01. Tôi được tái sinh, chuyện đầu tiên tôi làm ấy là đi tìm Giang Dục. Khi tìm thấy anh, anh đang bị anh kế Tống Lâm Diễn đang đày đoạ. Bọn con trai đè Giang Dục xuống bồn rửa tay. Tống Lâm Diễn vứt bỏ hình tượng con ngoan trước đây, hắn hệt như một con chó điên, nhúng nước gần hết phiếu bài tập của Giang Dục, dán từng tờ lên mặt anh. Anh sắp không thở nổi nữa, vùng vẫy trong đau khổ. - Đè nó lại cho bố mày, lũ chúng mày chưa ăn cơm à! - Dừng tay lại! Tôi chạy vào nhà vệ sinh nam, gỡ hết đóng giấy ướt trên mặt Giang Dục. Anh mở to miệng để thở, ánh mắt ứ máu, nhìn tôi với vẻ nham hiểm và độc địa. Ánh mắt ấy… Giống hệt như đại ca Giang thành công lẫy lừng của nhiều năm sau. Khi nhìn thấy tôi, Giang Dục ngẩn người, đôi mắt dữ tợn bỗng trở nên mờ mịt, đờ đẫn. - Thả nó ra! Bọn con trai dè dặt quan sát nét mặt của Tống Lâm Diễn. Hắn nhặt chiếc kính không gọng dưới bồn rửa tay rồi đeo lên, mỉm cười dịu dàng với tôi, trở về cái vẻ học sinh ngoan. Tôi cũng từng bị hắn lừa như vậy. - Điếc à,…

Chương 21: Hoàn

Ngọn Lửa Rực CháyTác giả: Tuyệt Mỹ Tiểu Ngư CanTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh01. Tôi được tái sinh, chuyện đầu tiên tôi làm ấy là đi tìm Giang Dục. Khi tìm thấy anh, anh đang bị anh kế Tống Lâm Diễn đang đày đoạ. Bọn con trai đè Giang Dục xuống bồn rửa tay. Tống Lâm Diễn vứt bỏ hình tượng con ngoan trước đây, hắn hệt như một con chó điên, nhúng nước gần hết phiếu bài tập của Giang Dục, dán từng tờ lên mặt anh. Anh sắp không thở nổi nữa, vùng vẫy trong đau khổ. - Đè nó lại cho bố mày, lũ chúng mày chưa ăn cơm à! - Dừng tay lại! Tôi chạy vào nhà vệ sinh nam, gỡ hết đóng giấy ướt trên mặt Giang Dục. Anh mở to miệng để thở, ánh mắt ứ máu, nhìn tôi với vẻ nham hiểm và độc địa. Ánh mắt ấy… Giống hệt như đại ca Giang thành công lẫy lừng của nhiều năm sau. Khi nhìn thấy tôi, Giang Dục ngẩn người, đôi mắt dữ tợn bỗng trở nên mờ mịt, đờ đẫn. - Thả nó ra! Bọn con trai dè dặt quan sát nét mặt của Tống Lâm Diễn. Hắn nhặt chiếc kính không gọng dưới bồn rửa tay rồi đeo lên, mỉm cười dịu dàng với tôi, trở về cái vẻ học sinh ngoan. Tôi cũng từng bị hắn lừa như vậy. - Điếc à,… 21.Mẹ của Giang Dục là giới hạn cuối cùng của anh.Vì người đó là mẹ tôi nên anh mới kìm nén cơn giận của mình.Tôi thương anh vô cùng. Tôi kéo anh ra ngoài, tìm một nơi không người, kéo cổ áo anh để anh cúi người xuống.– Bạn trai, tặng anh một nụ hôn an ủi.Sau đó, tôi dâng cho anh một nụ hôn sâu dài lâu. Giang Dục đã giành lại thế chủ đạo chỉ trong loáng chốc, anh quá giỏi, không giống tay mơ chút nào.Đôi mắt tôi trợn tròn.Cảm giác bá đạo này…– Giang Dục, anh là…– Phải gọi chồng chứ.– Vợ ngốc, mãi mới nhận ra anh.Giang Dục lau đi giọt nước trên khoé môi tôi.– Ngay khi anh tỉnh giấc, anh đã nhận ra em cũng sống lại rồi.Hoá ra, không hề có chuyện một cô bé đáng thương yếu mềm không thể tự chăm sóc bản thân.Người thợ săn đội lốt con mồi diễn trò để cô gái mình yêu theo đuổi mình.– Giang Dục, anh hư lắm!Hoàn.

