Chương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm…
Chương 60
Yêu Phải Tổng Tài Tàn PhếTác giả: Hoắc Minh DươngTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm… Chương 60: Chị ơi, chị cho em vào nhà họ Hoắc được không?“Tổng giám đốc Hoắc, cảm ơn cháu. Nếukhông phải lần trước là cháu giúp, bác khôngbiết phải làm thế nào rồi.” Nhìn bầu khôngkhí có chút xấu hổ, Diệp Bách Nhiên nóichuyện với Hoắc Minh Dương.“Tất cả đều là người nhà, đừng kháchsáo.” Lời nói của Hoắc Minh Dương khiếnDiệp Tĩnh Gia đang uống nước suýt nữa bịsặc, đây chắc chắn không phải phong cáchcủa Hoắc Minh Dương, và anh cũng khôngphải người có thể nói những lời như vậy.Hai người lại thảo luận về những vấn đềcủa công ty: “Bác trai, công ty gần đây thếnào rồi.”“Chà, công ty chúng tôi gần đây khôngcó vấn đề gì, nhưng tôi không biết đầu tư vàocái gì cho an toàn. Cậu có ý kiến gì có thểgiúp bác được không?” Hoắc Minh Dương làngười như thế nào, đương nhiên là hiểu biếtcác việc như này hơn ông nhiều.Hoắc Minh Dương đã bị sốc khi nghenhững lời của Diệp Bách Nhiên, anh nhìnthoáng qua Diệp Tĩnh Gia và cô có vẻ rất tòmò.Anh bắt đầu nói không ngừng.“Đúng như cháu nói.” Diệp Bách Nhiêngật đầu trong khi lắng nghe, ngưỡng mộ suynghĩ của Hoắc Minh Dương.“Làm việc nhiều thì đương nhiên sẽ cókinh nghiệm ạ.” Hoắc Minh Dương không hềkhiêm tốn, về phương diện này, anh rất tựhào.Nhìn thấy dáng vẻ không khiêm tốn HoắcMinh Dương, cô thậm chí không cảm thấynhàm chán, ngược lại còn cảm thấy anh rấttự tin và tài năng: “Chú, Minh Dương kinhdoanh rất tốt.”Diệp Tĩnh Gia liếc nhìn Hoắc MinhDương, và nhanh chóng nói với Diệp BáchNhiên. Giống như là đang nói, nhìn đi. Đây làchồng con, chồng con rất tuyệt vời.“Nhìn con đắc ý chưa kìa.” Hà Thúy Maicũng an tâm khi nhìn con gái, bà vẫn lo lắngkhông biết Hoắc Minh Dương và Diệp TĩnhGia có xảy ra chuyện gì không, chỉ sợ con gáimình chịu khổ, bây giờ có vẻ như hai ngườicó vẻ rất tốt.“Mẹ đừng lo lắng về điều đó, chúng conrất ổn” Diệp Tĩnh Gia nhìn Hà Thúy Mai vàbiết Hà Thúy Mai đang nghĩ gì: “Anh ấy đốixử với con rất tốt.” Nếu không có tình cảm thìcũng phải tình cảm trước mặt mẹ mình.Như vậy mới khiến bọn họ yên tâm.Không biết tính toán trong lòng của DiệpTĩnh Gia là gì, nhưng Hà Thúy Mai cảm thấyyên tâm với Diệp Tĩnh Gia: “Tĩnh Giai, khôngphải mẹ nói con, nhưng con dự định khi nàosinh con đấy?” Bà đã già như vậy rồi, cuộcsống của Diệp Tĩnh Gia cũng khá ổn.Diệp Tĩnh Gia cũng nên xem khi nào sinhcon đi thôi, dù sao nhà họ cũng muốn DiệpTĩnh Gia sinh con rồi.Hà Thúy Mai bây giờ cũng còn trẻ, đangnghĩ đến việc khi nào con gái sinh con thì bàcó thể đến chăm sóc.“Mẹ, đừng nghĩ linh tinh nữa, chúng conmới kết hôn bao lâu chứ.” Trong nháy mắt đãtrôi qua nửa năm, Diệp Tĩnh Gia còn khôngđể ý là đã đến nhà họ Hoắc bao lâu rồi.“Chúng con sẽ có con càng sớm càngtốt. Điều này mẹ không cần lo lắng.” HoắcMinh Dương đến để giúp cô vào thời điểmquan trọng. Cô liếc nhìn Hoắc Minh Dươngđầy cảm kích, vượt qua tưởng tượng của cô.Có một quảng cáo mà Tô Thanh Anhđang diễn trên Tivi, Hà Thúy Mai xem và nóivới Diệp Tĩnh Gia, bà nói: “Con xem cô gái kiaxem, cô ấy có xuất thân và vẻ ngoài xinh đẹp.Bây giờ cô ấy đã nổi tiếng khắp thế giới rồi,cha mẹ cô ấy thực sự có phúc.”Ngay khi Hà Thúy Mai nói, Diệp Tĩnh Giađã tắt Tivi Mẹ, đừng nói lung tung.”“Nhưng đúng rồi, chắc chắn là sẽ khôngbằng cô con gái nghe lời của mẹ, cô ấy chạyđi chạy lại khiến gia đình rất lo lắng, mấyngày nay hình như bố cô ấy còn đang bệnhnặng, cô ấy cũng không thèm về nước.”Không biết là cố ý hay vô tình. Hoắc MinhDương nghe rõ từng chữ.“Mẹ, mẹ đừng nói chuyện này nữa, conđã trở về rồi đây, mẹ có chuẩn bị gì không.”Hai lần trước cô về với Hà Thúy Mai đều bịốm, đã lâu rồi cô không được ăn đồ của HàThúy Mai.“Ừm, mẹ đang chuẩn bị làm, ai biết cáccon đến sớm như vậy.” Hà Thúy Mai nhậnđược điện thoại của thì lập tức ra ngoài muathức ăn, và đôi vợ chồng già đứng đợi ở cổngmột lúc lâu.