Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 295

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 295“Không được! Trước khi đi vị này có dặn, dù em trai trả bao nhiêu hắn cũng trả gấp mười.”“Mấy hôm nay lăn lộn cùng em trai, anh đây tốt bụng nhắc nhở, em có trả bao nhiêu thì bên kia cũng báo gấp mười lần. Tiền chuyển ngày về tài khoản tụi anh.”“Xem nào, em muốn trả hơn cũng được… Anh đây càng có tiền.”Nói xong cả đám bật cười.Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.Ánh mắt là sự đau khổ cùng tuyệt vọng. Chợt đáy mắt hắn lóe một tia tính toán.“Có thể… Cho tôi tắm một chút… Tôi…”“Gì chứ tắm có thể nha.”Nói xong một tên to con kéo hắn vào nhà tắm.“Em trai, nhà tắm chúng ta khá đẹp… em có muốn… Ha ha ha”Trình Vũ ớn lạnh.“Cũng được, chỉ là cho tôi tắm một chút. Sau đó… tùy các anh…”Trái ngược với sự chống đối giãy giụa mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên Trình Vũ chủ động đồng ý.Bép.Tên kia phấn khích lại tiện tay vỗ mông hắn ta.“Ha ha ha… Xem đi, chúng ta thu phục được một em trai nuôi này.”Cả đám hả hê, cùng bàn xem sẽ làm gì trong nhà tắm.Trình Vũ nhanh chóng đóng cửa.Hắn cần tỉnh táo để nghĩ cách đào tẩu, nếu không hắn sống không bằng chết mất.Trong nhà tắm, Trình Vũ xả nước, tạo tiếng động.Hắn ta nhìn xung quanh, quả thực khu này là khu khép kín, không hề có nơi thoát ra.Chợt!Hắn nhớ ra, mỗi lần vào bảy giờ tối thì đám người kia sẽ được phục vụ đưa đồ ăn vào.Nếu có thể chỉ có chuồng ra lúc đó.Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.Vậy….Trình Vũ ánh mắt lóe lên thâm độc hạ quyết tâm.Sau đó, hắn mở cửa.“Sao em trai…”“Tôi tình nguyện.”Trình Vũ cố nén đau cùng nhục nhã, trải qua bao nhiêu đoạn thời gian cũng không còn nhớ nữa.Đến khi bọn họ mệt phờ người, cuối cùng phục vụ cũng đến đưa cơm.“Tôi… tự ăn được.”Bốn gã đàn ông kia rất hài lòng với thái độ của Trình Vũ.Mà lúc này, khi Trình Vũ còn đang lên kế hoạch thoát ra ngoài, thì Hữu Thủ cùng Hồ Cửu đã đứng phía trước Hồ gia.

Chương 295

“Không được! Trước khi đi vị này có dặn, dù em trai trả bao nhiêu hắn cũng trả gấp mười.”

“Mấy hôm nay lăn lộn cùng em trai, anh đây tốt bụng nhắc nhở, em có trả bao nhiêu thì bên kia cũng báo gấp mười lần. Tiền chuyển ngày về tài khoản tụi anh.”

“Xem nào, em muốn trả hơn cũng được… Anh đây càng có tiền.”

Nói xong cả đám bật cười.

Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.

Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.

Ánh mắt là sự đau khổ cùng tuyệt vọng. Chợt đáy mắt hắn lóe một tia tính toán.

“Có thể… Cho tôi tắm một chút… Tôi…”

“Gì chứ tắm có thể nha.”

Nói xong một tên to con kéo hắn vào nhà tắm.

“Em trai, nhà tắm chúng ta khá đẹp… em có muốn… Ha ha ha”

Trình Vũ ớn lạnh.

“Cũng được, chỉ là cho tôi tắm một chút. Sau đó… tùy các anh…”

Trái ngược với sự chống đối giãy giụa mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên Trình Vũ chủ động đồng ý.

Bép.

Tên kia phấn khích lại tiện tay vỗ mông hắn ta.

“Ha ha ha… Xem đi, chúng ta thu phục được một em trai nuôi này.”

Cả đám hả hê, cùng bàn xem sẽ làm gì trong nhà tắm.

Trình Vũ nhanh chóng đóng cửa.

