01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý…
Chương 10
Ánh Trăng Nơi Thiên ĐườngTác giả: 小尘Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý… 10.Mấy bộ phim liên tiếp được phát sóng, cộng thêm vài người trong giới tiết lộ rằng tôi và Hứa Ngôn sắp hợp tác trong một bộ phim mới nên vị trí của tôi bỗng tăng vọt.Tôi càng ngày càng tiến gần đến mục tiêu hơn.Kể từ ngày Hứa Ngôn tiết lộ mối quan hệ của chúng tôi trong quá khứ, anh ấy thường xuyên hẹn gặp tôi. Không phải đi ăn mà là thảo luận về kịch bản.Bên trong quán cà phê.Hứa Ngôn nói: “Quản lý của Lục Trân Châu nhờ mối quan hệ tìm đến anh, nói muốn một vai diễn trong kịch bản.”Tôi hỏi: “Muốn vai diễn nào?”“Nữ chính.”Tôi không nhịn được cười phá lên: “Ngay cả kịch bản có khi bọn họ còn không đọc.”Nếu không làm sao dám.Hứa Ngoon cũng cười: “Hiện nay thông tin lộ ra chỉ có chủ đề về học đường, với một ít sự kiện liên quan đến xã hội.”Tôi nói: “Nữ chính thì không được, đưa vai nữ phụ thứ ba cho cô ta chắc chắn cô ta có thể diễn tốt.”Dù sao nhân vật đó đối với Lục Trân Châu mà nói nó rất phù hợp với bản chất của cô ta.Chỉ là tôi hơi nghi ngờ nhìn về phía Hứa Ngôn: “Anh với Lục Trân Châu có thù oán?”“Không quen biết.”“Vậy tại sao…?”Ngón tay thon dài của Hứa Ngôn nhẹ nhàng chạm vào ly nước trước mặt, anh ngước mắt nhìn tôi cười.“Vì sao ư, em cứ coi như tôi trời sinh bản tính thiện lương, gặp chuyện bất bình nên giúp đỡ.”Ngày casting, tôi tới hội trường sớm, cách âm trong phòng nghỉ không tốt lắm, tôi nghe được âm thanh quen thuộc phát ra từ phòng sát bên.“Trân Châu, hay là chúng ta đọc kịch bản trước rồi mới quyết định nhận vai hay không?”“Có phải não chị úng nước rồi không? Phim điện ảnh của đạo diễn Hứa biết bao nhiêu người tranh giành một vai, anh ta đã muốn em diễn vai nữ ba không cần casting mà còn dám đòi hỏi?”“Nhưng chúng ta thậm chí còn chưa đọc kịch bản, chỉ mới biết chủ đề phim, hơn nữa chi phí bồi thường tổn thất còn cao như vậy, nếu như…”“Chị Vương của em ơi, chị lo lắng cái gì, sao em có thể vi phạm hợp đồng được, đó là đạo diễn Hứa đấy! Lần này dù có bị đuổi ra đường thì chúng ta vẫn còn cái tên Lục Trân Châu dát vàng rồi, chị chờ em chút, em tô son rồi chúng ta lập tức đi ký hợp đồng.”Tiếng bước chân vội vã dần dần đi xa, phòng bên cạnh trở về trạng thái hoàn toàn yên tĩnh.
10.
Mấy bộ phim liên tiếp được phát sóng, cộng thêm vài người trong giới tiết lộ rằng tôi và Hứa Ngôn sắp hợp tác trong một bộ phim mới nên vị trí của tôi bỗng tăng vọt.
Tôi càng ngày càng tiến gần đến mục tiêu hơn.
Kể từ ngày Hứa Ngôn tiết lộ mối quan hệ của chúng tôi trong quá khứ, anh ấy thường xuyên hẹn gặp tôi. Không phải đi ăn mà là thảo luận về kịch bản.
Bên trong quán cà phê.
Hứa Ngôn nói: “Quản lý của Lục Trân Châu nhờ mối quan hệ tìm đến anh, nói muốn một vai diễn trong kịch bản.”
Tôi hỏi: “Muốn vai diễn nào?”
“Nữ chính.”
Tôi không nhịn được cười phá lên: “Ngay cả kịch bản có khi bọn họ còn không đọc.”
Nếu không làm sao dám.
Hứa Ngoon cũng cười: “Hiện nay thông tin lộ ra chỉ có chủ đề về học đường, với một ít sự kiện liên quan đến xã hội.”
Tôi nói: “Nữ chính thì không được, đưa vai nữ phụ thứ ba cho cô ta chắc chắn cô ta có thể diễn tốt.”
Dù sao nhân vật đó đối với Lục Trân Châu mà nói nó rất phù hợp với bản chất của cô ta.
Chỉ là tôi hơi nghi ngờ nhìn về phía Hứa Ngôn: “Anh với Lục Trân Châu có thù oán?”
“Không quen biết.”
“Vậy tại sao…?”
Ngón tay thon dài của Hứa Ngôn nhẹ nhàng chạm vào ly nước trước mặt, anh ngước mắt nhìn tôi cười.
“Vì sao ư, em cứ coi như tôi trời sinh bản tính thiện lương, gặp chuyện bất bình nên giúp đỡ.”
Ngày casting, tôi tới hội trường sớm, cách âm trong phòng nghỉ không tốt lắm, tôi nghe được âm thanh quen thuộc phát ra từ phòng sát bên.
“Trân Châu, hay là chúng ta đọc kịch bản trước rồi mới quyết định nhận vai hay không?”