“Mẹ, mẹ là người tuyệt nhất.” Diệp TĩnhGia nắm tay Hà Thúy Mai và làm nũng.Diệp Tĩnh Gia như thế này, anh chưa từngnhìn thấy ở nhà họ Hoắc. Cô dường nhưhạnh phúc hơn khi trở lại đây so với khi ở nhàhọ Hoắc. Diệp Tĩnh Gia luôn lo lắng sẽ làmviệc gì không tốt ở đó. Cái gì cũng khôngdám làm, khi trở về nhà, Diệp Tĩnh Gia khôngcòn gắng gượng như vậy.Diệp Tĩnh Gia thật thật giống như mộtđứa trẻ, trong lòng biết rõ mọi chuyện, nhưngcô lại làm nũng như vậy.“Cứ tưởng buổi tối hai con mới về, mẹvẫn còn chưa nấu cơm nữa, một lát nữa sẽnấu.” Hà Thúy Mai nói với Hoắc Minh Dương,thấy con gái bà vẫn ổn, thì như nào cũngđược.“Ừm, Lúc nào cô ấy về thì con mới về.”Hoắc Minh Dương nhìn Diệp Tĩnh Gia, côgiống như không muốn rời đi, vì vậy anhkhông nói gì.Hôm nay Diệp Bách Nhiên gọi điện thoạicho Diệp Thiến Nhi bảo cô ta tối nay về nhà,bình thường đến chín giờ tối Diệp Thiến Nhimới về nhà, hôm nay cô ta tò mò nên về sớm.“Ồ, bố, dì, con còn tưởng ai ở đây chứ?”Diệp Thiến Nhi liếc nhìn chị gái đang ngồitrên ghế sô pha, như thể không quen biếtnhau.Cô ta bước vào phòng khách mới nhìnthấy một người khác.Hoắc Minh Dương ngồi trên xe lăn màkhông giảm chút nhan sắc nào, gương mặtcủa người đàn ông này đủ để thu hút DiệpThiến Nhi.“Chị gái và anh rể ở đây, mà con lại cóthái độ thế hả?” Diệp Bách Nhiên mắng congái.Diệp Thiến Nhi đã quá quen đối xử khôngtốt với Diệp Tĩnh Gia sau lưng ông. Bây giờmà để chồng cô nhìn thấy thì người ta sẽnghĩ như thế nào.“Không phải người ngoài mà.” Diệp ThiếnNhi liếc mắt nhìn bố mình, sao có thể nóinhư vậy trước mặt Hoắc Minh Dương.Cứ tưởng anh chỉ là một người què,không ngờ người què này lại đẹp trai đến vậy:“Xin chào anh rể, em tên là Diệp Thiến Nhi.”Diệp Thiến Nhi đứng dậy vươn tay đến chỗHoắc Minh Dương.Mùi nước hoa tỏa ra từ người phụ nữ làmHoắc Minh Dương nghẹt thở, anh không đưatay ra, chỉ nhàn nhạt: “Ù” Rồi quay đầu đi.Sắc mặt Diệp Thiến Nhi lúc đỏ lúc trắng,nghe nói cậu chủ nhà họ Hoắc không đểngười đẹp nào vào trong mắt, không ngờcuối cùng lại cưới Diệp Tĩnh Gia rồi về nhàvới Diệp Tĩnh Gia nữa sao? Đây là tình huốnggì chứ? Chẳng lẽ hai người họ có quan hệ tốtsao? “Chị gái, anh rể, hai người định trở vềmấy ngày vậy?”Khi Diệp Thiến Nhi nói điều này, Hà ThúyMai rất ngạc nhiên, bà thực sự muốn DiệpTĩnh Gia ở lại vài ngày.“Các con có thể ở lại không? Phòng củaDiệp Tĩnh Gia đã không có người ở lâu rồi.”Hà Thúy Mai nói xong liền nhớ tới nhà họHoắc là như nào, có thể sống ở đây đượcsao?“Không được rồi, Minh Dương sẽ có mộtcuộc phẫu thuật trong vài ngày tới. Trongthời gian này, anh ấy phải về nhà và giữ gìnsức khỏe.” Diệp Tĩnh Gia đã nói giúp HoắcMinh Dương. Cô không muốn Hoắc MinhDương bị nhiều người ở nhà mình nhìn chằmchằm.“Ồ, như vậy à. Con có thể về bất cứ lúcnào, chú con và mẹ sẽ không nói gì.” HàThúy Mai có tiếng nói trong nhà họ Diệp, đặcbiệt là những người như Hoäc Minh Dươngcó thể đến đây, Diệp Tĩnh Gia đã rất có mặtmũi rồi.Diệp Thiến Nhi liếc mắt nhìn Diệp TĩnhGia, không biết chuyện gì đang xảy ra với cô,lúc này cô lại đưa chồng về đây.“Chị ơi, lát nữa em muốn đi tìm việc, chịxem có thể cho em vào tập đoàn Hoắc Thiênđược không?” Diệp Thiến Nhi nói với DiệpTĩnh Gia, nhưng nhất định là cố ý nói choHoắc Minh Dương nghe thấy.Hoắc Thiên rất nghiêm khắc trong việctuyển dụng người, nhưng anh cũng khôngnhìn Diệp Thiến Nhi giống như một người cónăng lực: “Có những đánh giá để vào đượcHoắc Thiên, anh không thể trực tiếp để ai đóvào tập đoàn được.”“Cái gì? Đối với một công ty lớn như vậy,anh lại là tổng giám đốc. Công ty thuộc vềgia đình anh. Anh dàn xếp một chút cũngđược mà” Diệp Thiến Nhi rất bất mãn, lậptức giận dữ đứng lên, hoàn toàn không để ýsắc mặt của Hà Thúy Mai và Diệp BáchNhiên đang rất khó coi: “Đừng làm loạn nữa,con và dì đi làm đồ ăn đi.” Diệp Bách Nhiênthấy con gái nói như vậy trước mặt HoắcMinh Dương, đột nhiên trở nên lo lắng.Vì sợ câu nói đó làm phiền lòng HoắcMinh Dương, gia đình khỏi kinh doanh luôn,điều hành một công ty nhỏ đã khó, cô congái này lại còn gây khó dễ nữa.