Hắn cần tỉnh táo để nghĩ cách đào tẩu, nếu không hắn sống không bằng chết mất.

Trong nhà tắm, Trình Vũ xả nước, tạo tiếng động.

Hắn ta nhìn xung quanh, quả thực khu này là khu khép kín, không hề có nơi thoát ra.

Chợt!

Hắn nhớ ra, mỗi lần vào bảy giờ tối thì đám người kia sẽ được phục vụ đưa đồ ăn vào.

Nếu có thể chỉ có chuồng ra lúc đó.

Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.

Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.

Vậy….

Trình Vũ ánh mắt lóe lên thâm độc hạ quyết tâm.

Sau đó, hắn mở cửa.

“Sao em trai…”

“Tôi tình nguyện.”

Trình Vũ cố nén đau cùng nhục nhã, trải qua bao nhiêu đoạn thời gian cũng không còn nhớ nữa.

Đến khi bọn họ mệt phờ người, cuối cùng phục vụ cũng đến đưa cơm.

“Tôi… tự ăn được.”

Bốn gã đàn ông kia rất hài lòng với thái độ của Trình Vũ.

Mà lúc này, khi Trình Vũ còn đang lên kế hoạch thoát ra ngoài, thì Hữu Thủ cùng Hồ Cửu đã đứng phía trước Hồ gia.

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 295“Không được! Trước khi đi vị này có dặn, dù em trai trả bao nhiêu hắn cũng trả gấp mười.”“Mấy hôm nay lăn lộn cùng em trai, anh đây tốt bụng nhắc nhở, em có trả bao nhiêu thì bên kia cũng báo gấp mười lần. Tiền chuyển ngày về tài khoản tụi anh.”“Xem nào, em muốn trả hơn cũng được… Anh đây càng có tiền.”Nói xong cả đám bật cười.Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.Trình Vũ lúc này hoàn toàn mất đi ý chí.Ánh mắt là sự đau khổ cùng tuyệt vọng. Chợt đáy mắt hắn lóe một tia tính toán.“Có thể… Cho tôi tắm một chút… Tôi…”“Gì chứ tắm có thể nha.”Nói xong một tên to con kéo hắn vào nhà tắm.“Em trai, nhà tắm chúng ta khá đẹp… em có muốn… Ha ha ha”Trình Vũ ớn lạnh.“Cũng được, chỉ là cho tôi tắm một chút. Sau đó… tùy các anh…”Trái ngược với sự chống đối giãy giụa mấy ngày qua, đây là lần đầu tiên Trình Vũ chủ động đồng ý.Bép.Tên kia phấn khích lại tiện tay vỗ mông hắn ta.“Ha ha ha… Xem đi, chúng ta thu phục được một em trai nuôi này.”Cả đám hả hê, cùng bàn xem sẽ làm gì trong nhà tắm.Trình Vũ nhanh chóng đóng cửa.Hắn cần tỉnh táo để nghĩ cách đào tẩu, nếu không hắn sống không bằng chết mất.Trong nhà tắm, Trình Vũ xả nước, tạo tiếng động.Hắn ta nhìn xung quanh, quả thực khu này là khu khép kín, không hề có nơi thoát ra.Chợt!Hắn nhớ ra, mỗi lần vào bảy giờ tối thì đám người kia sẽ được phục vụ đưa đồ ăn vào.Nếu có thể chỉ có chuồng ra lúc đó.Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.Cánh cửa phòng khóa bằng thẻ từ, chỉ có thẻ nhân viên mới ra vào được.Vậy….Trình Vũ ánh mắt lóe lên thâm độc hạ quyết tâm.Sau đó, hắn mở cửa.“Sao em trai…”“Tôi tình nguyện.”Trình Vũ cố nén đau cùng nhục nhã, trải qua bao nhiêu đoạn thời gian cũng không còn nhớ nữa.Đến khi bọn họ mệt phờ người, cuối cùng phục vụ cũng đến đưa cơm.“Tôi… tự ăn được.”Bốn gã đàn ông kia rất hài lòng với thái độ của Trình Vũ.Mà lúc này, khi Trình Vũ còn đang lên kế hoạch thoát ra ngoài, thì Hữu Thủ cùng Hồ Cửu đã đứng phía trước Hồ gia.

Chương 295