Chương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm…
Chương 61
Yêu Phải Tổng Tài Tàn PhếTác giả: Hoắc Minh DươngTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm… Chương 61: Đừng lại gần anh rể của em!Nhìn thấy như vậy, Hoắc Minh Dươngcảm thấy có phải mình đã làm sai điều gìkhông, và có lẽ có một số việc anh phải ramặt: “Không cần biết như nào, nhưng DiệpTĩnh Gia đã gả cho con rồi, thì cô ấy chính làngười nhà họ Hoắc. Cho nên dù không tôntrọng Diệp Tĩnh Gia, thì cũng phải nghĩ đếnnhà họ Hoắc sau lưng cô ấy.”Lời nói của Hoắc Minh Dương nói rõ thânphận của Diệp Tĩnh Gia. Cô là người nhà họHoắc, sau này nếu không tôn trọng cô ấy thìnhất định phải tôn trọng nhà họ Hoắc, nếukhông hậu quả sẽ là…Cô nhìn Hoắc Minh Dương, không ngờanh lại vì cô mà đứng ra nói như vậy.€ó vẻ như Hoắc Minh Dương vẫn tốt vớiDiệp Tĩnh Gia.Xem ra Diệp Tĩnh Gia vẫn rất được coitrọng ở nhà họ Hoắc, nếu không thì Diệp TĩnhGia đã không dễ dàng có thể để Hoắc MinhDương ra mặt như vậy.“Đúng vậy, đừng quan tâm đến ThiếnNhi, nó đã bị chiều chuộng quá rồi.” Khuônmặt già nua của Diệp Bách Nhiên tái nhợt.Nếu công ty nhỏ Diệp Kỳ của bọn họkhông dựa vào Hoắc Minh Dương, có lẽ đãsụp đổ rồi. Rất nhiều người đến hợp tác vìông là thông gia của nhà họ Hoäc. Bây giờkhông thể gây sự với Diệp Tĩnh Gia được,càng không dám xúc phạm Hoắc MinhDương.Vì sợ nếu xảy ra chuyện gì, tập đoàn DiệpKỳ coi như xong.“Bố, tại sao bố luôn đối xử với con nhưthế này vậy? Rốt cuộc thì ai mới là con gái bốhả?” Diệp Tĩnh Gia đã được gả cho HoắcMinh Dương, bây giờ cô ta còn bị Diệp TĩnhGia đề đầu cưỡi cổ như này.Bây giờ thì tốt rồi, con gái của Hà ThúyMai phất lên, mà cô ta thậm chí còn khôngcó bạn trai đàng hoàng.Mỗi lần đều là bạn trai vớ vẩn, cô ta làmsao có thể hòa vào xã hội thượng lưu đượcchứ?“Con đừng có làm ầm ï như vậy nữa, bọnhọ về đây không phải để xem con cãi nhauđâu.” Diệp Bách Nhiên mắng Diệp Thiến Nhi,sau đó hỏi Hoắc Minh Dương: “Đúng không?”Hoắc Minh Dương không thích vẻ ngoàixu nịnh lộ liễu như vậy, nhưng đây là ngườinhà của Diệp Tĩnh Gia, anh cũng không nóigì, để cho mọi người vui vẻ là được rồi.Nếu không phải mối quan hệ tốt đẹpgiữa Diệp Tĩnh Gia và Hà Thúy Mai, anh đãkhông muốn lại đây thêm chút nào nữa.“Anh rể, anh xem có bạn tốt nào khôngthì giới thiệu cho em. Em còn chưa có bạntrai” Diệp Thiến Nhi không chịu thua, vì cô takhông được phép vào công ty thì giới thiệucho cô ta một người bạn trai giầu có cũngđược rồi.“Em đang nói cái gì vậy?” Diệp Tĩnh Gianhìn Diệp Thiến Nhi, cảm thấy rất buồn chán,cô không biết chuyện gì đang xảy ra với côem gái này, luôn đặt ra những câu hỏi kỳ lạ:“Đừng nói với anh rể chuyện này, bạn củaanh ấy không thích hợp với em đâu.”Cô biết chính xác Diệp Thiến Nhi là ngườinhư thế nào, cô ấy thực sự không thể nghĩrằng Diệp Thiến Nhi lại để ý đến Hoắc MinhDương, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh thậm chísẽ bị sặc thức ăn.“Chị ơi, đừng như thế chứ. Chúng ta làchị em tốt mà, chị không thể để em độc thâncả đời được” Diệp Thiến Nhi biết rằng DiệpTĩnh Gia là người mềm lòng, nên cô ta chỉ cóthể lấy lòng Diệp Tĩnh Gia.“Em độc thân cả đời cũng được.” TuyDiệp Tĩnh Gia nói như vậy, nhưng rõ ràngDiệp Tĩnh Gia đã có thái độ tốt hơn nhiều.Cô chỉ nghĩ rằng Diệp Thiến Nhi vẫn còntrẻ.Hoắc Minh Dương ở một bên nhìn thấyDiệp Thiến Nhi lật mặt nhanh như vậy, tronglòng càng có ấn tượng xấu với cô ta.Diệp Tĩnh Gia quá mềm lòng, đây là mộtcăn bệnh và cần được điều trị: “Tôi không cóbất kỳ người bạn nào. Nếu còn có ai độcthân, thì tôi có một người em trai, nhưng mọingười đều biết rồi đấy, cậu ấy dường như chỉmuốn kết hôn với một người, Từ Thanh Lam,mọi người cũng đã nhìn thấy trên tỉ vi rồi đấy.Nếu em không phiền, em có thể đi làm quenvới em trai của tôi.” Hoắc Minh Dương trựctiếp đem Hoắc Minh Vũ ra.Hoắc Minh Vũ hoàn toàn rất tốt về mọimặt, nhưng anh ta không thích hợp với DiệpThiến Nhi, so với Từ Thanh Lam thì DiệpThiến Nhi vẫn kém xa.Từ Thanh Lam ai mà không biết, chỉ cầnmột câu chuyện phiếm mỗi ngày cũng có thểgây xôn xao dư luận, có bao nhiêu ngườitheo đuổi, rất nhiều người yêu quý.Trong lòng có một người như vậy, muốnlấy được anh ta còn khó hơn lên trời. Hơnnữa, tin đồn tình ái của Hoắc Minh Vũ với TừThanh Lam không phải ngày một ngày hai,cô ta tuyệt đối không có cơ hội.