Ta là Tư mệnh trên trời, bởi vì số phận mà ta viết ra quá mức thăng trầm nên đã đắc tội nhân vật lớn. Kết quả chính là những kẻ xấu xa trên trời giao cho ta một nhiệm vụ khó khăn là giúp đỡ một thần tiên nhỏ không biết tên bị giáng chức xuống phàm trần, phải tu hành một lần nữa để trở lại Thiên đình. Tại sao ta biết đây là một nhiệm vụ khó, bởi vì mệnh cách của thần tiên này là do ta viết, không chỉ khó khăn mà còn siêu thảm. Và ta đến để giúp hắn vượt qua khó khăn và truyền cảm hứng để giúp hắn làm việc chăm chỉ. Đương nhiên, còn có một lựa chọn khác chính là hắn từ bỏ chính mình và t.ự t.ử, và nhiệm vụ của ta cũng có thể kết thúc. Có thể thấy rõ ràng khi nhìn vào mệnh cách mà ta viết thì lựa chọn cách thứ hai dễ hơn nhiều. Chao ôi, đều là do ta khi viết hai mệnh cách mang theo cảm xúc cá nhân và giờ kết quả đổ hết lên đầu ta. Một cái thì hại ta bị gây khó dễ, một cái thì hại ta phải xuống trần gian rồi ăn ngủ ngoài trời. Khi ta giúp hắn độ kiếp thành công, ta đoán tuổi thọ của mình…
Chương 13
Con Kiến HôiTác giả: Rượu Thơm Như CũTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTa là Tư mệnh trên trời, bởi vì số phận mà ta viết ra quá mức thăng trầm nên đã đắc tội nhân vật lớn. Kết quả chính là những kẻ xấu xa trên trời giao cho ta một nhiệm vụ khó khăn là giúp đỡ một thần tiên nhỏ không biết tên bị giáng chức xuống phàm trần, phải tu hành một lần nữa để trở lại Thiên đình. Tại sao ta biết đây là một nhiệm vụ khó, bởi vì mệnh cách của thần tiên này là do ta viết, không chỉ khó khăn mà còn siêu thảm. Và ta đến để giúp hắn vượt qua khó khăn và truyền cảm hứng để giúp hắn làm việc chăm chỉ. Đương nhiên, còn có một lựa chọn khác chính là hắn từ bỏ chính mình và t.ự t.ử, và nhiệm vụ của ta cũng có thể kết thúc. Có thể thấy rõ ràng khi nhìn vào mệnh cách mà ta viết thì lựa chọn cách thứ hai dễ hơn nhiều. Chao ôi, đều là do ta khi viết hai mệnh cách mang theo cảm xúc cá nhân và giờ kết quả đổ hết lên đầu ta. Một cái thì hại ta bị gây khó dễ, một cái thì hại ta phải xuống trần gian rồi ăn ngủ ngoài trời. Khi ta giúp hắn độ kiếp thành công, ta đoán tuổi thọ của mình… Ta ngu dốt, không biết làm thế nào trợ giúp hắn phi thăng, ta không biết làm thế nào giúp thân thể phàm nhân kiếm được đủ công đức phi thăng.Ta cũng không hiểu về giác ngộ.Ta bắt đầu tìm người để giúp đỡ hắn.Ta đã tìm tất cả những vị thần tiên ở nhân gian mà ta biết nhưng không ai sẵn sàng dạy cho hắn.Ta không dám dạy hắn.Tư chất của ta vốn bình thường lại lười biếng, không thích tu luyện.Ta sợ dạy cho hắn điều gì sai trái làm hắn tẩu hỏa nhập ma. Ta chỉnói với hắn một số tiên pháp cơ bản.Hắn có căn cơ sâu trong linh hồn, tu hành rất nhanh.Ta cho rằng hắn sẽ rất vui vẻ, phàm nhân được tiếp xúc với tiên thuật hắn là phải vui sướng như điên mới đúng chứ?Nhưng cả ngày hắn trông ủ rũ, không còn rạng rỡ như trước.Ta không biết tại sao, có lẽ là giai đoạn suy nghĩ quá nhiều mà người trẻ thường mắc phải.