“Công ty chúng tôi chỉ nuôi những ngườicó tác dụng. Cho dù dùng quan hệ để tiếnvào, thì cũng đừng nghĩ đến việc dễ dàng ởtập đoàn Hoắc Thiên.” Vì thể diện của DiệpTĩnh Gia, Hoắc Minh Dương cũng không làmkhó dễ Diệp Thiến Nhi.Công ty chỉ tăng thêm một người rảnhrỗi, và anh cũng có thể trả cho cô ấy mộtkhoản lương nhỏ.“Đừng, anh không nên cho em ấy vàocông ty, em ấy không biết gì cả.” Diệp TĩnhGia nhanh chóng ngăn cản Hoắc MinhDương, cô không muốn nợ Hoắc MinhDương những chuyện nhỏ nhặt như vậy:“Tương lai công ty của chú cũng cần cóngười quản lý sao? Cứ ở nhà làm việc trongcông ty của chú đi.”Diệp Bách Nhiên gật đầu.Diệp Thiến Nhi hung hăng trừng mắtnhìn Diệp Tĩnh Gia, cô ta muốn đến tập đoànHoắc Thiên, thì cô ta cả đời này sẽ không cógì phải lo lắng nữa, thấy Hoắc Minh Dươngđồng ý, Diệp Tĩnh Gia lại ngăn cản.Hoắc Minh Dương bắt gặp cử động nhỏcủa Diệp Thiến Nhi, và không khỏi lo lắngcho Diệp Tĩnh Gia, em gái cô trông chẳnggiống cô ấy chút nào ngoại trừ cái tên của côta.“Mẹ đi nấu cơm trước, mọi người cứ nóichuyện đi.” Con gái của Diệp Bách Nhiên, HàThúy Mai không chọc tức được cô ta nênkhông muốn dây vào, lúc này Diệp Tĩnh Gialại ngăn cản cô ta, có lẽ sau này sẽ làm phiềnbà và Diệp Bách Nhiên liên tục.“Dì, làm ơn giúp con với, con rất muốnđến Hoắc Thiên, ở đấy con mới học hỏi đượcnhiều thứ.” Diệp Thiến Nhi quay sang nói vớiHà Thúy Mai.“Dì..” Hà Thúy Mai liếc nhìn Diệp TĩnhGia, không biết nên trả lời như thế nào.Bắt nạt Diệp Tĩnh Gia thì thôi, bây giờ cònmuốn bắt nạt mọi người nữa. Diệp Tĩnh Giathật sự không biết phải nói thế nào với HoắcMinh Dương: “Mẹ ơi, con ở nhà họ Hoắccũng không được thoải mái đâu, tự nhiênđem Diệp Thiến Nhi ăn không ngồi rồi đến,làm sao mà con có thể ngẩng đầu đượctrong nhà họ Hoắc chứ.”Vì Diệp Tĩnh Gia, Hà Thúy Mai có thể làmmọi thứ: “Xin lỗi cháu, Thiến Nhi. Dì cũng hếtcách rồi. Cháu đã ở với bố cháu nhiều nămnhư vậy, còn Tĩnh Giai đã không cần bất cứthứ gì từ nhà này rồi, về sau đều là của cháuhết. Chúng ta không cần phải đi làm gì cả.”Hà Thúy Mai vội vàng từ chối, bà khôngthể để con gái mất mặt ở nhà họ Hoắc được,bà đã chịu khổ cả đời rồi, con gái bà khôngthể theo vết xe đổ đấy được.Nếu Diệp Thiến Nhi tốt đẹp thì khôngsao, nhưng với tính cách của cô ta, người tasẽ rất nhanh đuổi ra khỏi nhà họ Hoắc, bànhất định không đồng ý với việc Diệp ThiếnNhi làm xấu hổ Diệp Tĩnh Gia.
Chương 60: Chị ơi, chị cho em vào nhà họ Hoắc được không?
“Tổng giám đốc Hoắc, cảm ơn cháu. Nếu
không phải lần trước là cháu giúp, bác không
biết phải làm thế nào rồi.” Nhìn bầu không
khí có chút xấu hổ, Diệp Bách Nhiên nói
chuyện với Hoắc Minh Dương.
“Tất cả đều là người nhà, đừng khách
sáo.” Lời nói của Hoắc Minh Dương khiến
Diệp Tĩnh Gia đang uống nước suýt nữa bị
sặc, đây chắc chắn không phải phong cách
của Hoắc Minh Dương, và anh cũng không
phải người có thể nói những lời như vậy.
Hai người lại thảo luận về những vấn đề
của công ty: “Bác trai, công ty gần đây thế
nào rồi.”
“Chà, công ty chúng tôi gần đây không
có vấn đề gì, nhưng tôi không biết đầu tư vào
cái gì cho an toàn. Cậu có ý kiến gì có thể
giúp bác được không?” Hoắc Minh Dương là
người như thế nào, đương nhiên là hiểu biết
các việc như này hơn ông nhiều.
Hoắc Minh Dương đã bị sốc khi nghe
những lời của Diệp Bách Nhiên, anh nhìn
thoáng qua Diệp Tĩnh Gia và cô có vẻ rất tò
mò.
Anh bắt đầu nói không ngừng.
“Đúng như cháu nói.” Diệp Bách Nhiên
gật đầu trong khi lắng nghe, ngưỡng mộ suy
nghĩ của Hoắc Minh Dương.
“Làm việc nhiều thì đương nhiên sẽ có
kinh nghiệm ạ.” Hoắc Minh Dương không hề
khiêm tốn, về phương diện này, anh rất tự
hào.
Nhìn thấy dáng vẻ không khiêm tốn Hoắc
Minh Dương, cô thậm chí không cảm thấy
nhàm chán, ngược lại còn cảm thấy anh rất
tự tin và tài năng: “Chú, Minh Dương kinh
doanh rất tốt.”
