*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Lâm Dĩ Mạt sắp chết. Trong lúc ngụp lặn dưới nước, cô nghe được một giọng nói: — “Muốn sống không?” Muốn! Lâm Dĩ Mạt lớn tiếng kêu gào ở trong lòng. Ngay sau đó, đột nhiên có một lực lớn được truyền vào cơ thể, giúp cô thành công bám vào thành hồ bơi và bò lên bờ. Lâm Dĩ Mạt nằm trên mặt đất thở hổn hển. Lát sau, cô hung hăng tự mắng mình một câu “ngu ngốc”. Kể từ lúc 7 tuổi bị em gái Thẩm Giai Giai đẩy xuống nước và nếm trải cảm giác ngạt thở sắp chết, Lâm Dĩ Mạt liền chăm chỉ luyện tập bơi lội, không ngờ lần này suýt nữa lại lật thuyền trong mương. Không phải kỹ thuật bơi của cô không tốt. Đúng lúc hai ngày nay Lâm Dĩ Mạt bị sốt, ngay cả việc hô hấp cũng rất khó khăn. Cô vốn nên nằm ở trên giường nghỉ ngơi, nhưng Thẩm Giai Giai gọi điện thoại muốn cô mang khăn tắm đến hồ bơi cho nhỏ, Lâm Dĩ Mạt không có lựa chọn nào khác, đành phải cố gắng lê lết cơ thể tới hồ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...