệu mới được ghé vào. Cũng có những con người ngoan hiền, đến đây chỉ muốn thưởng thức một chút cuộc sống về đêm, muốn được mở rộng tầm mắt hơn. Đến giờ hẹn, Gin có mặt tại quán Bar. Cô nàng vẫn ăn diện như ngày nào. Bao nhiêu ánh mắt đều nhìn cô mỗi lần cô lướt qua. A, kia rồi, Joyce vẫn luôn có mặt trước giờ hẹn để chờ cô, đúng là ra dáng đàn ông mà. Gin nhẹ nhàng bước tới từ phía sau, lấy hai tay khẽ che mắt Joyce lại. Hơi bất ngờ, nhưng sau đó, Joyce cười, nắm lấy bàn tay xinh xắn của Gin “Em tới rồi à?” “Hì!” Họ ngồi cạnh nhau, tươi cười, trò chuyện như mọi ngày. “Này, Gin, lại đây” Joyce dịu dàng nắm bàn tay Gin kéo đi. “Ah...anh” Gin kêu lên khi Joyce chợt hôn nhẹ lên cổ cô. Nơi mà Joyce kéo Gin vào căn phòng riêng tư dành cho khách ở tại quán Bar đó. Cô ngồi lên đùi anh, khẽ chạm lấy bờ môi ấy.
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… Quán Bar nhộn nhịp vẫn như ngày nào. Nhưng, không phải ai vào quán và ngồi trong đấy cũng đều mang cảm giác sôi động như điệu nhạc. Một số người vào chơi vì vui, vì thích, nhưng cũng có một số là vì buồn, vì đau mà đến. Tìm rượu giải sầu, lắc lư theo điệu nhạc để vơi đi nỗi đau, tìm kiếm một ai đó ôm ấp để quên đi chuyện cũ. Quán Bar, nơi tụ tập của nhiều loại người. Không phải ai hư mới đến đây, không phải dân ăn chơi sành điệu mới được ghé vào. Cũng có những con người ngoan hiền, đến đây chỉ muốn thưởng thức một chút cuộc sống về đêm, muốn được mở rộng tầm mắt hơn. Đến giờ hẹn, Gin có mặt tại quán Bar. Cô nàng vẫn ăn diện như ngày nào. Bao nhiêu ánh mắt đều nhìn cô mỗi lần cô lướt qua. A, kia rồi, Joyce vẫn luôn có mặt trước giờ hẹn để chờ cô, đúng là ra dáng đàn ông mà. Gin nhẹ nhàng bước tới từ phía sau, lấy hai tay khẽ che mắt Joyce lại. Hơi bất ngờ, nhưng sau đó, Joyce cười, nắm lấy bàn tay xinh xắn của Gin “Em tới rồi à?” “Hì!” Họ ngồi cạnh nhau, tươi cười, trò chuyện như mọi ngày. “Này, Gin, lại đây” Joyce dịu dàng nắm bàn tay Gin kéo đi. “Ah...anh” Gin kêu lên khi Joyce chợt hôn nhẹ lên cổ cô. Nơi mà Joyce kéo Gin vào căn phòng riêng tư dành cho khách ở tại quán Bar đó. Cô ngồi lên đùi anh, khẽ chạm lấy bờ môi ấy.