Diệp Tĩnh Gia liếc nhìn Hoắc Minh
Dương, và nhanh chóng nói với Diệp Bách
Nhiên. Giống như là đang nói, nhìn đi. Đây là
chồng con, chồng con rất tuyệt vời.
“Nhìn con đắc ý chưa kìa.” Hà Thúy Mai
cũng an tâm khi nhìn con gái, bà vẫn lo lắng
không biết Hoắc Minh Dương và Diệp Tĩnh
Gia có xảy ra chuyện gì không, chỉ sợ con gái
mình chịu khổ, bây giờ có vẻ như hai người
có vẻ rất tốt.
“Mẹ đừng lo lắng về điều đó, chúng con
rất ổn” Diệp Tĩnh Gia nhìn Hà Thúy Mai và
biết Hà Thúy Mai đang nghĩ gì: “Anh ấy đối
xử với con rất tốt.” Nếu không có tình cảm thì
cũng phải tình cảm trước mặt mẹ mình.
Như vậy mới khiến bọn họ yên tâm.
Không biết tính toán trong lòng của Diệp
Tĩnh Gia là gì, nhưng Hà Thúy Mai cảm thấy
yên tâm với Diệp Tĩnh Gia: “Tĩnh Giai, không
phải mẹ nói con, nhưng con dự định khi nào
sinh con đấy?” Bà đã già như vậy rồi, cuộc
sống của Diệp Tĩnh Gia cũng khá ổn.
Diệp Tĩnh Gia cũng nên xem khi nào sinh
con đi thôi, dù sao nhà họ cũng muốn Diệp
Tĩnh Gia sinh con rồi.
Hà Thúy Mai bây giờ cũng còn trẻ, đang
nghĩ đến việc khi nào con gái sinh con thì bà
có thể đến chăm sóc.
“Mẹ, đừng nghĩ linh tinh nữa, chúng con
mới kết hôn bao lâu chứ.” Trong nháy mắt đã
trôi qua nửa năm, Diệp Tĩnh Gia còn không
để ý là đã đến nhà họ Hoắc bao lâu rồi.
“Chúng con sẽ có con càng sớm càng
tốt. Điều này mẹ không cần lo lắng.” Hoắc
Minh Dương đến để giúp cô vào thời điểm
quan trọng. Cô liếc nhìn Hoắc Minh Dương
đầy cảm kích, vượt qua tưởng tượng của cô.
Có một quảng cáo mà Tô Thanh Anh
đang diễn trên Tivi, Hà Thúy Mai xem và nói
với Diệp Tĩnh Gia, bà nói: “Con xem cô gái kia
xem, cô ấy có xuất thân và vẻ ngoài xinh đẹp.
Bây giờ cô ấy đã nổi tiếng khắp thế giới rồi,
cha mẹ cô ấy thực sự có phúc.”
Ngay khi Hà Thúy Mai nói, Diệp Tĩnh Gia
đã tắt Tivi Mẹ, đừng nói lung tung.”
“Nhưng đúng rồi, chắc chắn là sẽ không
bằng cô con gái nghe lời của mẹ, cô ấy chạy
đi chạy lại khiến gia đình rất lo lắng, mấy
ngày nay hình như bố cô ấy còn đang bệnh
nặng, cô ấy cũng không thèm về nước.”
Không biết là cố ý hay vô tình. Hoắc Minh
Dương nghe rõ từng chữ.
“Mẹ, mẹ đừng nói chuyện này nữa, con
đã trở về rồi đây, mẹ có chuẩn bị gì không.”
Hai lần trước cô về với Hà Thúy Mai đều bị
ốm, đã lâu rồi cô không được ăn đồ của Hà
Thúy Mai.
“Ừm, mẹ đang chuẩn bị làm, ai biết các
con đến sớm như vậy.” Hà Thúy Mai nhận
được điện thoại của thì lập tức ra ngoài mua
thức ăn, và đôi vợ chồng già đứng đợi ở cổng
một lúc lâu.
“Mẹ, mẹ là người tuyệt nhất.” Diệp Tĩnh
Gia nắm tay Hà Thúy Mai và làm nũng.
Diệp Tĩnh Gia như thế này, anh chưa từng
nhìn thấy ở nhà họ Hoắc. Cô dường như
hạnh phúc hơn khi trở lại đây so với khi ở nhà
họ Hoắc. Diệp Tĩnh Gia luôn lo lắng sẽ làm
việc gì không tốt ở đó. Cái gì cũng không
dám làm, khi trở về nhà, Diệp Tĩnh Gia không
còn gắng gượng như vậy.
Diệp Tĩnh Gia thật thật giống như một
đứa trẻ, trong lòng biết rõ mọi chuyện, nhưng
cô lại làm nũng như vậy.
“Cứ tưởng buổi tối hai con mới về, mẹ
vẫn còn chưa nấu cơm nữa, một lát nữa sẽ
nấu.” Hà Thúy Mai nói với Hoắc Minh Dương,
thấy con gái bà vẫn ổn, thì như nào cũng
được.
“Ừm, Lúc nào cô ấy về thì con mới về.”
Hoắc Minh Dương nhìn Diệp Tĩnh Gia, cô
giống như không muốn rời đi, vì vậy anh
không nói gì.
Hôm nay Diệp Bách Nhiên gọi điện thoại
cho Diệp Thiến Nhi bảo cô ta tối nay về nhà,
bình thường đến chín giờ tối Diệp Thiến Nhi
mới về nhà, hôm nay cô ta tò mò nên về sớm.
“Ồ, bố, dì, con còn tưởng ai ở đây chứ?”
Diệp Thiến Nhi liếc nhìn chị gái đang ngồi
trên ghế sô pha, như thể không quen biết
nhau.
Cô ta bước vào phòng khách mới nhìn
thấy một người khác.
Hoắc Minh Dương ngồi trên xe lăn mà
không giảm chút nhan sắc nào, gương mặt
của người đàn ông này đủ để thu hút Diệp
Thiến Nhi.
“Chị gái và anh rể ở đây, mà con lại có
thái độ thế hả?” Diệp Bách Nhiên mắng con
gái.