“Có thể đổi người khác được không?”Diệp Thiến Nhi nhanh chóng hỏi Hoắc MinhDương, có vẻ như Hoắc Minh Dương muốngiúp cô ta.“Giám đốc nhân sự mới của công tychúng tôi là người độc thân, điều kiện tốt vềmọi mặt, anh ta vẫn còn là trai tân.” HoắcMinh Dương nghĩ đến giám đốc nhân sự mớicủa công ty. Anh ta hoàn toàn bị ám ảnh bởicông việc, bận rộn mỗi ngày, nhưng trongmắt anh ta có gì đó, Hoắc Minh Dương thấyngười đàn ông đó không phải là một ngườihiần lành.“Anh nghĩ có tốt không? Nếu tốt thì giớithiệu cho em đi, anh rể.” Diệp Thiến Nhinhanh chóng nói với Hoắc Minh Dương, nửalàm nũng nửa nghiêm túc.Diệp Tĩnh Gia nổi da gà trên người.“Có chuyện gì thì bình tĩnh mà nói, đừngcó thân mật như vậy, anh ấy là anh rể của emđấy.” Diệp Tĩnh Gia không chịu được nữa,nhanh chóng bước tới tách Diệp Thiến Nhi rakhỏi Hoắc Minh Dương.Hoắc Minh Dương từ lâu đã bị nước hoacủa Diệp Thiến Nhi làm cho sặc sụa, nhưngDiệp Tĩnh Gia đã ra tay bảo vệ chồng mình,Diệp Tĩnh Gia như thế này khiến anh có chútvui vẻ.“Không sao đâu.” Hoắc Minh Dương mỉmcười gật đầu với Diệp Tĩnh Gia, điều vuisướng trong lòng anh là Diệp Tĩnh Gia quantâm đến mình.“Không, tôi sợ em ấy ức hiếp anh.” DiệpTĩnh Gia nghiêm túc nói, nhưng nhìn thấyHoắc Minh Dương tâm trạng rất tốt, tronglòng đột nhiên trùng xuống, có lẽ Hoắc MinhDương thích sự đụng chạm của Diệp ThiếnNhi.“chị em nói đúng. Tôi là anh rể của em,tốt hơn hết là vấn nên giữ khoảng cách.” Câunói đột ngột của Hoắc Minh Dương khiếnDiệp Tĩnh Gia giật mình.Lúc đầu thì cô ta là người đã cười nhạochị mình đã cưới một người què, và bây giờchính cô ta cũng muốn như vậy.Làm sao lại có một người em gái nhưvậy chứ.“Cô không thoải mái sao?” Bụng củaDiệp Tĩnh Gia hơi đau, cô không biết DiệpThiến Nhi xịt nước hoa chất lượng kém gì màkhiến cô cảm thấy buồn nôn.“Không được rồi, phải mở cửa sổ ra hitthở.” Diệp Tĩnh Gia đi tới mở cửa sổ, hít mộthơi thật lớn không khí mới đè nén cơn buồnnôn vừa rồi.“Ừm, nếu không có chuyện gì nghiêmtrọng, trước tiên nghỉ ngơi đi, có chuyện gì tôisẽ gọi Lữ Hoàng Trung đến.” Hoắc MinhDương đối với Diệp Tĩnh Gia trước mặt HàThúy Mai và Diệp Bách Nhiên rất tốt.Anh sẽ không để Diệp Tĩnh Gia cảm thấykhó chịu khi ở nhà họ Hoắc.“Được rồi.” Diệp Tĩnh Gia nở nụ cười hàilòng, cảm giác mình vừa từ địa ngục trở vềthiên đường, vết thương ở lưng còn chưalành, nhưng hiện tại không cảm thấy đau đớnnhư vậy.“Chị ơi, chị đừng thể hiện tình cảm trướcmặt em được không?” Diệp Thiến Nhi độtnhiên đưa tay ra, vì Diệp Tĩnh Gia đang đốimặt với Hoắc Minh Dương, lưng của cô ấy lộra trước mặt Diệp Thiến Nhi, Diệp Thiến Nhivỗ vào lưng cô, lưng cô lập tức đau đớn,khiến cô phải hét to một tiếng.“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai lo lắngvội vàng nhìn qua, thấy con gái mình hìnhnhư không có chuyện gì nghiêm trọng nêncũng yên tâm.Hoắc Minh Dương kéo Diệp Tĩnh Gia qua,nhưng Diệp Tĩnh Gia vẫn ổn, nhưng sau lưngcô đau đớn đến nỗi không dám cử động, côsợ nếu như bị Hà Thúy Mai biết thì bà sẽ nghĩthế nào: “Con không sao chứ?”“Vâng, không sao đâu, mẹ đừng lo lắngquá.” Diệp Tĩnh Gia nói với Hà Thúy Mai bằngtrạng thái tốt nhất của mình, kìm lại cơn đaudữ dội.Một giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô.Như thể cảm thấy lưng của Diệp Tĩnh Giabị đau, Diệp Thiến Nhi lại muốn vỗ vào: “Chịơi, chị sao vậy, vừa rồi em có làm chị bịthương không?” Lúc này cô ta giơ tay rấtmạnh, lại bị Hoắc Minh Dương ngăn lại trênkhông trung.“Tránh xa vợ tôi ra, cô không biết là đãlàm đau cô ấy sao?” Giọng điệu của HoắcMinh Dương lạnh như băng, anh thực sự rấttức giận, nếu anh biết Diệp Thiến Nhi sẽ đốixử với cô như vậy thì đã không đưa cô trở vềrồi.Anh nói rằng Diệp Tĩnh Gia là vợ mình,Diệp Tĩnh Gia nhìn Hoắc Minh Dương và laovào vòng tay của Hoắc Minh Dương rồi khóc.Vừa rồi thật sự rất đau, cô chỉ kiếm cớ đểkhóc.“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai vộivàng đi tới, bà định xem Diệp Tĩnh Gia có bịđánh không.