1. Ta đã bị thương nặng trong trận đại chiến Tiên Ma 100 năm trước. Kể từ đó, ta đã rơi vào một giấc ngủ dài. Tiên môn đúc cho ta một quan tài băng. Khi ta thức dậy, lại phát hiện trong Tiên môn có thêm một tiểu sư muội có bộ dáng tương tự với ta. Nàng ta là thế thân của ta. Nàng tà là tiểu sư muội được trên dưới Tiên môn sủng ái. Mà ta lại là người ngoài. Bên trong đại điện, Sở Oánh nhìn vào khuôn mặt của ta và ngạc nhiên: “Đại sư huynh, nàng là ai?” “Vì sao lại giống ta như vậy?” Trông giống ngươi? Giống cái rắm! Nội tâm ta oán thầm, cố nén xúc động thô lỗ. Trên mặt đại sư huynh xẹt qua một khoảnh khắc cứng ngắc, hắn mở miệng, nhưng vẫn không trả lời câu hỏi phía sau Sở Oánh. "Đó là Ngọc Thanh sư tỷ của muội. ” Sở Oánh nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô hại quay sang ta lộ ra nụ cười tươi: "Xin chào Ngọc Thanh sư tỷ ~" Ta không để ý tới nàng ta, ánh mắt xẹt qua trên người chúng đệ tử, đem bộ dáng chột dạ của bọn họ thu hết vào đáy mắt. Khóe môi gợi lên một chút đường cong như có như không…
Chương 7
Có Văn Bản Nào Bạch Nguyệt Quang Vả Mặt Thế Thân Không?Tác giả: 原心Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp1. Ta đã bị thương nặng trong trận đại chiến Tiên Ma 100 năm trước. Kể từ đó, ta đã rơi vào một giấc ngủ dài. Tiên môn đúc cho ta một quan tài băng. Khi ta thức dậy, lại phát hiện trong Tiên môn có thêm một tiểu sư muội có bộ dáng tương tự với ta. Nàng ta là thế thân của ta. Nàng tà là tiểu sư muội được trên dưới Tiên môn sủng ái. Mà ta lại là người ngoài. Bên trong đại điện, Sở Oánh nhìn vào khuôn mặt của ta và ngạc nhiên: “Đại sư huynh, nàng là ai?” “Vì sao lại giống ta như vậy?” Trông giống ngươi? Giống cái rắm! Nội tâm ta oán thầm, cố nén xúc động thô lỗ. Trên mặt đại sư huynh xẹt qua một khoảnh khắc cứng ngắc, hắn mở miệng, nhưng vẫn không trả lời câu hỏi phía sau Sở Oánh. "Đó là Ngọc Thanh sư tỷ của muội. ” Sở Oánh nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô hại quay sang ta lộ ra nụ cười tươi: "Xin chào Ngọc Thanh sư tỷ ~" Ta không để ý tới nàng ta, ánh mắt xẹt qua trên người chúng đệ tử, đem bộ dáng chột dạ của bọn họ thu hết vào đáy mắt. Khóe môi gợi lên một chút đường cong như có như không… “Ngươi đang làm gì vậy?”Hắn nhìn tờ giấy đầy đất lộ ra nghi hoặc.Ta chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ra, ta nóng lòng muốn đốt nhà và tiêu hủy giấy tờ.Ta giả vờ bình tĩnh, "Rảnh rỗi không có việc gì làm, ta sẽ luyện thư pháp, tu luyện... bồi dưỡng tình cảm."Đoạn Cẩm cau mày, có vẻ khó hiểu."Nhiều như vậy? Chép cả quyển sao?"“Ha ha”, ta cười khan, cố gắng che giấu lương tâm cắn rứt: “Lão đại, ngài cũng biết ta thích nhất là học mà!”Oanh——Tiếng sấm ngoài cửa sổ chợt bất ngờ khiến ta kinh hãi.Ta...Quả nhiên nói dối là hành vi không tốt.