Diệp Thiến Nhi đã quá quen đối xử không
tốt với Diệp Tĩnh Gia sau lưng ông. Bây giờ
mà để chồng cô nhìn thấy thì người ta sẽ
nghĩ như thế nào.
“Không phải người ngoài mà.” Diệp Thiến
Nhi liếc mắt nhìn bố mình, sao có thể nói
như vậy trước mặt Hoắc Minh Dương.
Cứ tưởng anh chỉ là một người què,
không ngờ người què này lại đẹp trai đến vậy:
“Xin chào anh rể, em tên là Diệp Thiến Nhi.”
Diệp Thiến Nhi đứng dậy vươn tay đến chỗ
Hoắc Minh Dương.
Mùi nước hoa tỏa ra từ người phụ nữ làm
Hoắc Minh Dương nghẹt thở, anh không đưa
tay ra, chỉ nhàn nhạt: “Ù” Rồi quay đầu đi.
Sắc mặt Diệp Thiến Nhi lúc đỏ lúc trắng,
nghe nói cậu chủ nhà họ Hoắc không để
người đẹp nào vào trong mắt, không ngờ
cuối cùng lại cưới Diệp Tĩnh Gia rồi về nhà
với Diệp Tĩnh Gia nữa sao? Đây là tình huống
gì chứ? Chẳng lẽ hai người họ có quan hệ tốt
sao? “Chị gái, anh rể, hai người định trở về
mấy ngày vậy?”
Khi Diệp Thiến Nhi nói điều này, Hà Thúy
Mai rất ngạc nhiên, bà thực sự muốn Diệp
Tĩnh Gia ở lại vài ngày.
“Các con có thể ở lại không? Phòng của
Diệp Tĩnh Gia đã không có người ở lâu rồi.”
Hà Thúy Mai nói xong liền nhớ tới nhà họ
Hoắc là như nào, có thể sống ở đây được
sao?
“Không được rồi, Minh Dương sẽ có một
cuộc phẫu thuật trong vài ngày tới. Trong
thời gian này, anh ấy phải về nhà và giữ gìn
sức khỏe.” Diệp Tĩnh Gia đã nói giúp Hoắc
Minh Dương. Cô không muốn Hoắc Minh
Dương bị nhiều người ở nhà mình nhìn chằm
chằm.
“Ồ, như vậy à. Con có thể về bất cứ lúc
nào, chú con và mẹ sẽ không nói gì.” Hà
Thúy Mai có tiếng nói trong nhà họ Diệp, đặc
biệt là những người như Hoäc Minh Dương
có thể đến đây, Diệp Tĩnh Gia đã rất có mặt
mũi rồi.
Diệp Thiến Nhi liếc mắt nhìn Diệp Tĩnh
Gia, không biết chuyện gì đang xảy ra với cô,
lúc này cô lại đưa chồng về đây.
“Chị ơi, lát nữa em muốn đi tìm việc, chị
xem có thể cho em vào tập đoàn Hoắc Thiên
được không?” Diệp Thiến Nhi nói với Diệp
Tĩnh Gia, nhưng nhất định là cố ý nói cho
Hoắc Minh Dương nghe thấy.
Hoắc Thiên rất nghiêm khắc trong việc
tuyển dụng người, nhưng anh cũng không
nhìn Diệp Thiến Nhi giống như một người có
năng lực: “Có những đánh giá để vào được
Hoắc Thiên, anh không thể trực tiếp để ai đó
vào tập đoàn được.”
“Cái gì? Đối với một công ty lớn như vậy,
anh lại là tổng giám đốc. Công ty thuộc về
gia đình anh. Anh dàn xếp một chút cũng
được mà” Diệp Thiến Nhi rất bất mãn, lập
tức giận dữ đứng lên, hoàn toàn không để ý
sắc mặt của Hà Thúy Mai và Diệp Bách
Nhiên đang rất khó coi: “Đừng làm loạn nữa,
con và dì đi làm đồ ăn đi.” Diệp Bách Nhiên
thấy con gái nói như vậy trước mặt Hoắc
Minh Dương, đột nhiên trở nên lo lắng.
Vì sợ câu nói đó làm phiền lòng Hoắc
Minh Dương, gia đình khỏi kinh doanh luôn,
điều hành một công ty nhỏ đã khó, cô con
gái này lại còn gây khó dễ nữa.
“Công ty chúng tôi chỉ nuôi những người
có tác dụng. Cho dù dùng quan hệ để tiến
vào, thì cũng đừng nghĩ đến việc dễ dàng ở
tập đoàn Hoắc Thiên.” Vì thể diện của Diệp
Tĩnh Gia, Hoắc Minh Dương cũng không làm
khó dễ Diệp Thiến Nhi.
Công ty chỉ tăng thêm một người rảnh
rỗi, và anh cũng có thể trả cho cô ấy một
khoản lương nhỏ.
“Đừng, anh không nên cho em ấy vào
công ty, em ấy không biết gì cả.” Diệp Tĩnh
Gia nhanh chóng ngăn cản Hoắc Minh
Dương, cô không muốn nợ Hoắc Minh
Dương những chuyện nhỏ nhặt như vậy:
“Tương lai công ty của chú cũng cần có
người quản lý sao? Cứ ở nhà làm việc trong
công ty của chú đi.”
Diệp Bách Nhiên gật đầu.
Diệp Thiến Nhi hung hăng trừng mắt
nhìn Diệp Tĩnh Gia, cô ta muốn đến tập đoàn
Hoắc Thiên, thì cô ta cả đời này sẽ không có
gì phải lo lắng nữa, thấy Hoắc Minh Dương
đồng ý, Diệp Tĩnh Gia lại ngăn cản.
Hoắc Minh Dương bắt gặp cử động nhỏ
của Diệp Thiến Nhi, và không khỏi lo lắng
cho Diệp Tĩnh Gia, em gái cô trông chẳng
giống cô ấy chút nào ngoại trừ cái tên của cô
ta.