“Không sao đâu, cô ấy chỉ cảm thấykhông thoải mái.” Khi Hoắc Minh Dương nóicâu này, anh đã cố ý nhìn Diệp Thiến Nhi.Lập tức Hà Thúy Mai và Diệp Bách Nhiênđều biết chuyện, cuối cùng Diệp Tĩnh Giacũng đưa chồng quay về, cô em gái này đãkhông hiểu chuyện mà cứ ở bên cạnh làmphiền, tám mươi phần trăm là đã làm côkhông vui rồi.“Con đang làm loạn cái gì vậy hả? Bìnhthường làm loạn thì thôi đi, vậy mà bây giờcòn ức hiếp chị mình trước mặt anh rể sao?”Lời nói của Diệp Bách Nhiên khiến Hà ThúyMai không nói nên lời.Nếu không có Diệp Bách Nhiên, khôngbiết mẹ con họ rốt cuộc sẽ ra sao, nhưng bâygiờ nợ thì phải trả, vì Diệp Thiến Nhi khôngmuốn giữ họ nên Diệp Tĩnh Gia mới bỏ đi.Trong lòng có ý nghĩ như vậy, nhưngkhông nói ra lời.Bây giờ đang rất tốt. Cuối cùng Diệp TĩnhGia cùng chồng trở về: “Tĩnh Gia, tại sao conlại vừa về nhà đã không rồi? Giống như nhàmình đang bắt nạt con vậy, Bách Nhiên, đừngnói Thiến Nhi nữa, con gái đã lớn như vậy rồi,anh nói ít thôi.”Hà Thúy Mai nói ra khiến cả phòng bớtlúng túng.Hoắc Minh Dương nghiêng người ghévào tai Diệp Tĩnh Gia nhẹ nhàng nói: “Hay làchúng ta về nhà ăn tối.”Anh nghĩ nên đưa Diệp Tĩnh Gia về thì tốthơn, nhà họ Diệp có vẻ không thích Diệp TĩnhGia lắm.“Được.” Diệp Tĩnh Gia gật đầu trong lònganh rồi bước ra. Diệp Thiến Nhi vừa mới vềmà đã làm ra nhiều chuyện như vậy rồi, làmsao còn tâm trạng ăn uống nữa.“Mẹ, đừng lo lắng, Minh Dương và conmuốn đi về.” Diệp Tĩnh Gia lau nước mắt vànói với Hà Thúy Mai.Truy cập vào truyen.one để đọc nhiều truyện hay nhé.Hà Thúy Mai liếc nhìn Hoắc Minh Dương,sau đó nhìn Diệp Tĩnh Gia, cuối cùng là DiệpThiến Nhi, cho dù bà muốn giữ người ở lại,nhưng Diệp Thiến Nhi đã như thế này, bàcũng không thể làm gì, đánh nói với DiệpTĩnh Gia: “Hôm nay sinh nhật con, mẹ cố ýmua một chiếc bánh ngọt, nếu không thì ănmột miếng bánh đã rồi đi.”“Con không ăn đâu, dạo này con ănkhông tốt lắm. Mẹ nên ăn nhiều một chút,bọn con về trước đây.” Diệp Tĩnh Gia nóixong rồi đưa Hoắc Minh Dương trở về.Diệp Bách Nhiên nhìn Hà Thúy Mai buồnbã, lúc đầu khi Diệp Tĩnh Gia bảo sẽ về nênbà rất vui, Hà Thúy Mai đã mua rất nhiều đồ,nhưng bây giờ họ đều rời đi, Hà Thúy Maichắc hẳn rất buồn, ông cảm thấy đau lòng,nói: “Đừng đi, mẹ con đã chuẩn bị lâu nhưvậy, cá cũng đã xong rồi.”Sau khi Diệp Bách Nhiên nói xong, DiệpTĩnh Gia quay người lại nhìn Hà Thúy Mai.Diệp Tĩnh Gia quay đầu lại nói với HoắcMinh Dương: “Ăn xong rồi về đi”
Chương 61: Đừng lại gần anh rể của em!
Nhìn thấy như vậy, Hoắc Minh Dương
cảm thấy có phải mình đã làm sai điều gì
không, và có lẽ có một số việc anh phải ra
mặt: “Không cần biết như nào, nhưng Diệp
Tĩnh Gia đã gả cho con rồi, thì cô ấy chính là
người nhà họ Hoắc. Cho nên dù không tôn
trọng Diệp Tĩnh Gia, thì cũng phải nghĩ đến
nhà họ Hoắc sau lưng cô ấy.”
Lời nói của Hoắc Minh Dương nói rõ thân
phận của Diệp Tĩnh Gia. Cô là người nhà họ
Hoắc, sau này nếu không tôn trọng cô ấy thì
nhất định phải tôn trọng nhà họ Hoắc, nếu
không hậu quả sẽ là…
Cô nhìn Hoắc Minh Dương, không ngờ
anh lại vì cô mà đứng ra nói như vậy.
€ó vẻ như Hoắc Minh Dương vẫn tốt với
Diệp Tĩnh Gia.
Xem ra Diệp Tĩnh Gia vẫn rất được coi
trọng ở nhà họ Hoắc, nếu không thì Diệp Tĩnh
Gia đã không dễ dàng có thể để Hoắc Minh
Dương ra mặt như vậy.
“Đúng vậy, đừng quan tâm đến Thiến
Nhi, nó đã bị chiều chuộng quá rồi.” Khuôn
mặt già nua của Diệp Bách Nhiên tái nhợt.
Nếu công ty nhỏ Diệp Kỳ của bọn họ
không dựa vào Hoắc Minh Dương, có lẽ đã
sụp đổ rồi. Rất nhiều người đến hợp tác vì
ông là thông gia của nhà họ Hoäc. Bây giờ
không thể gây sự với Diệp Tĩnh Gia được,
càng không dám xúc phạm Hoắc Minh
Dương.
Vì sợ nếu xảy ra chuyện gì, tập đoàn Diệp
Kỳ coi như xong.
“Bố, tại sao bố luôn đối xử với con như
thế này vậy? Rốt cuộc thì ai mới là con gái bố
hả?” Diệp Tĩnh Gia đã được gả cho Hoắc
Minh Dương, bây giờ cô ta còn bị Diệp Tĩnh
Gia đề đầu cưỡi cổ như này.
Bây giờ thì tốt rồi, con gái của Hà Thúy
Mai phất lên, mà cô ta thậm chí còn không
có bạn trai đàng hoàng.
Mỗi lần đều là bạn trai vớ vẩn, cô ta làm
sao có thể hòa vào xã hội thượng lưu được
chứ?
“Con đừng có làm ầm ï như vậy nữa, bọn
họ về đây không phải để xem con cãi nhau
đâu.” Diệp Bách Nhiên mắng Diệp Thiến Nhi,
sau đó hỏi Hoắc Minh Dương: “Đúng không?”