Đoàn Cẩn cổ quái liếc nhìn ta một cái: "Ta chỉ nhớ ngươi từng nói mấy thứ này nhàm chán lại tẻ nhạt. ”Đầu ta đầy dấu chấm hỏi vì chuyện này?Ta bất chấp suy nghĩ về tính chính xác của thông tin, hiện tại ta đối mặt với hắn chỉ cảm thấy vô cùng chột dạ."Khụ khụ", ta lấy dũng khí thăm dò, "Ma tôn đại nhân, ngài, ngài vội vàng muốn lấy vợ sao? ”"Nếu sốt ruột, ta có thể bất cứ lúc nào" cung cấp cho ngài các đối tượng.Nửa câu sau còn chưa nói ra miệng đã bị ma tôn cắt đứt."Ngươi, ngươi thật đúng là trước sau như một trực tiếp như vậy..."Mắt thường có thể thấy sắc mặt Đoàn Cẩn đỏ lên."Chuyện đại hôn ngươi không cần lo lắng, nghỉ ngơi thật tốt, bản tôn sẽ phái người chuẩn bị."Ta:???Cái gì và chuyện gì vậy?Ta nhìn Ma tôn đại nhân bước đi, dù thế nào cũng chẳng nghĩ tới hắn lại ngây thơ như vậy.Tuy nhiên giờ hắn đã có ứng cử viên cho Ma hậu.Ta không biết làm thế nào?Ta cảm thấy hơi khó chịu trong lòng.Ta không hiểu tại sao...Trên dưới ma tộc đều đang chuẩn bị đại hôn cho Ma tôn.Đoàn Cẩn tuy rằng nói không cần ta chuẩn bị cái gì,Ta cũng xấu hổ khi nhàn rỗi.Dù sao thì ta cũng đã làm hỏng cốt truyện.Vì tội lỗi này mà ta làm việc chăm chỉ hơn bình thường.Hận không thể phân thân làm việc từ trên xuống dưới.Chỉ là hôn lễ đang đến gần nhưng ta chưa nhìn thấy Ma hậu tương lại trông như thế nào?Cho đến một ngày ta mài mực để Ma tôn viết thư mời thì nhìn thấy Ma tôn viết tên ta.“Lão đại, lão đại…điều này.”Chỉ là còn chưa hết hoảng loạn thì lại có một đám người hầu tới.Bọn họ xếp hàng chỉnh tề, trên tay cầm đủ kiểu váy cưới màu đỏ và trang sức vương miện cài tóc lộng lẫy.Ta chỉ cảm thấy đôi mắt của mình bị choáng ngợp rồi.Có bao nhiêu bộ ở đây?Có tiền đến đâu cũng không thể làm như vậy!Bên tai truyền đến giọng nói trong trẻo mỉm cười của Ma tôn đại nhân: "Thời gian gấp gáp, chỉ chuẩn bị được những thứ này, thử xem? ”Đầu óc ta rối bời, rối tung cả lên.Đoàn Cẩn thấy ta bất động, lầm tưởng là ta không thích.Hắn ngược lại không tức giận, cực kỳ kiên nhẫn nói:"Nếu đều không thích cũng không có gì đáng ngại, ta sẽ phái người chuẩn bị lại.""Ngươi vĩnh viễn đều có quyền lựa chọn của mình."
Có Văn Bản Nào Bạch Nguyệt Quang Vả Mặt Thế Thân Không?Tác giả: 原心Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp1. Ta đã bị thương nặng trong trận đại chiến Tiên Ma 100 năm trước. Kể từ đó, ta đã rơi vào một giấc ngủ dài. Tiên môn đúc cho ta một quan tài băng. Khi ta thức dậy, lại phát hiện trong Tiên môn có thêm một tiểu sư muội có bộ dáng tương tự với ta. Nàng ta là thế thân của ta. Nàng tà là tiểu sư muội được trên dưới Tiên môn sủng ái. Mà ta lại là người ngoài. Bên trong đại điện, Sở Oánh nhìn vào khuôn mặt của ta và ngạc nhiên: “Đại sư huynh, nàng là ai?” “Vì sao lại giống ta như vậy?” Trông giống ngươi? Giống cái rắm! Nội tâm ta oán thầm, cố nén xúc động thô lỗ. Trên mặt đại sư huynh xẹt qua một khoảnh khắc cứng ngắc, hắn mở miệng, nhưng vẫn không trả lời câu hỏi phía sau Sở Oánh. "Đó là Ngọc Thanh sư tỷ của muội. ” Sở Oánh nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô hại quay sang ta