Vừa qua lập xuân, lá liễu bên bờ sông đã chuyển sang xanh biếc, lớp băng trên mặt sông đã tan hoàn toàn, ánh nắng chói chang chiếu rọi từng ngóc ngách của thành phố Giang. Hoàng Y Y dắt “Đại Hoàng” của mình, thoải mái đi bộ trên vỉa hè. Bên trái là hàng rào thấp màu trắng xám, bên phải trồng một hàng cây bạch quả, vừa vàng vừa xanh. “Bắt trộm đi!” Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của một bà cụ. Đại Hoàng kêu “gâu gâu”, nhảy lên, rục rịch không yên. Hoàng Y Y quay đầu lại, vừa mới xoay người, một người đàn ông mặt dài vạm vỡ đã chạy qua người cô, còn va mạnh vào cô một cái. Cô bị tên to con kia xô lùi về sau vài bước, dây dắt chó trong tay rơi xuống đất. Không có sự trói buộc của chủ nhân, Đại Hoàng sủa loạn vài tiếng sau đó nhanh chóng nhảy lên phía trước. “Đại Hoàng!” Ngay sau đó, lại có một người đàn ông cao to mặc đồ đen chạy qua cô và lao thẳng đến chỗ con chó cùng người kia ở đằng trước. Lần này, Hoàng Y Y không thấy rõ tướng mạo người đàn ông cao to kia, cộng…
Chương 13
Anh Chỉ Thích Em ThôiTác giả: Nam Qua Thị Tử BínhTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngVừa qua lập xuân, lá liễu bên bờ sông đã chuyển sang xanh biếc, lớp băng trên mặt sông đã tan hoàn toàn, ánh nắng chói chang chiếu rọi từng ngóc ngách của thành phố Giang. Hoàng Y Y dắt “Đại Hoàng” của mình, thoải mái đi bộ trên vỉa hè. Bên trái là hàng rào thấp màu trắng xám, bên phải trồng một hàng cây bạch quả, vừa vàng vừa xanh. “Bắt trộm đi!” Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của một bà cụ. Đại Hoàng kêu “gâu gâu”, nhảy lên, rục rịch không yên. Hoàng Y Y quay đầu lại, vừa mới xoay người, một người đàn ông mặt dài vạm vỡ đã chạy qua người cô, còn va mạnh vào cô một cái. Cô bị tên to con kia xô lùi về sau vài bước, dây dắt chó trong tay rơi xuống đất. Không có sự trói buộc của chủ nhân, Đại Hoàng sủa loạn vài tiếng sau đó nhanh chóng nhảy lên phía trước. “Đại Hoàng!” Ngay sau đó, lại có một người đàn ông cao to mặc đồ đen chạy qua cô và lao thẳng đến chỗ con chó cùng người kia ở đằng trước. Lần này, Hoàng Y Y không thấy rõ tướng mạo người đàn ông cao to kia, cộng… Sau khi Tần Thịnh rời giường thì tự mình xuống bếp, làm cơm rang trứng cho Hoàng Y Y.Anh ngượng ngùng mang cơm rang trứng ra bàn, “Bình thường anh không nấu cơm, em chính là người đầu tiên ăn cơm anh nấu.”Hoàng Y Y nhìn đĩa cơm rang trứng với vẻ lạ lẫm, “Thế em chạy ngay đây!”Tần Thịnh trông mong nhìn cô ăn miếng cơm rang đầu tiên, hỏi: “Thế nào thế nào?”“Ăn ngon lắm, rất ổn ạ.” Cô xúc một thìa cơm rang đưa tới bên miệng Tần Thịnh, “Anh ăn thử nhé?”Nào ngờ Tần Thịnh lại lắc đầu, làm nũng nói: “Anh không muốn em đút anh như vậy.”Hoàng Y Y nghi ngờ nhìn anh, “Vậy anh muốn em đút anh như nào?”Tần Thịnh cười một tiếng, cặp mắt đào hoa kia thật sự mê người.Anh ngồi xuống bên cạnh Hoàng Y Y, sờ một cái lên môi cô, “Dùng cái này.”Hoàng Y Y xấu hổ đến mức không phản ứng kịp, cứ ngơ ngác nhìn anh.“Cái nào ạ?”Tần Thịnh lại xoa lên khóe miệng cô, áp sát vào cười nói: “Cái này.”Hoàng Y Y không tự chủ được mà nuốt nước miếng, ngơ ngác ăn một miếng cơm rang, rồi hôn lên môi Tần Thịnh.“Ngọt quá.” Tần Thịnh hài lòng nói.Hoàng Y Y ngượng ngùng cúi đầu, người đàn ông này sao lại dẻo miệng như vậy chứ?“Trước đây có phải anh có rất nhiều bạn gái không?”Tần Thịnh ôm cô, khẽ tựa đầu lên vai cô, “Sao thế, ghen à?”Hoàng Y Y nghiêng đầu sang bên kia, “Vậy là anh thừa nhận hả, anh từng có mấy người bạn gái?”“Một người, hai người, ba người, bốn người… Một người.”“Tóm lại là mấy người?”“Một người.” Tần Thịnh nói.“Thế sao anh giỏi yêu đương tán tỉnh vậy?”Anh gãi sống mũi cô, “Cô gái nhỏ này, có bạn gái cũ thì em ghen, mà không có bạn gái cũ thì em lại không tin.” Anh áp mặt mình lên mặt Hoàng Y Y rồi cọ sát điên cuồng, “Em nói xem có phải em đang ra vẻ không, có phải đang ra vẻ không hả.”Hoàng Y Y bị anh gãi đến mức ngứa ngáy, cơ thể vặn vẹo như con nhộng.Cô bị Tần Thịnh đè trên ghế dài, trái tim nhỏ đập “Bùm bùm”.Tần Thịnh dịu dàng xoa lên làn tóc rối của cô, hỏi: “Em trang điểm à?”“Vâng.” Hoàng Y Y ngượng ngùng nói, “Trang điểm một xíu thôi, anh không thích ạ?”“Không phải không thích, chỉ là không tiện.”“Không tiện gì anh?”Tần Thịnh cười một tiếng, “Không tiện hôn em.”