Hoắc Minh Dương không thích vẻ ngoài
xu nịnh lộ liễu như vậy, nhưng đây là người
nhà của Diệp Tĩnh Gia, anh cũng không nói
gì, để cho mọi người vui vẻ là được rồi.
Nếu không phải mối quan hệ tốt đẹp
giữa Diệp Tĩnh Gia và Hà Thúy Mai, anh đã
không muốn lại đây thêm chút nào nữa.
“Anh rể, anh xem có bạn tốt nào không
thì giới thiệu cho em. Em còn chưa có bạn
trai” Diệp Thiến Nhi không chịu thua, vì cô ta
không được phép vào công ty thì giới thiệu
cho cô ta một người bạn trai giầu có cũng
được rồi.
“Em đang nói cái gì vậy?” Diệp Tĩnh Gia
nhìn Diệp Thiến Nhi, cảm thấy rất buồn chán,
cô không biết chuyện gì đang xảy ra với cô
em gái này, luôn đặt ra những câu hỏi kỳ lạ:
“Đừng nói với anh rể chuyện này, bạn của
anh ấy không thích hợp với em đâu.”
Cô biết chính xác Diệp Thiến Nhi là người
như thế nào, cô ấy thực sự không thể nghĩ
rằng Diệp Thiến Nhi lại để ý đến Hoắc Minh
Dương, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh thậm chí
sẽ bị sặc thức ăn.
“Chị ơi, đừng như thế chứ. Chúng ta là
chị em tốt mà, chị không thể để em độc thân
cả đời được” Diệp Thiến Nhi biết rằng Diệp
Tĩnh Gia là người mềm lòng, nên cô ta chỉ có
thể lấy lòng Diệp Tĩnh Gia.
“Em độc thân cả đời cũng được.” Tuy
Diệp Tĩnh Gia nói như vậy, nhưng rõ ràng
Diệp Tĩnh Gia đã có thái độ tốt hơn nhiều.
Cô chỉ nghĩ rằng Diệp Thiến Nhi vẫn còn
trẻ.
Hoắc Minh Dương ở một bên nhìn thấy
Diệp Thiến Nhi lật mặt nhanh như vậy, trong
lòng càng có ấn tượng xấu với cô ta.
Diệp Tĩnh Gia quá mềm lòng, đây là một
căn bệnh và cần được điều trị: “Tôi không có
bất kỳ người bạn nào. Nếu còn có ai độc
thân, thì tôi có một người em trai, nhưng mọi
người đều biết rồi đấy, cậu ấy dường như chỉ
muốn kết hôn với một người, Từ Thanh Lam,
mọi người cũng đã nhìn thấy trên tỉ vi rồi đấy.
Nếu em không phiền, em có thể đi làm quen
với em trai của tôi.” Hoắc Minh Dương trực
tiếp đem Hoắc Minh Vũ ra.
Hoắc Minh Vũ hoàn toàn rất tốt về mọi
mặt, nhưng anh ta không thích hợp với Diệp
Thiến Nhi, so với Từ Thanh Lam thì Diệp
Thiến Nhi vẫn kém xa.
Từ Thanh Lam ai mà không biết, chỉ cần
một câu chuyện phiếm mỗi ngày cũng có thể
gây xôn xao dư luận, có bao nhiêu người
theo đuổi, rất nhiều người yêu quý.
Trong lòng có một người như vậy, muốn
lấy được anh ta còn khó hơn lên trời. Hơn
nữa, tin đồn tình ái của Hoắc Minh Vũ với Từ
Thanh Lam không phải ngày một ngày hai,
cô ta tuyệt đối không có cơ hội.
“Có thể đổi người khác được không?”
Diệp Thiến Nhi nhanh chóng hỏi Hoắc Minh
Dương, có vẻ như Hoắc Minh Dương muốn
giúp cô ta.
“Giám đốc nhân sự mới của công ty
chúng tôi là người độc thân, điều kiện tốt về
mọi mặt, anh ta vẫn còn là trai tân.” Hoắc
Minh Dương nghĩ đến giám đốc nhân sự mới
của công ty. Anh ta hoàn toàn bị ám ảnh bởi
công việc, bận rộn mỗi ngày, nhưng trong
mắt anh ta có gì đó, Hoắc Minh Dương thấy
người đàn ông đó không phải là một người
hiần lành.
“Anh nghĩ có tốt không? Nếu tốt thì giới
thiệu cho em đi, anh rể.” Diệp Thiến Nhi
nhanh chóng nói với Hoắc Minh Dương, nửa
làm nũng nửa nghiêm túc.
Diệp Tĩnh Gia nổi da gà trên người.
“Có chuyện gì thì bình tĩnh mà nói, đừng
có thân mật như vậy, anh ấy là anh rể của em
đấy.” Diệp Tĩnh Gia không chịu được nữa,
nhanh chóng bước tới tách Diệp Thiến Nhi ra
khỏi Hoắc Minh Dương.
Hoắc Minh Dương từ lâu đã bị nước hoa
của Diệp Thiến Nhi làm cho sặc sụa, nhưng
Diệp Tĩnh Gia đã ra tay bảo vệ chồng mình,
Diệp Tĩnh Gia như thế này khiến anh có chút
vui vẻ.
“Không sao đâu.” Hoắc Minh Dương mỉm
cười gật đầu với Diệp Tĩnh Gia, điều vui
sướng trong lòng anh là Diệp Tĩnh Gia quan
tâm đến mình.
“Không, tôi sợ em ấy ức hiếp anh.” Diệp
Tĩnh Gia nghiêm túc nói, nhưng nhìn thấy
Hoắc Minh Dương tâm trạng rất tốt, trong
lòng đột nhiên trùng xuống, có lẽ Hoắc Minh
Dương thích sự đụng chạm của Diệp Thiến
Nhi.
“chị em nói đúng. Tôi là anh rể của em,
tốt hơn hết là vấn nên giữ khoảng cách.” Câu
nói đột ngột của Hoắc Minh Dương khiến
Diệp Tĩnh Gia giật mình.
Lúc đầu thì cô ta là người đã cười nhạo
chị mình đã cưới một người què, và bây giờ
chính cô ta cũng muốn như vậy.
Làm sao lại có một người em gái như
vậy chứ.