Con Kiến HôiTác giả: Rượu Thơm Như CũTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTa là Tư mệnh trên trời, bởi vì số phận mà ta viết ra quá mức thăng trầm nên đã đắc tội nhân vật lớn. Kết quả chính là những kẻ xấu xa trên trời giao cho ta một nhiệm vụ khó khăn là giúp đỡ một thần tiên nhỏ không biết tên bị giáng chức xuống phàm trần, phải tu hành một lần nữa để trở lại Thiên đình. Tại sao ta biết đây là một nhiệm vụ khó, bởi vì mệnh cách của thần tiên này là do ta viết, không chỉ khó khăn mà còn siêu thảm. Và ta đến để giúp hắn vượt qua khó khăn và truyền cảm hứng để giúp hắn làm việc chăm chỉ. Đương nhiên, còn có một lựa chọn khác chính là hắn từ bỏ chính mình và t.ự t.ử, và nhiệm vụ của ta cũng có thể kết thúc. Có thể thấy rõ ràng khi nhìn vào mệnh cách mà ta viết thì lựa chọn cách thứ hai dễ hơn nhiều. Chao ôi, đều là do ta khi viết hai mệnh cách mang theo cảm xúc cá nhân và giờ kết quả đổ hết lên đầu ta. Một cái thì hại ta bị gây khó dễ, một cái thì hại ta phải xuống trần gian rồi ăn ngủ ngoài trời. Khi ta giúp hắn độ kiếp thành công, ta đoán tuổi thọ của mình… Ta ngu dốt, không biết làm thế nào trợ giúp hắn phi thăng, ta không biết làm thế nào giúp thân thể phàm nhân kiếm được đủ công đức phi thăng.Ta cũng không hiểu về giác ngộ.Ta bắt đầu tìm người để giúp đỡ hắn.Ta đã tìm tất cả những vị thần tiên ở nhân gian mà ta biết nhưng không ai sẵn sàng dạy cho hắn.Ta không dám dạy hắn.Tư chất của ta vốn bình thường lại lười biếng, không thích tu luyện.Ta sợ dạy cho hắn điều gì sai trái làm hắn tẩu hỏa nhập ma. Ta chỉnói với hắn một số tiên pháp cơ bản.Hắn có căn cơ sâu trong linh hồn, tu hành rất nhanh.Ta cho rằng hắn sẽ rất vui vẻ, phàm nhân được tiếp xúc với tiên thuật hắn là phải vui sướng như điên mới đúng chứ?Nhưng cả ngày hắn trông ủ rũ, không còn rạng rỡ như trước.Ta không biết tại sao, có lẽ là giai đoạn suy nghĩ quá nhiều mà người trẻ thường mắc phải.
Con Kiến HôiTác giả: Rượu Thơm Như CũTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpTa là Tư mệnh trên trời, bởi vì số phận mà ta viết ra quá mức thăng trầm nên đã đắc tội nhân vật lớn. Kết quả chính là những kẻ xấu xa trên trời giao cho ta một nhiệm vụ khó khăn là giúp đỡ một thần tiên nhỏ không biết tên bị giáng chức xuống phàm trần, phải tu hành một lần nữa để trở lại Thiên đình. Tại sao ta biết đây là một nhiệm vụ khó, bởi vì mệnh cách của thần tiên này là do ta viết, không chỉ khó khăn mà còn siêu thảm. Và ta đến để giúp hắn vượt qua khó khăn và truyền cảm hứng để giúp hắn làm việc chăm chỉ. Đương nhiên, còn có một lựa chọn khác chính là hắn từ bỏ chính mình và t.ự t.ử, và nhiệm vụ của ta cũng có thể kết thúc. Có thể thấy rõ ràng khi nhìn vào mệnh cách mà ta viết thì lựa chọn cách thứ hai dễ hơn nhiều. Chao ôi, đều là do ta khi viết hai mệnh cách mang theo cảm xúc cá nhân và giờ kết quả đổ hết lên đầu ta. Một cái thì hại ta bị gây khó dễ, một cái thì hại ta phải xuống trần gian rồi ăn ngủ ngoài trời. Khi ta giúp hắn độ kiếp thành công, ta đoán tuổi thọ của mình… Ta ngu dốt, không biết làm thế nào trợ giúp hắn phi thăng, ta không biết làm thế nào giúp thân thể phàm nhân kiếm được đủ công đức phi thăng.Ta cũng không hiểu về giác ngộ.Ta bắt đầu tìm người để giúp đỡ hắn.Ta đã tìm tất cả những vị thần tiên ở nhân gian mà ta biết nhưng không ai sẵn sàng dạy cho hắn.Ta không dám dạy hắn.Tư chất của ta vốn bình thường lại lười biếng, không thích tu luyện.Ta sợ dạy cho hắn điều gì sai trái làm hắn tẩu hỏa nhập ma. Ta chỉnói với hắn một số tiên pháp cơ bản.Hắn có căn cơ sâu trong linh hồn, tu hành rất nhanh.Ta cho rằng hắn sẽ rất vui vẻ, phàm nhân được tiếp xúc với tiên thuật hắn là phải vui sướng như điên mới đúng chứ?Nhưng cả ngày hắn trông ủ rũ, không còn rạng rỡ như trước.Ta không biết tại sao, có lẽ là giai đoạn suy nghĩ quá nhiều mà người trẻ thường mắc phải.