Một lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô…
Chương 181: Kéo xuống
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… “Gin này, em đẹp quá!” Joyce vừa khen, vừa nhẹ khéo chiếc áo sơ mi craptop của cô xuống, bật từng nút áo. “Anh này...không được, em sắp thi rồi” Gin khẽ thì thầm vào tai Joyce. “Chỉ một chút thôi mà” Giọng nói êm dịu mà trầm của anh khiến cô dường khi không thể kiềm được bản thân mình. Cô thích cảm giác này, cái cảm giác được chạm vào từng đường nét trên cơ thể. Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen. Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra. Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… “Gin này, em đẹp quá!” Joyce vừa khen, vừa nhẹ khéo chiếc áo sơ mi craptop của cô xuống, bật từng nút áo. “Anh này...không được, em sắp thi rồi” Gin khẽ thì thầm vào tai Joyce. “Chỉ một chút thôi mà” Giọng nói êm dịu mà trầm của anh khiến cô dường khi không thể kiềm được bản thân mình. Cô thích cảm giác này, cái cảm giác được chạm vào từng đường nét trên cơ thể. Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen. Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra. Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.
[18+] Đồ Biến Thái! Tránh Xa Tôi Ra!Tác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sắc, Truyện TeenMột lần về quê chơi, cô diện cho mình một chiếc váy ngắn khá xinh. Cô tung tăng đi khắp lễ hội cùng đám bạn thân cho đến khi bọn họ về hết, còn mình cô ở lại đi vòng vòng do vẫn còn ham chơi. Nhưng cô đâu ngờ, cái quyết định mà cô nghĩ sẽ cho cô thêm nhiều niềm vui lại hại cô thế nào. Nigi cầm quả bóng vải trên tay, đang đưa mắt ngắm những đàn đom đóm bay ra từ bụi cỏ dưới chân thì có ai đó từ phía sau cô, bịt miệng cô lại. Cô cố gắng thế nào cũng không thoát được rồi bị hắn ta đưa đi. Hắn ta đưa cô tới một gốc cây vắng lặng đen tối, không ai. Một tay hắn vẫn bịt kín miệng cô như vẻ có kinh nghiệm từ lâu khiến cô chẳng thể la lên được ngoài tiếng rên nho nhỏ. Tay còn lại, hắn đưa vào trong áo cô, liên tục sờ quanh ngực rồi bóp chúng. Không dừng lại, hắn chuyển xuống vùng dưới của cô, xoa rồi chọc vào. Cô hốt hoảng, vung tay vung chân nhưng đều bị hắn khống chế cả. Không chỉ vậy, hắn còn cất tiếng nghịch ngợm “Chỗ này của nữ sinh trong trắng vẫn là tuyệt nhất nhỉ!” Hắn buông miệng cô… “Gin này, em đẹp quá!” Joyce vừa khen, vừa nhẹ khéo chiếc áo sơ mi craptop của cô xuống, bật từng nút áo. “Anh này...không được, em sắp thi rồi” Gin khẽ thì thầm vào tai Joyce. “Chỉ một chút thôi mà” Giọng nói êm dịu mà trầm của anh khiến cô dường khi không thể kiềm được bản thân mình. Cô thích cảm giác này, cái cảm giác được chạm vào từng đường nét trên cơ thể. Gin bị đè xuống giường, gương mặt đỏ ửng khi bị lộ hơn 50% bộ ngực của mình. Gin cũng không ngần ngại cởi chiếc áo sơ mi trắng mà Joyce đang mặc. Cơ thể rắn chắc đầy nam tính của anh hiện ra. Thật khó để ngăn bản thân không khỏi sờ vào những múi bụng ấy. Không phải là những múi bụng to và săn cứng như những anh chàng tập tạ, nhưng nhìn vào, chị em ta đều phải thốt lên trầm trồ mà khen. Họ quấn quít lấy nhau, hơn nữa, từ từ. Chiếc quần giả váy của Gin cũng dần được kéo xuống. Cô mặc bộ đồ lót trông thật quyến rũ làm sao. Lướt trên cái đùi thon dài nõn nà của Gin, Joyce bắt đầu hôn lên nó. Anh có thể thấy được, Gin hoàn toàn đang bị anh làm cho mềm nhũng cả ra. Trong lúc Gin còn đang mơn man với bàn tay rắn rỏi của Joyce, anh chợt lên tiếng “Gin này” “Vâng...?” Cô nàng đáp. “Em có nhớ lần anh kể, anh có một người em gái sống ở đây không?” “Em nhớ chứ” “Em ấy học cùng trường với em đó, và em ấy cũng biết em đó.” Joyce bắt đầu xoáy vào câu chuyện.