“Cô không thoải mái sao?” Bụng của
Diệp Tĩnh Gia hơi đau, cô không biết Diệp
Thiến Nhi xịt nước hoa chất lượng kém gì mà
khiến cô cảm thấy buồn nôn.
“Không được rồi, phải mở cửa sổ ra hit
thở.” Diệp Tĩnh Gia đi tới mở cửa sổ, hít một
hơi thật lớn không khí mới đè nén cơn buồn
nôn vừa rồi.
“Ừm, nếu không có chuyện gì nghiêm
trọng, trước tiên nghỉ ngơi đi, có chuyện gì tôi
sẽ gọi Lữ Hoàng Trung đến.” Hoắc Minh
Dương đối với Diệp Tĩnh Gia trước mặt Hà
Thúy Mai và Diệp Bách Nhiên rất tốt.
Anh sẽ không để Diệp Tĩnh Gia cảm thấy
khó chịu khi ở nhà họ Hoắc.
“Được rồi.” Diệp Tĩnh Gia nở nụ cười hài
lòng, cảm giác mình vừa từ địa ngục trở về
thiên đường, vết thương ở lưng còn chưa
lành, nhưng hiện tại không cảm thấy đau đớn
như vậy.
“Chị ơi, chị đừng thể hiện tình cảm trước
mặt em được không?” Diệp Thiến Nhi đột
nhiên đưa tay ra, vì Diệp Tĩnh Gia đang đối
mặt với Hoắc Minh Dương, lưng của cô ấy lộ
ra trước mặt Diệp Thiến Nhi, Diệp Thiến Nhi
vỗ vào lưng cô, lưng cô lập tức đau đớn,
khiến cô phải hét to một tiếng.
“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai lo lắng
vội vàng nhìn qua, thấy con gái mình hình
như không có chuyện gì nghiêm trọng nên
cũng yên tâm.
Hoắc Minh Dương kéo Diệp Tĩnh Gia qua,
nhưng Diệp Tĩnh Gia vẫn ổn, nhưng sau lưng
cô đau đớn đến nỗi không dám cử động, cô
sợ nếu như bị Hà Thúy Mai biết thì bà sẽ nghĩ
thế nào: “Con không sao chứ?”
“Vâng, không sao đâu, mẹ đừng lo lắng
quá.” Diệp Tĩnh Gia nói với Hà Thúy Mai bằng
trạng thái tốt nhất của mình, kìm lại cơn đau
dữ dội.
Một giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô.
Như thể cảm thấy lưng của Diệp Tĩnh Gia
bị đau, Diệp Thiến Nhi lại muốn vỗ vào: “Chị
ơi, chị sao vậy, vừa rồi em có làm chị bị
thương không?” Lúc này cô ta giơ tay rất
mạnh, lại bị Hoắc Minh Dương ngăn lại trên
không trung.
“Tránh xa vợ tôi ra, cô không biết là đã
làm đau cô ấy sao?” Giọng điệu của Hoắc
Minh Dương lạnh như băng, anh thực sự rất
tức giận, nếu anh biết Diệp Thiến Nhi sẽ đối
xử với cô như vậy thì đã không đưa cô trở về
rồi.
Anh nói rằng Diệp Tĩnh Gia là vợ mình,
Diệp Tĩnh Gia nhìn Hoắc Minh Dương và lao
vào vòng tay của Hoắc Minh Dương rồi khóc.
Vừa rồi thật sự rất đau, cô chỉ kiếm cớ để
khóc.
“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai vội
vàng đi tới, bà định xem Diệp Tĩnh Gia có bị
đánh không.
“Không sao đâu, cô ấy chỉ cảm thấy
không thoải mái.” Khi Hoắc Minh Dương nói
câu này, anh đã cố ý nhìn Diệp Thiến Nhi.
Lập tức Hà Thúy Mai và Diệp Bách Nhiên
đều biết chuyện, cuối cùng Diệp Tĩnh Gia
cũng đưa chồng quay về, cô em gái này đã
không hiểu chuyện mà cứ ở bên cạnh làm
phiền, tám mươi phần trăm là đã làm cô
không vui rồi.
“Con đang làm loạn cái gì vậy hả? Bình
thường làm loạn thì thôi đi, vậy mà bây giờ
còn ức hiếp chị mình trước mặt anh rể sao?”
Lời nói của Diệp Bách Nhiên khiến Hà Thúy
Mai không nói nên lời.
Nếu không có Diệp Bách Nhiên, không
biết mẹ con họ rốt cuộc sẽ ra sao, nhưng bây
giờ nợ thì phải trả, vì Diệp Thiến Nhi không
muốn giữ họ nên Diệp Tĩnh Gia mới bỏ đi.
Trong lòng có ý nghĩ như vậy, nhưng
không nói ra lời.
Bây giờ đang rất tốt. Cuối cùng Diệp Tĩnh
Gia cùng chồng trở về: “Tĩnh Gia, tại sao con
lại vừa về nhà đã không rồi? Giống như nhà
mình đang bắt nạt con vậy, Bách Nhiên, đừng
nói Thiến Nhi nữa, con gái đã lớn như vậy rồi,
anh nói ít thôi.”
Hà Thúy Mai nói ra khiến cả phòng bớt
lúng túng.
Hoắc Minh Dương nghiêng người ghé
vào tai Diệp Tĩnh Gia nhẹ nhàng nói: “Hay là
chúng ta về nhà ăn tối.”
Anh nghĩ nên đưa Diệp Tĩnh Gia về thì tốt
hơn, nhà họ Diệp có vẻ không thích Diệp Tĩnh
Gia lắm.
“Được.” Diệp Tĩnh Gia gật đầu trong lòng
anh rồi bước ra. Diệp Thiến Nhi vừa mới về
mà đã làm ra nhiều chuyện như vậy rồi, làm
sao còn tâm trạng ăn uống nữa.
“Mẹ, đừng lo lắng, Minh Dương và con
muốn đi về.” Diệp Tĩnh Gia lau nước mắt và
nói với Hà Thúy Mai.
Truy cập vào truyen.one để đọc nhiều truyện hay nhé.
Hà Thúy Mai liếc nhìn Hoắc Minh Dương,
sau đó nhìn Diệp Tĩnh Gia, cuối cùng là Diệp
Thiến Nhi, cho dù bà muốn giữ người ở lại,
nhưng Diệp Thiến Nhi đã như thế này, bà
cũng không thể làm gì, đánh nói với Diệp
Tĩnh Gia: “Hôm nay sinh nhật con, mẹ cố ý
mua một chiếc bánh ngọt, nếu không thì ăn
một miếng bánh đã rồi đi.”