“Mẹ đi nấu cơm trước, mọi người cứ nói
chuyện đi.” Con gái của Diệp Bách Nhiên, Hà
Thúy Mai không chọc tức được cô ta nên
không muốn dây vào, lúc này Diệp Tĩnh Gia
lại ngăn cản cô ta, có lẽ sau này sẽ làm phiền
bà và Diệp Bách Nhiên liên tục.
“Dì, làm ơn giúp con với, con rất muốn
đến Hoắc Thiên, ở đấy con mới học hỏi được
nhiều thứ.” Diệp Thiến Nhi quay sang nói với
Hà Thúy Mai.
“Dì..” Hà Thúy Mai liếc nhìn Diệp Tĩnh
Gia, không biết nên trả lời như thế nào.
Bắt nạt Diệp Tĩnh Gia thì thôi, bây giờ còn
muốn bắt nạt mọi người nữa. Diệp Tĩnh Gia
thật sự không biết phải nói thế nào với Hoắc
Minh Dương: “Mẹ ơi, con ở nhà họ Hoắc
cũng không được thoải mái đâu, tự nhiên
đem Diệp Thiến Nhi ăn không ngồi rồi đến,
làm sao mà con có thể ngẩng đầu được
trong nhà họ Hoắc chứ.”
Vì Diệp Tĩnh Gia, Hà Thúy Mai có thể làm
mọi thứ: “Xin lỗi cháu, Thiến Nhi. Dì cũng hết
cách rồi. Cháu đã ở với bố cháu nhiều năm
như vậy, còn Tĩnh Giai đã không cần bất cứ
thứ gì từ nhà này rồi, về sau đều là của cháu
hết. Chúng ta không cần phải đi làm gì cả.”
Hà Thúy Mai vội vàng từ chối, bà không
thể để con gái mất mặt ở nhà họ Hoắc được,
bà đã chịu khổ cả đời rồi, con gái bà không
thể theo vết xe đổ đấy được.
Nếu Diệp Thiến Nhi tốt đẹp thì không
sao, nhưng với tính cách của cô ta, người ta
sẽ rất nhanh đuổi ra khỏi nhà họ Hoắc, bà
nhất định không đồng ý với việc Diệp Thiến
Nhi làm xấu hổ Diệp Tĩnh Gia.
Yêu Phải Tổng Tài Tàn PhếTác giả: Hoắc Minh DươngTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm… Chương 60: Chị ơi, chị cho em vào nhà họ Hoắc được không?“Tổng giám đốc Hoắc, cảm ơn cháu. Nếukhông phải lần trước là cháu giúp, bác khôngbiết phải làm thế nào rồi.” Nhìn bầu khôngkhí có chút xấu hổ, Diệp Bách Nhiên nóichuyện với Hoắc Minh Dương.“Tất cả đều là người nhà, đừng kháchsáo.” Lời nói của Hoắc Minh Dương khiếnDiệp Tĩnh Gia đang uống nước suýt nữa bịsặc, đây chắc chắn không phải phong cáchcủa Hoắc Minh Dương, và anh cũng khôngphải người có thể nói những lời như vậy.Hai người lại thảo luận về những vấn đềcủa công ty: “Bác trai, công ty gần đây thếnào rồi.”“Chà, công ty chúng tôi gần đây khôngcó vấn đề gì, nhưng tôi không biết đầu tư vàocái gì cho an toàn. Cậu có ý kiến gì có thểgiúp bác được không?” Hoắc Minh Dương làngười như thế nào, đương nhiên là hiểu biếtcác việc như này hơn ông nhiều.Hoắc Minh Dương đã bị sốc khi nghenhững lời của Diệp Bách Nhiên, anh nhìnthoáng qua Diệp Tĩnh Gia và cô có vẻ rất tòmò.Anh bắt đầu nói không ngừng.“Đúng như cháu nói.” Diệp Bách Nhiêngật đầu trong khi lắng nghe, ngưỡng mộ suynghĩ của Hoắc Minh Dương.“Làm việc nhiều thì đương nhiên sẽ cókinh nghiệm ạ.” Hoắc Minh Dương không hềkhiêm tốn, về phương diện này, anh rất tựhào.Nhìn thấy dáng vẻ không khiêm tốn HoắcMinh Dương, cô thậm chí không cảm thấynhàm chán, ngược lại còn cảm thấy anh rấttự tin và tài năng: “Chú, Minh Dương kinhdoanh rất tốt.”Diệp Tĩnh Gia liếc nhìn Hoắc MinhDương, và nhanh chóng nói với Diệp BáchNhiên. Giống như là đang nói, nhìn đi. Đây làchồng con, chồng con rất tuyệt vời.“Nhìn con đắc ý chưa kìa.” Hà Thúy Maicũng an tâm khi nhìn con gái, bà vẫn lo lắngkhông biết Hoắc Minh Dương và Diệp TĩnhGia có xảy ra chuyện gì không, chỉ sợ con gáimình chịu khổ, bây giờ có vẻ như hai ngườicó vẻ rất tốt.“Mẹ đừng lo lắng về điều đó, chúng conrất ổn” Diệp Tĩnh Gia nhìn Hà Thúy Mai vàbiết Hà Thúy Mai đang nghĩ gì: “Anh ấy đốixử với con rất tốt.” Nếu không có tình cảm thìcũng phải tình cảm trước mặt mẹ mình.Như vậy mới khiến bọn họ yên tâm.Không biết tính toán trong lòng của DiệpTĩnh Gia là gì, nhưng Hà Thúy Mai cảm thấyyên tâm với Diệp Tĩnh Gia: “Tĩnh Giai, khôngphải mẹ nói con, nhưng con dự định khi nàosinh con đấy?” Bà đã già như vậy rồi, cuộcsống của Diệp Tĩnh Gia cũng khá ổn.Diệp Tĩnh Gia cũng nên xem khi nào sinhcon đi thôi, dù sao nhà họ cũng muốn DiệpTĩnh Gia sinh con rồi.Hà Thúy Mai bây giờ cũng còn trẻ, đangnghĩ đến việc khi nào con gái sinh con thì bàcó thể đến chăm sóc.