21.

Mẹ của Giang Dục là giới hạn cuối cùng của anh.

Vì người đó là mẹ tôi nên anh mới kìm nén cơn giận của mình.

Tôi thương anh vô cùng. Tôi kéo anh ra ngoài, tìm một nơi không người, kéo cổ áo anh để anh cúi người xuống.

– Bạn trai, tặng anh một nụ hôn an ủi.

Sau đó, tôi dâng cho anh một nụ hôn sâu dài lâu. Giang Dục đã giành lại thế chủ đạo chỉ trong loáng chốc, anh quá giỏi, không giống tay mơ chút nào.

Đôi mắt tôi trợn tròn.

Cảm giác bá đạo này…

– Giang Dục, anh là…

– Phải gọi chồng chứ.

– Vợ ngốc, mãi mới nhận ra anh.

Giang Dục lau đi giọt nước trên khoé môi tôi.

– Ngay khi anh tỉnh giấc, anh đã nhận ra em cũng sống lại rồi.

Hoá ra, không hề có chuyện một cô bé đáng thương yếu mềm không thể tự chăm sóc bản thân.

Người thợ săn đội lốt con mồi diễn trò để cô gái mình yêu theo đuổi mình.

– Giang Dục, anh hư lắm!

Hoàn.

Ngọn Lửa Rực CháyTác giả: Tuyệt Mỹ Tiểu Ngư CanTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh01. Tôi được tái sinh, chuyện đầu tiên tôi làm ấy là đi tìm Giang Dục. Khi tìm thấy anh, anh đang bị anh kế Tống Lâm Diễn đang đày đoạ. Bọn con trai đè Giang Dục xuống bồn rửa tay. Tống Lâm Diễn vứt bỏ hình tượng con ngoan trước đây, hắn hệt như một con chó điên, nhúng nước gần hết phiếu bài tập của Giang Dục, dán từng tờ lên mặt anh. Anh sắp không thở nổi nữa, vùng vẫy trong đau khổ. - Đè nó lại cho bố mày, lũ chúng mày chưa ăn cơm à! - Dừng tay lại! Tôi chạy vào nhà vệ sinh nam, gỡ hết đóng giấy ướt trên mặt Giang Dục. Anh mở to miệng để thở, ánh mắt ứ máu, nhìn tôi với vẻ nham hiểm và độc địa. Ánh mắt ấy… Giống hệt như đại ca Giang thành công lẫy lừng của nhiều năm sau. Khi nhìn thấy tôi, Giang Dục ngẩn người, đôi mắt dữ tợn bỗng trở nên mờ mịt, đờ đẫn. - Thả nó ra! Bọn con trai dè dặt quan sát nét mặt của Tống Lâm Diễn. Hắn nhặt chiếc kính không gọng dưới bồn rửa tay rồi đeo lên, mỉm cười dịu dàng với tôi, trở về cái vẻ học sinh ngoan. Tôi cũng từng bị hắn lừa như vậy. - Điếc à,… 21.Mẹ của Giang Dục là giới hạn cuối cùng của anh.Vì người đó là mẹ tôi nên anh mới kìm nén cơn giận của mình.Tôi thương anh vô cùng. Tôi kéo anh ra ngoài, tìm một nơi không người, kéo cổ áo anh để anh cúi người xuống.– Bạn trai, tặng anh một nụ hôn an ủi.Sau đó, tôi dâng cho anh một nụ hôn sâu dài lâu. Giang Dục đã giành lại thế chủ đạo chỉ trong loáng chốc, anh quá giỏi, không giống tay mơ chút nào.Đôi mắt tôi trợn tròn.Cảm giác bá đạo này…– Giang Dục, anh là…– Phải gọi chồng chứ.– Vợ ngốc, mãi mới nhận ra anh.Giang Dục lau đi giọt nước trên khoé môi tôi.– Ngay khi anh tỉnh giấc, anh đã nhận ra em cũng sống lại rồi.Hoá ra, không hề có chuyện một cô bé đáng thương yếu mềm không thể tự chăm sóc bản thân.Người thợ săn đội lốt con mồi diễn trò để cô gái mình yêu theo đuổi mình.– Giang Dục, anh hư lắm!Hoàn.

Chương 21: Hoàn