“Con không ăn đâu, dạo này con ăn
không tốt lắm. Mẹ nên ăn nhiều một chút,
bọn con về trước đây.” Diệp Tĩnh Gia nói
xong rồi đưa Hoắc Minh Dương trở về.
Diệp Bách Nhiên nhìn Hà Thúy Mai buồn
bã, lúc đầu khi Diệp Tĩnh Gia bảo sẽ về nên
bà rất vui, Hà Thúy Mai đã mua rất nhiều đồ,
nhưng bây giờ họ đều rời đi, Hà Thúy Mai
chắc hẳn rất buồn, ông cảm thấy đau lòng,
nói: “Đừng đi, mẹ con đã chuẩn bị lâu như
vậy, cá cũng đã xong rồi.”
Sau khi Diệp Bách Nhiên nói xong, Diệp
Tĩnh Gia quay người lại nhìn Hà Thúy Mai.
Diệp Tĩnh Gia quay đầu lại nói với Hoắc
Minh Dương: “Ăn xong rồi về đi”
Yêu Phải Tổng Tài Tàn PhếTác giả: Hoắc Minh DươngTruyện Ngôn TìnhChương 1: Cởi quần áo mà cũng cần tôi giúp một tay sao Đêm đã khuya, ở trong nhà họ Hoắc – dòng họ đứng đầu thành phố Giang Ninh, còn đang bận bịu tiễn khách mời. Trong phòng cưới trên tầng, quần áo cưới trên người Diệp Tĩnh Gia còn chưa cởi ra, cô ngồi trên giường, bất an nắm chặt bàn tay lại. Không biết đã bao lâu trôi qua, ngoài cửa vọng vào tiếng động, cả người Diệp Tĩnh Gia vô cùng căng thẳng, tới nỗi hình ảnh người đàn ông ngồi trên xe lăn chỉ thoáng qua trong đôi mắt cụp hờ của cô. Cô không nhìn thấy rõ tướng mạo của người đàn ông, đèn bên trong phòng đã tắt ngóm. Trong bóng tối, thính giác sẽ trở nên vô cùng mãn cảm, tiếng anh đẩy xe lăn đi vô cùng rõ ràng. Diệp Tĩnh Gia nghe tiếng động, cũng mơ hồ nhìn thấy hướng đi của người đàn ông kia, cả người cô càng căng thẳng, cô khẽ liếm đôi môi hồng, mở miệng hỏi: “Có thể bật đèn được không? Tôi không nhìn thấy gì cả”. “Khuya lắm rồi, tôi muốn đi tắm”. Giọng nói của Hoắc Minh Dương vô cùng lạnh lùng, như thể anh lớn lên trong hầm… Chương 61: Đừng lại gần anh rể của em!Nhìn thấy như vậy, Hoắc Minh Dươngcảm thấy có phải mình đã làm sai điều gìkhông, và có lẽ có một số việc anh phải ramặt: “Không cần biết như nào, nhưng DiệpTĩnh Gia đã gả cho con rồi, thì cô ấy chính làngười nhà họ Hoắc. Cho nên dù không tôntrọng Diệp Tĩnh Gia, thì cũng phải nghĩ đếnnhà họ Hoắc sau lưng cô ấy.”Lời nói của Hoắc Minh Dương nói rõ thânphận của Diệp Tĩnh Gia. Cô là người nhà họHoắc, sau này nếu không tôn trọng cô ấy thìnhất định phải tôn trọng nhà họ Hoắc, nếukhông hậu quả sẽ là…Cô nhìn Hoắc Minh Dương, không ngờanh lại vì cô mà đứng ra nói như vậy.€ó vẻ như Hoắc Minh Dương vẫn tốt vớiDiệp Tĩnh Gia.Xem ra Diệp Tĩnh Gia vẫn rất được coitrọng ở nhà họ Hoắc, nếu không thì Diệp TĩnhGia đã không dễ dàng có thể để Hoắc MinhDương ra mặt như vậy.“Đúng vậy, đừng quan tâm đến ThiếnNhi, nó đã bị chiều chuộng quá rồi.” Khuônmặt già nua của Diệp Bách Nhiên tái nhợt.Nếu công ty nhỏ Diệp Kỳ của bọn họkhông dựa vào Hoắc Minh Dương, có lẽ đãsụp đổ rồi. Rất nhiều người đến hợp tác vìông là thông gia của nhà họ Hoäc. Bây giờkhông thể gây sự với Diệp Tĩnh Gia được,càng không dám xúc phạm Hoắc MinhDương.Vì sợ nếu xảy ra chuyện gì, tập đoàn DiệpKỳ coi như xong.“Bố, tại sao bố luôn đối xử với con nhưthế này vậy? Rốt cuộc thì ai mới là con gái bốhả?” Diệp Tĩnh Gia đã được gả cho HoắcMinh Dương, bây giờ cô ta còn bị Diệp TĩnhGia đề đầu cưỡi cổ như này.Bây giờ thì tốt rồi, con gái của Hà ThúyMai phất lên, mà cô ta thậm chí còn khôngcó bạn trai đàng hoàng.Mỗi lần đều là bạn trai vớ vẩn, cô ta làmsao có thể hòa vào xã hội thượng lưu đượcchứ?“Con đừng có làm ầm ï như vậy nữa, bọnhọ về đây không phải để xem con cãi nhauđâu.” Diệp Bách Nhiên mắng Diệp Thiến Nhi,sau đó hỏi Hoắc Minh Dương: “Đúng không?”Hoắc Minh Dương không thích vẻ ngoàixu nịnh lộ liễu như vậy, nhưng đây là ngườinhà của Diệp Tĩnh Gia, anh cũng không nóigì, để cho mọi người vui vẻ là được rồi.Nếu không phải mối quan hệ tốt đẹpgiữa Diệp Tĩnh Gia và Hà Thúy Mai, anh đãkhông muốn lại đây thêm chút nào nữa.“Anh rể, anh xem có bạn tốt nào khôngthì giới thiệu cho em. Em còn chưa có bạntrai” Diệp Thiến Nhi không chịu thua, vì cô takhông được phép vào công ty thì giới thiệucho cô ta một người bạn trai giầu có cũngđược rồi.