“Mẹ, đừng nghĩ linh tinh nữa, chúng conmới kết hôn bao lâu chứ.” Trong nháy mắt đãtrôi qua nửa năm, Diệp Tĩnh Gia còn khôngđể ý là đã đến nhà họ Hoắc bao lâu rồi.“Chúng con sẽ có con càng sớm càngtốt. Điều này mẹ không cần lo lắng.” HoắcMinh Dương đến để giúp cô vào thời điểmquan trọng. Cô liếc nhìn Hoắc Minh Dươngđầy cảm kích, vượt qua tưởng tượng của cô.Có một quảng cáo mà Tô Thanh Anhđang diễn trên Tivi, Hà Thúy Mai xem và nóivới Diệp Tĩnh Gia, bà nói: “Con xem cô gái kiaxem, cô ấy có xuất thân và vẻ ngoài xinh đẹp.Bây giờ cô ấy đã nổi tiếng khắp thế giới rồi,cha mẹ cô ấy thực sự có phúc.”Ngay khi Hà Thúy Mai nói, Diệp Tĩnh Giađã tắt Tivi Mẹ, đừng nói lung tung.”“Nhưng đúng rồi, chắc chắn là sẽ khôngbằng cô con gái nghe lời của mẹ, cô ấy chạyđi chạy lại khiến gia đình rất lo lắng, mấyngày nay hình như bố cô ấy còn đang bệnhnặng, cô ấy cũng không thèm về nước.”Không biết là cố ý hay vô tình. Hoắc MinhDương nghe rõ từng chữ.“Mẹ, mẹ đừng nói chuyện này nữa, conđã trở về rồi đây, mẹ có chuẩn bị gì không.”Hai lần trước cô về với Hà Thúy Mai đều bịốm, đã lâu rồi cô không được ăn đồ của HàThúy Mai.“Ừm, mẹ đang chuẩn bị làm, ai biết cáccon đến sớm như vậy.” Hà Thúy Mai nhậnđược điện thoại của thì lập tức ra ngoài muathức ăn, và đôi vợ chồng già đứng đợi ở cổngmột lúc lâu.“Mẹ, mẹ là người tuyệt nhất.” Diệp TĩnhGia nắm tay Hà Thúy Mai và làm nũng.Diệp Tĩnh Gia như thế này, anh chưa từngnhìn thấy ở nhà họ Hoắc. Cô dường nhưhạnh phúc hơn khi trở lại đây so với khi ở nhàhọ Hoắc. Diệp Tĩnh Gia luôn lo lắng sẽ làmviệc gì không tốt ở đó. Cái gì cũng khôngdám làm, khi trở về nhà, Diệp Tĩnh Gia khôngcòn gắng gượng như vậy.Diệp Tĩnh Gia thật thật giống như mộtđứa trẻ, trong lòng biết rõ mọi chuyện, nhưngcô lại làm nũng như vậy.“Cứ tưởng buổi tối hai con mới về, mẹvẫn còn chưa nấu cơm nữa, một lát nữa sẽnấu.” Hà Thúy Mai nói với Hoắc Minh Dương,thấy con gái bà vẫn ổn, thì như nào cũngđược.“Ừm, Lúc nào cô ấy về thì con mới về.”Hoắc Minh Dương nhìn Diệp Tĩnh Gia, côgiống như không muốn rời đi, vì vậy anhkhông nói gì.Hôm nay Diệp Bách Nhiên gọi điện thoạicho Diệp Thiến Nhi bảo cô ta tối nay về nhà,bình thường đến chín giờ tối Diệp Thiến Nhimới về nhà, hôm nay cô ta tò mò nên về sớm.“Ồ, bố, dì, con còn tưởng ai ở đây chứ?”Diệp Thiến Nhi liếc nhìn chị gái đang ngồitrên ghế sô pha, như thể không quen biếtnhau.Cô ta bước vào phòng khách mới nhìnthấy một người khác.Hoắc Minh Dương ngồi trên xe lăn màkhông giảm chút nhan sắc nào, gương mặtcủa người đàn ông này đủ để thu hút DiệpThiến Nhi.“Chị gái và anh rể ở đây, mà con lại cóthái độ thế hả?” Diệp Bách Nhiên mắng congái.Diệp Thiến Nhi đã quá quen đối xử khôngtốt với Diệp Tĩnh Gia sau lưng ông. Bây giờmà để chồng cô nhìn thấy thì người ta sẽnghĩ như thế nào.“Không phải người ngoài mà.” Diệp ThiếnNhi liếc mắt nhìn bố mình, sao có thể nóinhư vậy trước mặt Hoắc Minh Dương.Cứ tưởng anh chỉ là một người què,không ngờ người què này lại đẹp trai đến vậy:“Xin chào anh rể, em tên là Diệp Thiến Nhi.”Diệp Thiến Nhi đứng dậy vươn tay đến chỗHoắc Minh Dương.Mùi nước hoa tỏa ra từ người phụ nữ làmHoắc Minh Dương nghẹt thở, anh không đưatay ra, chỉ nhàn nhạt: “Ù” Rồi quay đầu đi.Sắc mặt Diệp Thiến Nhi lúc đỏ lúc trắng,nghe nói cậu chủ nhà họ Hoắc không đểngười đẹp nào vào trong mắt, không ngờcuối cùng lại cưới Diệp Tĩnh Gia rồi về nhàvới Diệp Tĩnh Gia nữa sao? Đây là tình huốnggì chứ? Chẳng lẽ hai người họ có quan hệ tốtsao? “Chị gái, anh rể, hai người định trở vềmấy ngày vậy?”Khi Diệp Thiến Nhi nói điều này, Hà ThúyMai rất ngạc nhiên, bà thực sự muốn DiệpTĩnh Gia ở lại vài ngày.“Các con có thể ở lại không? Phòng củaDiệp Tĩnh Gia đã không có người ở lâu rồi.”Hà Thúy Mai nói xong liền nhớ tới nhà họHoắc là như nào, có thể sống ở đây đượcsao?