lộ ra nụ cười tươi: "Xin chào Ngọc Thanh sư tỷ ~" Ta không để ý tới nàng ta, ánh mắt xẹt qua trên người chúng đệ tử, đem bộ dáng chột dạ của bọn họ thu hết vào đáy mắt. Khóe môi gợi lên một chút đường cong như có như không… “Ngươi đang làm gì vậy?”Hắn nhìn tờ giấy đầy đất lộ ra nghi hoặc.Ta chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ra, ta nóng lòng muốn đốt nhà và tiêu hủy giấy tờ.Ta giả vờ bình tĩnh, "Rảnh rỗi không có việc gì làm, ta sẽ luyện thư pháp, tu luyện... bồi dưỡng tình cảm."Đoạn Cẩm cau mày, có vẻ khó hiểu."Nhiều như vậy? Chép cả quyển sao?"“Ha ha”, ta cười khan, cố gắng che giấu lương tâm cắn rứt: “Lão đại, ngài cũng biết ta thích nhất là học mà!”Oanh——Tiếng sấm ngoài cửa sổ chợt bất ngờ khiến ta kinh hãi.Ta...Quả nhiên nói dối là hành vi không tốt.Đoàn Cẩn cổ quái liếc nhìn ta một cái: "Ta chỉ nhớ ngươi từng nói mấy thứ này nhàm chán lại tẻ nhạt. ”Đầu ta đầy dấu chấm hỏi vì chuyện này?Ta bất chấp suy nghĩ về tính chính xác của thông tin, hiện tại ta đối mặt với hắn chỉ cảm thấy vô cùng chột dạ."Khụ khụ", ta lấy dũng khí thăm dò, "Ma tôn đại nhân, ngài, ngài vội vàng muốn lấy vợ sao? ”"Nếu sốt ruột, ta có thể bất cứ lúc nào" cung cấp cho ngài các đối tượng.Nửa câu sau còn chưa nói ra miệng đã bị ma tôn cắt đứt."Ngươi, ngươi thật đúng là trước sau như một trực tiếp như vậy..."Mắt thường có thể thấy sắc mặt Đoàn Cẩn đỏ lên."Chuyện đại hôn ngươi không cần lo lắng, nghỉ ngơi thật tốt, bản tôn sẽ phái người chuẩn bị."Ta:???Cái gì và chuyện gì vậy?Ta nhìn Ma tôn đại nhân bước đi, dù thế nào cũng chẳng nghĩ tới hắn lại ngây thơ như vậy.Tuy nhiên giờ hắn đã có ứng cử viên cho Ma hậu.Ta không biết làm thế nào?Ta cảm thấy hơi khó chịu trong lòng.Ta không hiểu tại sao...Trên dưới ma tộc đều đang chuẩn bị đại hôn cho Ma tôn.Đoàn Cẩn tuy rằng nói không cần ta chuẩn bị cái gì,Ta cũng xấu hổ khi nhàn rỗi.Dù sao thì ta cũng đã làm hỏng cốt truyện.Vì tội lỗi này mà ta làm việc chăm chỉ hơn bình thường.Hận không thể phân thân làm việc từ trên xuống dưới.Chỉ là hôn lễ đang đến gần nhưng ta chưa nhìn thấy Ma hậu tương lại trông như thế nào?Cho đến một ngày ta mài mực để Ma tôn viết thư mời thì nhìn thấy Ma tôn viết tên ta.“Lão đại, lão đại…điều này.”Chỉ là còn chưa hết hoảng loạn thì lại có một đám người hầu tới.Bọn họ xếp hàng chỉnh tề, trên tay cầm đủ kiểu váy cưới màu đỏ và trang sức vương miện cài tóc lộng lẫy.Ta chỉ cảm thấy đôi mắt của mình bị choáng ngợp rồi.Có bao nhiêu bộ ở đây?Có tiền đến đâu cũng không thể làm như vậy!Bên tai truyền đến giọng nói trong trẻo mỉm cười của Ma tôn đại nhân: "Thời gian gấp gáp, chỉ chuẩn bị được những thứ này, thử xem? ”Đầu óc ta rối bời, rối tung cả lên.Đoàn Cẩn thấy ta bất động, lầm tưởng là ta không thích.Hắn ngược lại không tức giận, cực kỳ kiên nhẫn nói:"Nếu đều không thích cũng không có gì đáng ngại, ta sẽ phái người chuẩn bị lại.""Ngươi vĩnh viễn đều có quyền lựa chọn của mình."