“Em đang nói cái gì vậy?” Diệp Tĩnh Gianhìn Diệp Thiến Nhi, cảm thấy rất buồn chán,cô không biết chuyện gì đang xảy ra với côem gái này, luôn đặt ra những câu hỏi kỳ lạ:“Đừng nói với anh rể chuyện này, bạn củaanh ấy không thích hợp với em đâu.”Cô biết chính xác Diệp Thiến Nhi là ngườinhư thế nào, cô ấy thực sự không thể nghĩrằng Diệp Thiến Nhi lại để ý đến Hoắc MinhDương, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh thậm chísẽ bị sặc thức ăn.“Chị ơi, đừng như thế chứ. Chúng ta làchị em tốt mà, chị không thể để em độc thâncả đời được” Diệp Thiến Nhi biết rằng DiệpTĩnh Gia là người mềm lòng, nên cô ta chỉ cóthể lấy lòng Diệp Tĩnh Gia.“Em độc thân cả đời cũng được.” TuyDiệp Tĩnh Gia nói như vậy, nhưng rõ ràngDiệp Tĩnh Gia đã có thái độ tốt hơn nhiều.Cô chỉ nghĩ rằng Diệp Thiến Nhi vẫn còntrẻ.Hoắc Minh Dương ở một bên nhìn thấyDiệp Thiến Nhi lật mặt nhanh như vậy, tronglòng càng có ấn tượng xấu với cô ta.Diệp Tĩnh Gia quá mềm lòng, đây là mộtcăn bệnh và cần được điều trị: “Tôi không cóbất kỳ người bạn nào. Nếu còn có ai độcthân, thì tôi có một người em trai, nhưng mọingười đều biết rồi đấy, cậu ấy dường như chỉmuốn kết hôn với một người, Từ Thanh Lam,mọi người cũng đã nhìn thấy trên tỉ vi rồi đấy.Nếu em không phiền, em có thể đi làm quenvới em trai của tôi.” Hoắc Minh Dương trựctiếp đem Hoắc Minh Vũ ra.Hoắc Minh Vũ hoàn toàn rất tốt về mọimặt, nhưng anh ta không thích hợp với DiệpThiến Nhi, so với Từ Thanh Lam thì DiệpThiến Nhi vẫn kém xa.Từ Thanh Lam ai mà không biết, chỉ cầnmột câu chuyện phiếm mỗi ngày cũng có thểgây xôn xao dư luận, có bao nhiêu ngườitheo đuổi, rất nhiều người yêu quý.Trong lòng có một người như vậy, muốnlấy được anh ta còn khó hơn lên trời. Hơnnữa, tin đồn tình ái của Hoắc Minh Vũ với TừThanh Lam không phải ngày một ngày hai,cô ta tuyệt đối không có cơ hội.“Có thể đổi người khác được không?”Diệp Thiến Nhi nhanh chóng hỏi Hoắc MinhDương, có vẻ như Hoắc Minh Dương muốngiúp cô ta.“Giám đốc nhân sự mới của công tychúng tôi là người độc thân, điều kiện tốt vềmọi mặt, anh ta vẫn còn là trai tân.” HoắcMinh Dương nghĩ đến giám đốc nhân sự mớicủa công ty. Anh ta hoàn toàn bị ám ảnh bởicông việc, bận rộn mỗi ngày, nhưng trongmắt anh ta có gì đó, Hoắc Minh Dương thấyngười đàn ông đó không phải là một ngườihiần lành.“Anh nghĩ có tốt không? Nếu tốt thì giớithiệu cho em đi, anh rể.” Diệp Thiến Nhinhanh chóng nói với Hoắc Minh Dương, nửalàm nũng nửa nghiêm túc.Diệp Tĩnh Gia nổi da gà trên người.“Có chuyện gì thì bình tĩnh mà nói, đừngcó thân mật như vậy, anh ấy là anh rể của emđấy.” Diệp Tĩnh Gia không chịu được nữa,nhanh chóng bước tới tách Diệp Thiến Nhi rakhỏi Hoắc Minh Dương.Hoắc Minh Dương từ lâu đã bị nước hoacủa Diệp Thiến Nhi làm cho sặc sụa, nhưngDiệp Tĩnh Gia đã ra tay bảo vệ chồng mình,Diệp Tĩnh Gia như thế này khiến anh có chútvui vẻ.“Không sao đâu.” Hoắc Minh Dương mỉmcười gật đầu với Diệp Tĩnh Gia, điều vuisướng trong lòng anh là Diệp Tĩnh Gia quantâm đến mình.“Không, tôi sợ em ấy ức hiếp anh.” DiệpTĩnh Gia nghiêm túc nói, nhưng nhìn thấyHoắc Minh Dương tâm trạng rất tốt, tronglòng đột nhiên trùng xuống, có lẽ Hoắc MinhDương thích sự đụng chạm của Diệp ThiếnNhi.“chị em nói đúng. Tôi là anh rể của em,tốt hơn hết là vấn nên giữ khoảng cách.” Câunói đột ngột của Hoắc Minh Dương khiếnDiệp Tĩnh Gia giật mình.Lúc đầu thì cô ta là người đã cười nhạochị mình đã cưới một người què, và bây giờchính cô ta cũng muốn như vậy.Làm sao lại có một người em gái nhưvậy chứ.“Cô không thoải mái sao?” Bụng củaDiệp Tĩnh Gia hơi đau, cô không biết DiệpThiến Nhi xịt nước hoa chất lượng kém gì màkhiến cô cảm thấy buồn nôn.“Không được rồi, phải mở cửa sổ ra hitthở.” Diệp Tĩnh Gia đi tới mở cửa sổ, hít mộthơi thật lớn không khí mới đè nén cơn buồnnôn vừa rồi.“Ừm, nếu không có chuyện gì nghiêmtrọng, trước tiên nghỉ ngơi đi, có chuyện gì tôisẽ gọi Lữ Hoàng Trung đến.” Hoắc MinhDương đối với Diệp Tĩnh Gia trước mặt HàThúy Mai và Diệp Bách Nhiên rất tốt.Anh sẽ không để Diệp Tĩnh Gia cảm thấykhó chịu khi ở nhà họ Hoắc.“Được rồi.” Diệp Tĩnh Gia nở nụ cười hàilòng, cảm giác mình vừa từ địa ngục trở vềthiên đường, vết thương ở lưng còn chưalành, nhưng hiện tại không cảm thấy đau đớnnhư vậy.