1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ…

Chương 25: Ngoại truyện

Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… Một buổi chiều năm lớp 11, thật ra Thẩm Diên Tri và Tần Tử Khanh vừa cãi nhau.Tiếng ve kêu khiến lòng người phiền loạn, chiều hôm đó bởi vì cả hai người đều không bỏ được mặt mũi cho nên không về nhà cùng nhau.Thẩm Diên Tri ở phòng học, cuối cùng khi làm xong đề vật lý thứ ba, cậu ném bút xuống bàn, lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.“Rất giỏi, nói em hai câu là em không để ý đến anh luôn.”“Không trả lời tin nhắn đúng không, được, sau này đừng trả lời nữa.”“…”Bỗng nhiên có tiếng xe cứu thương vang lên.Cậu nhìn chằm chằm tà dương bên ngoài.Sau đó cất điện thoại, đi theo đám người đang kéo nhau đi hóng chuyện xem là đã xảy ra chuyện gì.Trên điện thoại còn mấy tin nhắn cuối cùng cậu gửi đi.“A, rốt cuộc là ai nuông chiều để em có cái tính này hả?”“Ha ha ha, thì ra chính là anh.”“Chờ một chút, anh đây đến dỗ em.”

Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… Một buổi chiều năm lớp 11, thật ra Thẩm Diên Tri và Tần Tử Khanh vừa cãi nhau.Tiếng ve kêu khiến lòng người phiền loạn, chiều hôm đó bởi vì cả hai người đều không bỏ được mặt mũi cho nên không về nhà cùng nhau.Thẩm Diên Tri ở phòng học, cuối cùng khi làm xong đề vật lý thứ ba, cậu ném bút xuống bàn, lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.“Rất giỏi, nói em hai câu là em không để ý đến anh luôn.”“Không trả lời tin nhắn đúng không, được, sau này đừng trả lời nữa.”“…”Bỗng nhiên có tiếng xe cứu thương vang lên.Cậu nhìn chằm chằm tà dương bên ngoài.Sau đó cất điện thoại, đi theo đám người đang kéo nhau đi hóng chuyện xem là đã xảy ra chuyện gì.Trên điện thoại còn mấy tin nhắn cuối cùng cậu gửi đi.“A, rốt cuộc là ai nuông chiều để em có cái tính này hả?”“Ha ha ha, thì ra chính là anh.”“Chờ một chút, anh đây đến dỗ em.”

Cái Tên Khắc Sâu Trong LòngTác giả: Bạch Khuông Lương Thái TửTruyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình1 Tôi và người từng bắt nạt mình thời học sinh ở bên nhau. Khi tia nắng ban mai rơi vào phòng, tôi chỉ vừa cử động cánh tay. Cánh tay đang vòng qua eo tôi lập tức ôm tôi chặt hơn. Thẩm Diên Tri cúi đầu hôn cổ tôi, tiếng nói trầm khàn vì vừa tỉnh ngủ. “Tối hôm qua ngủ ngon không?” Tôi hơi cứng người, sau đó ngoan ngoãn gật đầu. Nếu là trước đây, có lẽ tôi còn phản kháng, nhưng anh đã dành ra ba ngày cuối tuần để dạy cho tôi một đạo lý. Ngoan ngoãn nghe lời là tốt rồi. Bàn tay đặt ở bên người bị người nắm lấy, anh hứng thú bừng bừng đan tay vào tay tôi, mười ngón tay đan chặt vào nhau. Tiếng nói mang theo ý cười vang lên. “Lần này không vứt nhẫn anh cho em nữa à?” …. Thứ anh nói là chiếc nhẫn kim cương đeo trên ngón áp út của tôi. Trước đây có hai chiếc khác, một chiếc bị tôi giấu vào tủ lạnh, một chiếc bị tôi ném vào đài phun nước trong vườn hoa. Tôi tạm thời không muốn nhớ lại hậu quả ném hai chiếc nhẫn đó, còn chiếc nhẫn thứ ba đại khái mang đến hậu quả là: Tôi cùng anh, người tôi sợ… Một buổi chiều năm lớp 11, thật ra Thẩm Diên Tri và Tần Tử Khanh vừa cãi nhau.Tiếng ve kêu khiến lòng người phiền loạn, chiều hôm đó bởi vì cả hai người đều không bỏ được mặt mũi cho nên không về nhà cùng nhau.Thẩm Diên Tri ở phòng học, cuối cùng khi làm xong đề vật lý thứ ba, cậu ném bút xuống bàn, lấy điện thoại ra nhắn tin cho cô.“Rất giỏi, nói em hai câu là em không để ý đến anh luôn.”“Không trả lời tin nhắn đúng không, được, sau này đừng trả lời nữa.”“…”Bỗng nhiên có tiếng xe cứu thương vang lên.Cậu nhìn chằm chằm tà dương bên ngoài.Sau đó cất điện thoại, đi theo đám người đang kéo nhau đi hóng chuyện xem là đã xảy ra chuyện gì.Trên điện thoại còn mấy tin nhắn cuối cùng cậu gửi đi.“A, rốt cuộc là ai nuông chiều để em có cái tính này hả?”“Ha ha ha, thì ra chính là anh.”“Chờ một chút, anh đây đến dỗ em.”

Chương 25: Ngoại truyện