Có Văn Bản Nào Bạch Nguyệt Quang Vả Mặt Thế Thân Không?Tác giả: 原心Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp1. Ta đã bị thương nặng trong trận đại chiến Tiên Ma 100 năm trước. Kể từ đó, ta đã rơi vào một giấc ngủ dài. Tiên môn đúc cho ta một quan tài băng. Khi ta thức dậy, lại phát hiện trong Tiên môn có thêm một tiểu sư muội có bộ dáng tương tự với ta. Nàng ta là thế thân của ta. Nàng tà là tiểu sư muội được trên dưới Tiên môn sủng ái. Mà ta lại là người ngoài. Bên trong đại điện, Sở Oánh nhìn vào khuôn mặt của ta và ngạc nhiên: “Đại sư huynh, nàng là ai?” “Vì sao lại giống ta như vậy?” Trông giống ngươi? Giống cái rắm! Nội tâm ta oán thầm, cố nén xúc động thô lỗ. Trên mặt đại sư huynh xẹt qua một khoảnh khắc cứng ngắc, hắn mở miệng, nhưng vẫn không trả lời câu hỏi phía sau Sở Oánh. "Đó là Ngọc Thanh sư tỷ của muội. ” Sở Oánh nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô hại quay sang ta lộ ra nụ cười tươi: "Xin chào Ngọc Thanh sư tỷ ~" Ta không để ý tới nàng ta, ánh mắt xẹt qua trên người chúng đệ tử, đem bộ dáng chột dạ của bọn họ thu hết vào đáy mắt. Khóe môi gợi lên một chút đường cong như có như không… “Ngươi đang làm gì vậy?”Hắn nhìn tờ giấy đầy đất lộ ra nghi hoặc.Ta chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ra, ta nóng lòng muốn đốt nhà và tiêu hủy giấy tờ.Ta giả vờ bình tĩnh, "Rảnh rỗi không có việc gì làm, ta sẽ luyện thư pháp, tu luyện... bồi dưỡng tình cảm."Đoạn Cẩm cau mày, có vẻ khó hiểu."Nhiều như vậy? Chép cả quyển sao?"“Ha ha”, ta cười khan, cố gắng che giấu lương tâm cắn rứt: “Lão đại, ngài cũng biết ta thích nhất là học mà!”Oanh——Tiếng sấm ngoài cửa sổ chợt bất ngờ khiến ta kinh hãi.Ta...Quả nhiên nói dối là hành vi không tốt.Đoàn Cẩn cổ quái liếc nhìn ta một cái: "Ta chỉ nhớ ngươi từng nói mấy thứ này nhàm chán lại tẻ nhạt. ”Đầu ta đầy dấu chấm hỏi vì chuyện này?Ta bất chấp suy nghĩ về tính chính xác của thông tin, hiện tại ta đối mặt với hắn chỉ cảm thấy vô cùng chột dạ."Khụ khụ", ta lấy dũng khí thăm dò, "Ma tôn đại nhân, ngài, ngài vội vàng muốn lấy vợ sao? ”"Nếu sốt ruột, ta có thể bất cứ lúc nào" cung cấp cho ngài các đối tượng.Nửa câu sau còn chưa nói ra miệng đã bị ma tôn cắt đứt."Ngươi, ngươi thật đúng là trước sau như một trực tiếp như vậy..."Mắt thường có thể thấy sắc mặt Đoàn Cẩn đỏ lên."Chuyện đại hôn ngươi không cần lo lắng, nghỉ ngơi thật tốt, bản tôn sẽ phái người chuẩn bị."Ta:???Cái gì và chuyện gì vậy?Ta nhìn Ma tôn đại nhân bước đi, dù thế nào cũng chẳng nghĩ tới hắn lại ngây thơ như vậy.Tuy nhiên giờ hắn đã có ứng cử viên cho Ma hậu.Ta không biết làm thế nào?Ta cảm thấy hơi khó chịu trong lòng.Ta không hiểu tại sao...Trên dưới ma tộc đều đang chuẩn bị đại hôn cho Ma tôn.Đoàn Cẩn tuy rằng nói không cần ta chuẩn bị cái gì,Ta cũng xấu hổ khi nhàn rỗi.Dù sao thì ta cũng đã làm hỏng cốt truyện.Vì tội lỗi này mà ta làm việc chăm chỉ hơn bình thường.Hận không thể phân thân làm việc từ trên xuống dưới.Chỉ là hôn lễ đang đến gần nhưng ta chưa nhìn thấy Ma hậu tương lại trông như thế nào?Cho đến một ngày ta mài mực để Ma tôn viết thư mời thì nhìn thấy Ma tôn viết tên ta.“Lão đại, lão đại…điều này.”Chỉ là còn chưa hết hoảng loạn thì lại có một đám người hầu tới.Bọn họ xếp hàng chỉnh tề, trên tay cầm đủ kiểu váy cưới màu đỏ và trang sức vương miện cài tóc lộng lẫy.Ta chỉ cảm thấy đôi mắt của mình bị choáng ngợp rồi.Có bao nhiêu bộ ở đây?Có tiền đến đâu cũng không thể làm như vậy!Bên tai truyền đến giọng nói trong trẻo mỉm cười của Ma tôn đại nhân: "Thời gian gấp gáp, chỉ chuẩn bị được những thứ này, thử xem? ”Đầu óc ta rối bời, rối tung cả lên.Đoàn Cẩn thấy ta bất động, lầm tưởng là ta không thích.Hắn ngược lại không tức giận, cực kỳ kiên nhẫn nói:"Nếu đều không thích cũng không có gì đáng ngại, ta sẽ phái người chuẩn bị lại.""Ngươi vĩnh viễn đều có quyền lựa chọn của mình."