“Có phải não chị úng nước rồi không? Phim điện ảnh của đạo diễn Hứa biết bao nhiêu người tranh giành một vai, anh ta đã muốn em diễn vai nữ ba không cần casting mà còn dám đòi hỏi?”
“Nhưng chúng ta thậm chí còn chưa đọc kịch bản, chỉ mới biết chủ đề phim, hơn nữa chi phí bồi thường tổn thất còn cao như vậy, nếu như…”
“Chị Vương của em ơi, chị lo lắng cái gì, sao em có thể vi phạm hợp đồng được, đó là đạo diễn Hứa đấy! Lần này dù có bị đuổi ra đường thì chúng ta vẫn còn cái tên Lục Trân Châu dát vàng rồi, chị chờ em chút, em tô son rồi chúng ta lập tức đi ký hợp đồng.”
Tiếng bước chân vội vã dần dần đi xa, phòng bên cạnh trở về trạng thái hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh Trăng Nơi Thiên ĐườngTác giả: 小尘Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình01 Tôi cầm mặt dây chuyền bằng ngọc bích của Lục Trân Châu, nhìn người từ ngàn dặm xa xôi đuổi đến tận huyện thành, Tống Mộ Hàn. Tôi mặt không đỏ tim không đập: “Đúng rồi, tôi chính là bé gái cứu anh khỏi đuối nước năm đó.” Tống Mộ Hàn đưa ra nghi ngờ. "Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ nhìn thấy trên cổ tay cô ấy có một cái bớt hình con bướm, cô có thể cho tôi xem được không?" Tôi trực tiếp đưa cổ tay mình đến trước mắt hắn. Nơi đó dày đặc những vết sẹo do bỏng tàn thuốc và các vết c.ắ.t cổ tay sâu cạn không đồng nhất đan xen vào nhau, thấy mà ghê người. "Tự mình tìm đi." Tống Mộ Hàn sững sờ. Tôi nhìn hắn nói: "Anh đến sớm ba năm, hẳn là còn có thể nhìn thấy, hiện tại, không thể đâu." Tống Mộ Hàn đưa tôi từ một huyện thành nhỏ đến Bắc Kinh. Hắn nói tôi là ân nhân cứu mạng của hắn, hắn muốn báo đáp tôi thật tốt. Vậy là, tôi mang theo hồ sơ nhập học, thuận lợi chuyển đến trường trung học tốt nhất ở Bắc Kinh. Mặc dù điểm hồi cấp ba của tôi rất kém. Tống Mộ Hàn đưa tôi đến gặp bác sĩ tâm lý… 10.Mấy bộ phim liên tiếp được phát sóng, cộng thêm vài người trong giới tiết lộ rằng tôi và Hứa Ngôn sắp hợp tác trong một bộ phim mới nên vị trí của tôi bỗng tăng vọt.Tôi càng ngày càng tiến gần đến mục tiêu hơn.Kể từ ngày Hứa Ngôn tiết lộ mối quan hệ của chúng tôi trong quá khứ, anh ấy thường xuyên hẹn gặp tôi. Không phải đi ăn mà là thảo luận về kịch bản.Bên trong quán cà phê.Hứa Ngôn nói: “Quản lý của Lục Trân Châu nhờ mối quan hệ tìm đến anh, nói muốn một vai diễn trong kịch bản.”Tôi hỏi: “Muốn vai diễn nào?”“Nữ chính.”Tôi không nhịn được cười phá lên: “Ngay cả kịch bản có khi bọn họ còn không đọc.”Nếu không làm sao dám.Hứa Ngoon cũng cười: “Hiện nay thông tin lộ ra chỉ có chủ đề về học đường, với một ít sự kiện liên quan đến xã hội.”Tôi nói: “Nữ chính thì không được, đưa vai nữ phụ thứ ba cho cô ta chắc chắn cô ta có thể diễn tốt.”Dù sao nhân vật đó đối với Lục Trân Châu mà nói nó rất phù hợp với bản chất của cô ta.Chỉ là tôi hơi nghi ngờ nhìn về phía Hứa Ngôn: “Anh với Lục Trân Châu có thù oán?”“Không quen biết.”“Vậy tại sao…?”Ngón tay thon dài của Hứa Ngôn nhẹ nhàng chạm vào ly nước trước mặt, anh ngước mắt nhìn tôi cười.“Vì sao ư, em cứ coi như tôi trời sinh bản tính thiện lương, gặp chuyện bất bình nên giúp đỡ.”Ngày casting, tôi tới hội trường sớm, cách âm trong phòng nghỉ không tốt lắm, tôi nghe được âm thanh quen thuộc phát ra từ phòng sát bên.“Trân Châu, hay là chúng ta đọc kịch bản trước rồi mới quyết định nhận vai hay không?”“Có phải não chị úng nước rồi không? Phim điện ảnh của đạo diễn Hứa biết bao nhiêu người tranh giành một vai, anh ta đã muốn em diễn vai nữ ba không cần casting mà còn dám đòi hỏi?”“Nhưng chúng ta thậm chí còn chưa đọc kịch bản, chỉ mới biết chủ đề phim, hơn nữa chi phí bồi thường tổn thất còn cao như vậy, nếu như…”“Chị Vương của em ơi, chị lo lắng cái gì, sao em có thể vi phạm hợp đồng được, đó là đạo diễn Hứa đấy! Lần này dù có bị đuổi ra đường thì chúng ta vẫn còn cái tên Lục Trân Châu dát vàng rồi, chị chờ em chút, em tô son rồi chúng ta lập tức đi ký hợp đồng.”Tiếng bước chân vội vã dần dần đi xa, phòng bên cạnh trở về trạng thái hoàn toàn yên tĩnh.