Sau khi Tần Thịnh rời giường thì tự mình xuống bếp, làm cơm rang trứng cho Hoàng Y Y.
Anh ngượng ngùng mang cơm rang trứng ra bàn, “Bình thường anh không nấu cơm, em chính là người đầu tiên ăn cơm anh nấu.”
Hoàng Y Y nhìn đĩa cơm rang trứng với vẻ lạ lẫm, “Thế em chạy ngay đây!”
Tần Thịnh trông mong nhìn cô ăn miếng cơm rang đầu tiên, hỏi: “Thế nào thế nào?”
“Ăn ngon lắm, rất ổn ạ.” Cô xúc một thìa cơm rang đưa tới bên miệng Tần Thịnh, “Anh ăn thử nhé?”
Nào ngờ Tần Thịnh lại lắc đầu, làm nũng nói: “Anh không muốn em đút anh như vậy.”
Hoàng Y Y nghi ngờ nhìn anh, “Vậy anh muốn em đút anh như nào?”
Tần Thịnh cười một tiếng, cặp mắt đào hoa kia thật sự mê người.
Anh ngồi xuống bên cạnh Hoàng Y Y, sờ một cái lên môi cô, “Dùng cái này.”
Hoàng Y Y xấu hổ đến mức không phản ứng kịp, cứ ngơ ngác nhìn anh.
“Cái nào ạ?”
Tần Thịnh lại xoa lên khóe miệng cô, áp sát vào cười nói: “Cái này.”
Hoàng Y Y không tự chủ được mà nuốt nước miếng, ngơ ngác ăn một miếng cơm rang, rồi hôn lên môi Tần Thịnh.
“Ngọt quá.” Tần Thịnh hài lòng nói.
Hoàng Y Y ngượng ngùng cúi đầu, người đàn ông này sao lại dẻo miệng như vậy chứ?
“Trước đây có phải anh có rất nhiều bạn gái không?”
Tần Thịnh ôm cô, khẽ tựa đầu lên vai cô, “Sao thế, ghen à?”
Hoàng Y Y nghiêng đầu sang bên kia, “Vậy là anh thừa nhận hả, anh từng có mấy người bạn gái?”
“Một người, hai người, ba người, bốn người… Một người.”
“Tóm lại là mấy người?”
“Một người.” Tần Thịnh nói.
“Thế sao anh giỏi yêu đương tán tỉnh vậy?”
Anh gãi sống mũi cô, “Cô gái nhỏ này, có bạn gái cũ thì em ghen, mà không có bạn gái cũ thì em lại không tin.” Anh áp mặt mình lên mặt Hoàng Y Y rồi cọ sát điên cuồng, “Em nói xem có phải em đang ra vẻ không, có phải đang ra vẻ không hả.”
Hoàng Y Y bị anh gãi đến mức ngứa ngáy, cơ thể vặn vẹo như con nhộng.
Cô bị Tần Thịnh đè trên ghế dài, trái tim nhỏ đập “Bùm bùm”.
Tần Thịnh dịu dàng xoa lên làn tóc rối của cô, hỏi: “Em trang điểm à?”
“Vâng.” Hoàng Y Y ngượng ngùng nói, “Trang điểm một xíu thôi, anh không thích ạ?”
“Không phải không thích, chỉ là không tiện.”
“Không tiện gì anh?”
Tần Thịnh cười một tiếng, “Không tiện hôn em.”