“Không được rồi, Minh Dương sẽ có mộtcuộc phẫu thuật trong vài ngày tới. Trongthời gian này, anh ấy phải về nhà và giữ gìnsức khỏe.” Diệp Tĩnh Gia đã nói giúp HoắcMinh Dương. Cô không muốn Hoắc MinhDương bị nhiều người ở nhà mình nhìn chằmchằm.“Ồ, như vậy à. Con có thể về bất cứ lúcnào, chú con và mẹ sẽ không nói gì.” HàThúy Mai có tiếng nói trong nhà họ Diệp, đặcbiệt là những người như Hoäc Minh Dươngcó thể đến đây, Diệp Tĩnh Gia đã rất có mặtmũi rồi.Diệp Thiến Nhi liếc mắt nhìn Diệp TĩnhGia, không biết chuyện gì đang xảy ra với cô,lúc này cô lại đưa chồng về đây.“Chị ơi, lát nữa em muốn đi tìm việc, chịxem có thể cho em vào tập đoàn Hoắc Thiênđược không?” Diệp Thiến Nhi nói với DiệpTĩnh Gia, nhưng nhất định là cố ý nói choHoắc Minh Dương nghe thấy.Hoắc Thiên rất nghiêm khắc trong việctuyển dụng người, nhưng anh cũng khôngnhìn Diệp Thiến Nhi giống như một người cónăng lực: “Có những đánh giá để vào đượcHoắc Thiên, anh không thể trực tiếp để ai đóvào tập đoàn được.”“Cái gì? Đối với một công ty lớn như vậy,anh lại là tổng giám đốc. Công ty thuộc vềgia đình anh. Anh dàn xếp một chút cũngđược mà” Diệp Thiến Nhi rất bất mãn, lậptức giận dữ đứng lên, hoàn toàn không để ýsắc mặt của Hà Thúy Mai và Diệp BáchNhiên đang rất khó coi: “Đừng làm loạn nữa,con và dì đi làm đồ ăn đi.” Diệp Bách Nhiênthấy con gái nói như vậy trước mặt HoắcMinh Dương, đột nhiên trở nên lo lắng.Vì sợ câu nói đó làm phiền lòng HoắcMinh Dương, gia đình khỏi kinh doanh luôn,điều hành một công ty nhỏ đã khó, cô congái này lại còn gây khó dễ nữa.“Công ty chúng tôi chỉ nuôi những ngườicó tác dụng. Cho dù dùng quan hệ để tiếnvào, thì cũng đừng nghĩ đến việc dễ dàng ởtập đoàn Hoắc Thiên.” Vì thể diện của DiệpTĩnh Gia, Hoắc Minh Dương cũng không làmkhó dễ Diệp Thiến Nhi.Công ty chỉ tăng thêm một người rảnhrỗi, và anh cũng có thể trả cho cô ấy mộtkhoản lương nhỏ.“Đừng, anh không nên cho em ấy vàocông ty, em ấy không biết gì cả.” Diệp TĩnhGia nhanh chóng ngăn cản Hoắc MinhDương, cô không muốn nợ Hoắc MinhDương những chuyện nhỏ nhặt như vậy:“Tương lai công ty của chú cũng cần cóngười quản lý sao? Cứ ở nhà làm việc trongcông ty của chú đi.”Diệp Bách Nhiên gật đầu.Diệp Thiến Nhi hung hăng trừng mắtnhìn Diệp Tĩnh Gia, cô ta muốn đến tập đoànHoắc Thiên, thì cô ta cả đời này sẽ không cógì phải lo lắng nữa, thấy Hoắc Minh Dươngđồng ý, Diệp Tĩnh Gia lại ngăn cản.Hoắc Minh Dương bắt gặp cử động nhỏcủa Diệp Thiến Nhi, và không khỏi lo lắngcho Diệp Tĩnh Gia, em gái cô trông chẳnggiống cô ấy chút nào ngoại trừ cái tên của côta.“Mẹ đi nấu cơm trước, mọi người cứ nóichuyện đi.” Con gái của Diệp Bách Nhiên, HàThúy Mai không chọc tức được cô ta nênkhông muốn dây vào, lúc này Diệp Tĩnh Gialại ngăn cản cô ta, có lẽ sau này sẽ làm phiềnbà và Diệp Bách Nhiên liên tục.“Dì, làm ơn giúp con với, con rất muốnđến Hoắc Thiên, ở đấy con mới học hỏi đượcnhiều thứ.” Diệp Thiến Nhi quay sang nói vớiHà Thúy Mai.“Dì..” Hà Thúy Mai liếc nhìn Diệp TĩnhGia, không biết nên trả lời như thế nào.Bắt nạt Diệp Tĩnh Gia thì thôi, bây giờ cònmuốn bắt nạt mọi người nữa. Diệp Tĩnh Giathật sự không biết phải nói thế nào với HoắcMinh Dương: “Mẹ ơi, con ở nhà họ Hoắccũng không được thoải mái đâu, tự nhiênđem Diệp Thiến Nhi ăn không ngồi rồi đến,làm sao mà con có thể ngẩng đầu đượctrong nhà họ Hoắc chứ.”Vì Diệp Tĩnh Gia, Hà Thúy Mai có thể làmmọi thứ: “Xin lỗi cháu, Thiến Nhi. Dì cũng hếtcách rồi. Cháu đã ở với bố cháu nhiều nămnhư vậy, còn Tĩnh Giai đã không cần bất cứthứ gì từ nhà này rồi, về sau đều là của cháuhết. Chúng ta không cần phải đi làm gì cả.”Hà Thúy Mai vội vàng từ chối, bà khôngthể để con gái mất mặt ở nhà họ Hoắc được,bà đã chịu khổ cả đời rồi, con gái bà khôngthể theo vết xe đổ đấy được.Nếu Diệp Thiến Nhi tốt đẹp thì khôngsao, nhưng với tính cách của cô ta, người tasẽ rất nhanh đuổi ra khỏi nhà họ Hoắc, bànhất định không đồng ý với việc Diệp ThiếnNhi làm xấu hổ Diệp Tĩnh Gia.