“Chị ơi, chị đừng thể hiện tình cảm trướcmặt em được không?” Diệp Thiến Nhi độtnhiên đưa tay ra, vì Diệp Tĩnh Gia đang đốimặt với Hoắc Minh Dương, lưng của cô ấy lộra trước mặt Diệp Thiến Nhi, Diệp Thiến Nhivỗ vào lưng cô, lưng cô lập tức đau đớn,khiến cô phải hét to một tiếng.“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai lo lắngvội vàng nhìn qua, thấy con gái mình hìnhnhư không có chuyện gì nghiêm trọng nêncũng yên tâm.Hoắc Minh Dương kéo Diệp Tĩnh Gia qua,nhưng Diệp Tĩnh Gia vẫn ổn, nhưng sau lưngcô đau đớn đến nỗi không dám cử động, côsợ nếu như bị Hà Thúy Mai biết thì bà sẽ nghĩthế nào: “Con không sao chứ?”“Vâng, không sao đâu, mẹ đừng lo lắngquá.” Diệp Tĩnh Gia nói với Hà Thúy Mai bằngtrạng thái tốt nhất của mình, kìm lại cơn đaudữ dội.Một giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cô.Như thể cảm thấy lưng của Diệp Tĩnh Giabị đau, Diệp Thiến Nhi lại muốn vỗ vào: “Chịơi, chị sao vậy, vừa rồi em có làm chị bịthương không?” Lúc này cô ta giơ tay rấtmạnh, lại bị Hoắc Minh Dương ngăn lại trênkhông trung.“Tránh xa vợ tôi ra, cô không biết là đãlàm đau cô ấy sao?” Giọng điệu của HoắcMinh Dương lạnh như băng, anh thực sự rấttức giận, nếu anh biết Diệp Thiến Nhi sẽ đốixử với cô như vậy thì đã không đưa cô trở vềrồi.Anh nói rằng Diệp Tĩnh Gia là vợ mình,Diệp Tĩnh Gia nhìn Hoắc Minh Dương và laovào vòng tay của Hoắc Minh Dương rồi khóc.Vừa rồi thật sự rất đau, cô chỉ kiếm cớ đểkhóc.“Có chuyện gì vậy?” Hà Thúy Mai vộivàng đi tới, bà định xem Diệp Tĩnh Gia có bịđánh không.“Không sao đâu, cô ấy chỉ cảm thấykhông thoải mái.” Khi Hoắc Minh Dương nóicâu này, anh đã cố ý nhìn Diệp Thiến Nhi.Lập tức Hà Thúy Mai và Diệp Bách Nhiênđều biết chuyện, cuối cùng Diệp Tĩnh Giacũng đưa chồng quay về, cô em gái này đãkhông hiểu chuyện mà cứ ở bên cạnh làmphiền, tám mươi phần trăm là đã làm côkhông vui rồi.“Con đang làm loạn cái gì vậy hả? Bìnhthường làm loạn thì thôi đi, vậy mà bây giờcòn ức hiếp chị mình trước mặt anh rể sao?”Lời nói của Diệp Bách Nhiên khiến Hà ThúyMai không nói nên lời.Nếu không có Diệp Bách Nhiên, khôngbiết mẹ con họ rốt cuộc sẽ ra sao, nhưng bâygiờ nợ thì phải trả, vì Diệp Thiến Nhi khôngmuốn giữ họ nên Diệp Tĩnh Gia mới bỏ đi.Trong lòng có ý nghĩ như vậy, nhưngkhông nói ra lời.Bây giờ đang rất tốt. Cuối cùng Diệp TĩnhGia cùng chồng trở về: “Tĩnh Gia, tại sao conlại vừa về nhà đã không rồi? Giống như nhàmình đang bắt nạt con vậy, Bách Nhiên, đừngnói Thiến Nhi nữa, con gái đã lớn như vậy rồi,anh nói ít thôi.”Hà Thúy Mai nói ra khiến cả phòng bớtlúng túng.Hoắc Minh Dương nghiêng người ghévào tai Diệp Tĩnh Gia nhẹ nhàng nói: “Hay làchúng ta về nhà ăn tối.”Anh nghĩ nên đưa Diệp Tĩnh Gia về thì tốthơn, nhà họ Diệp có vẻ không thích Diệp TĩnhGia lắm.“Được.” Diệp Tĩnh Gia gật đầu trong lònganh rồi bước ra. Diệp Thiến Nhi vừa mới vềmà đã làm ra nhiều chuyện như vậy rồi, làmsao còn tâm trạng ăn uống nữa.“Mẹ, đừng lo lắng, Minh Dương và conmuốn đi về.” Diệp Tĩnh Gia lau nước mắt vànói với Hà Thúy Mai.Truy cập vào truyen.one để đọc nhiều truyện hay nhé.Hà Thúy Mai liếc nhìn Hoắc Minh Dương,sau đó nhìn Diệp Tĩnh Gia, cuối cùng là DiệpThiến Nhi, cho dù bà muốn giữ người ở lại,nhưng Diệp Thiến Nhi đã như thế này, bàcũng không thể làm gì, đánh nói với DiệpTĩnh Gia: “Hôm nay sinh nhật con, mẹ cố ýmua một chiếc bánh ngọt, nếu không thì ănmột miếng bánh đã rồi đi.”“Con không ăn đâu, dạo này con ănkhông tốt lắm. Mẹ nên ăn nhiều một chút,bọn con về trước đây.” Diệp Tĩnh Gia nóixong rồi đưa Hoắc Minh Dương trở về.Diệp Bách Nhiên nhìn Hà Thúy Mai buồnbã, lúc đầu khi Diệp Tĩnh Gia bảo sẽ về nênbà rất vui, Hà Thúy Mai đã mua rất nhiều đồ,nhưng bây giờ họ đều rời đi, Hà Thúy Maichắc hẳn rất buồn, ông cảm thấy đau lòng,nói: “Đừng đi, mẹ con đã chuẩn bị lâu nhưvậy, cá cũng đã xong rồi.”Sau khi Diệp Bách Nhiên nói xong, DiệpTĩnh Gia quay người lại nhìn Hà Thúy Mai.Diệp Tĩnh Gia quay đầu lại nói với HoắcMinh Dương: “Ăn xong rồi về đi”