1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy…

Chương 14

Thanh Mai Trúc Mã - Thiên Tiên Cuồng TúyTác giả: Thiên Tiên Cuồng TúyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy… 14.Sáng hôm sau,Mặc dù đêm qua tôi ngủ muộn nhưng sáng dậy tôi không thấy mệt. Tôi nhảy khỏi giường nhanh chóng thay đồ. Theo lời chỉ bảo của Đào Đào nay tôi quyết định mặc váy body, vừa khoe được eo lại còn khoe được cả chân nữa. Perfect!Khi xuống cầu thang, tôi thấy Tạ Vân Cơ đang lúi húi chuẩn bị đồ ăn trong bếp.Nghĩ đến nụ hôn tối qua tôi không thể giả vờ như không có gì xảy ra được, khụ, giờ nên bắt chuyện kiểu gì đây nhỉ?Đúng rồi, rót cho anh một cốc sữa, chắc là sẽ dễ bắt chuyện hơn nhỉ? Nghĩ là làm, tôi vội vàng chạy về phía tủ lạnh. Hôm qua tôi thấy anh ấy đặt sữa vào trong đây mà nhỉ? Sao không có????Tôi định lấy mấy món đồ khác ra để tìm thì đột nhiên có một bàn tay giơ qua đầu tôi, dễ dàng cầm lấy hộp sữa mà tôi đang tìm." Để anh giúp em."Tôi giật mình quay người lại thì gương mặt của anh gần như dính sát vào mặt tôi. Tim tôi lỡ vài nhịp, cả người mát thăng bằng ngã sang một bên.Thấy thế anh giữ lấy tôi, tay tôi vô thức đặt lên ngực của anh ấy. Tôi vội vàng bỏ tay ra, nhưng không nghĩ đến mình vừa bỏ tay ra thì cả 2 chúng tôi cùng mất đà cuối cùng khung cảnh hết sức xấu hổ, tôi đè lên người anh. Ngực Tạ Vân Cơ khẽ rung lên, anh nhìn tôi cười sung sướng." Em đứng lên có được không?Không là anh hôn em đấy"

14.

Sáng hôm sau,

Mặc dù đêm qua tôi ngủ muộn nhưng sáng dậy tôi không thấy mệt. Tôi nhảy khỏi giường nhanh chóng thay đồ. Theo lời chỉ bảo của Đào Đào nay tôi quyết định mặc váy body, vừa khoe được eo lại còn khoe được cả chân nữa. Perfect!

Khi xuống cầu thang, tôi thấy Tạ Vân Cơ đang lúi húi chuẩn bị đồ ăn trong bếp.

Nghĩ đến nụ hôn tối qua tôi không thể giả vờ như không có gì xảy ra được, khụ, giờ nên bắt chuyện kiểu gì đây nhỉ?

Đúng rồi, rót cho anh một cốc sữa, chắc là sẽ dễ bắt chuyện hơn nhỉ? Nghĩ là làm, tôi vội vàng chạy về phía tủ lạnh. Hôm qua tôi thấy anh ấy đặt sữa vào trong đây mà nhỉ? Sao không có????

Tôi định lấy mấy món đồ khác ra để tìm thì đột nhiên có một bàn tay giơ qua đầu tôi, dễ dàng cầm lấy hộp sữa mà tôi đang tìm.

" Để anh giúp em."

Tôi giật mình quay người lại thì gương mặt của anh gần như dính sát vào mặt tôi. Tim tôi lỡ vài nhịp, cả người mát thăng bằng ngã sang một bên.

Thấy thế anh giữ lấy tôi, tay tôi vô thức đặt lên ngực của anh ấy. Tôi vội vàng bỏ tay ra, nhưng không nghĩ đến mình vừa bỏ tay ra thì cả 2 chúng tôi cùng mất đà cuối cùng khung cảnh hết sức xấu hổ, tôi đè lên người anh. Ngực Tạ Vân Cơ khẽ rung lên, anh nhìn tôi cười sung sướng.

" Em đứng lên có được không?Không là anh hôn em đấy"

Thanh Mai Trúc Mã - Thiên Tiên Cuồng TúyTác giả: Thiên Tiên Cuồng TúyTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1. Tôi, Khương Doanh, 18 tuổi, đang sống cùng bố mẹ, nhà chúng tôi không có nghề nghiệp gì, hàng tháng sống bằng việc cho thuê mấy chục căn nhà. Nhưng sau khi tôi thi đại học, dịch bệnh bùng phát, nhà tôi có rất nhiều căn không cho thuê được, không muốn tình hình này cứ mãi tiếp diễn, bố tôi đã quyết định gửi tôi qua công ty của chú Tạ hàng xóm để học kinh doanh. Tôi:??? Ngẫm lại với tư cách là người thừa kế toàn bộ gia sản của bố mẹ à không là một người con có hiếu trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình, tôi hứa với bố mẹ sẽ học hành chăm chỉ, vực dậy kinh doanh của gia đình để họ có thể an nhàn khi về già. Sau khi tiễn cha mẹ, tôi đến phòng giám đốc để ra mắt. Đang hứng trí bừng bừng đẩy cửa phòng làm việc thì tôi thấy phía đối diện, một gương mặt quen thuộc đang cười với mình: " Tốt lắm đến rất đúng giờ. Lại đây chúng ta giới thiệu làm quen chút chứ nhỉ?" Tôi ngẩn người, phút chốc thấy lưng lạnh toát, sầu não thốt ra một câu: " Tạ Vân Cơ?" Không phải chứ, chẳng phải bây giờ anh ấy… 14.Sáng hôm sau,Mặc dù đêm qua tôi ngủ muộn nhưng sáng dậy tôi không thấy mệt. Tôi nhảy khỏi giường nhanh chóng thay đồ. Theo lời chỉ bảo của Đào Đào nay tôi quyết định mặc váy body, vừa khoe được eo lại còn khoe được cả chân nữa. Perfect!Khi xuống cầu thang, tôi thấy Tạ Vân Cơ đang lúi húi chuẩn bị đồ ăn trong bếp.Nghĩ đến nụ hôn tối qua tôi không thể giả vờ như không có gì xảy ra được, khụ, giờ nên bắt chuyện kiểu gì đây nhỉ?Đúng rồi, rót cho anh một cốc sữa, chắc là sẽ dễ bắt chuyện hơn nhỉ? Nghĩ là làm, tôi vội vàng chạy về phía tủ lạnh. Hôm qua tôi thấy anh ấy đặt sữa vào trong đây mà nhỉ? Sao không có????Tôi định lấy mấy món đồ khác ra để tìm thì đột nhiên có một bàn tay giơ qua đầu tôi, dễ dàng cầm lấy hộp sữa mà tôi đang tìm." Để anh giúp em."Tôi giật mình quay người lại thì gương mặt của anh gần như dính sát vào mặt tôi. Tim tôi lỡ vài nhịp, cả người mát thăng bằng ngã sang một bên.Thấy thế anh giữ lấy tôi, tay tôi vô thức đặt lên ngực của anh ấy. Tôi vội vàng bỏ tay ra, nhưng không nghĩ đến mình vừa bỏ tay ra thì cả 2 chúng tôi cùng mất đà cuối cùng khung cảnh hết sức xấu hổ, tôi đè lên người anh. Ngực Tạ Vân Cơ khẽ rung lên, anh nhìn tôi cười sung sướng." Em đứng lên có được không?Không là anh hôn em đấy"

Chương 14