Anh Chỉ Thích Em ThôiTác giả: Nam Qua Thị Tử BínhTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngVừa qua lập xuân, lá liễu bên bờ sông đã chuyển sang xanh biếc, lớp băng trên mặt sông đã tan hoàn toàn, ánh nắng chói chang chiếu rọi từng ngóc ngách của thành phố Giang. Hoàng Y Y dắt “Đại Hoàng” của mình, thoải mái đi bộ trên vỉa hè. Bên trái là hàng rào thấp màu trắng xám, bên phải trồng một hàng cây bạch quả, vừa vàng vừa xanh. “Bắt trộm đi!” Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của một bà cụ. Đại Hoàng kêu “gâu gâu”, nhảy lên, rục rịch không yên. Hoàng Y Y quay đầu lại, vừa mới xoay người, một người đàn ông mặt dài vạm vỡ đã chạy qua người cô, còn va mạnh vào cô một cái. Cô bị tên to con kia xô lùi về sau vài bước, dây dắt chó trong tay rơi xuống đất. Không có sự trói buộc của chủ nhân, Đại Hoàng sủa loạn vài tiếng sau đó nhanh chóng nhảy lên phía trước. “Đại Hoàng!” Ngay sau đó, lại có một người đàn ông cao to mặc đồ đen chạy qua cô và lao thẳng đến chỗ con chó cùng người kia ở đằng trước. Lần này, Hoàng Y Y không thấy rõ tướng mạo người đàn ông cao to kia, cộng… Sau khi Tần Thịnh rời giường thì tự mình xuống bếp, làm cơm rang trứng cho Hoàng Y Y.Anh ngượng ngùng mang cơm rang trứng ra bàn, “Bình thường anh không nấu cơm, em chính là người đầu tiên ăn cơm anh nấu.”Hoàng Y Y nhìn đĩa cơm rang trứng với vẻ lạ lẫm, “Thế em chạy ngay đây!”Tần Thịnh trông mong nhìn cô ăn miếng cơm rang đầu tiên, hỏi: “Thế nào thế nào?”“Ăn ngon lắm, rất ổn ạ.” Cô xúc một thìa cơm rang đưa tới bên miệng Tần Thịnh, “Anh ăn thử nhé?”Nào ngờ Tần Thịnh lại lắc đầu, làm nũng nói: “Anh không muốn em đút anh như vậy.”Hoàng Y Y nghi ngờ nhìn anh, “Vậy anh muốn em đút anh như nào?”Tần Thịnh cười một tiếng, cặp mắt đào hoa kia thật sự mê người.Anh ngồi xuống bên cạnh Hoàng Y Y, sờ một cái lên môi cô, “Dùng cái này.”Hoàng Y Y xấu hổ đến mức không phản ứng kịp, cứ ngơ ngác nhìn anh.“Cái nào ạ?”Tần Thịnh lại xoa lên khóe miệng cô, áp sát vào cười nói: “Cái này.”Hoàng Y Y không tự chủ được mà nuốt nước miếng, ngơ ngác ăn một miếng cơm rang, rồi hôn lên môi Tần Thịnh.“Ngọt quá.” Tần Thịnh hài lòng nói.Hoàng Y Y ngượng ngùng cúi đầu, người đàn ông này sao lại dẻo miệng như vậy chứ?“Trước đây có phải anh có rất nhiều bạn gái không?”Tần Thịnh ôm cô, khẽ tựa đầu lên vai cô, “Sao thế, ghen à?”Hoàng Y Y nghiêng đầu sang bên kia, “Vậy là anh thừa nhận hả, anh từng có mấy người bạn gái?”“Một người, hai người, ba người, bốn người… Một người.”“Tóm lại là mấy người?”“Một người.” Tần Thịnh nói.“Thế sao anh giỏi yêu đương tán tỉnh vậy?”Anh gãi sống mũi cô, “Cô gái nhỏ này, có bạn gái cũ thì em ghen, mà không có bạn gái cũ thì em lại không tin.” Anh áp mặt mình lên mặt Hoàng Y Y rồi cọ sát điên cuồng, “Em nói xem có phải em đang ra vẻ không, có phải đang ra vẻ không hả.”Hoàng Y Y bị anh gãi đến mức ngứa ngáy, cơ thể vặn vẹo như con nhộng.Cô bị Tần Thịnh đè trên ghế dài, trái tim nhỏ đập “Bùm bùm”.Tần Thịnh dịu dàng xoa lên làn tóc rối của cô, hỏi: “Em trang điểm à?”“Vâng.” Hoàng Y Y ngượng ngùng nói, “Trang điểm một xíu thôi, anh không thích ạ?”“Không phải không thích, chỉ là không tiện.”“Không tiện gì anh?”Tần Thịnh cười một tiếng, “Không tiện hôn em.”