Tác giả:

Mùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,…

Chương 296

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 296“Ngài muốn vào?”Hữu Thủ thắc mắc.“Sao lại không?”“Nhưng…”Anh ta hơi lúng túng.Quả thực không biết tại sao Hồ Cửu đang ra sức chèn ép Hồ gia, sau khi gặp Dung Vị về lại thay đổi ý định.“Sớm hay muộn Hồ gia này cũng nên giải tán thì hơn… Lý gia của Lão Lý cũng không tồi.”Nói xong Hồ Cửu đi thẳng vào trong.“Cậu là…”Dì Thẩm, người giúp việc Hồ gia ngần ngại hỏi.“Báo với đám người Hồ gia, Hồ Cửu cùng Ngài Tuệ đến.”Hồ Cửu trực tiếp nói, cũng không cho Hữu Thủ cơ hội lên tiếng.“Vâng, xin ngài đợi một lát.”Nói xong dì Thẩm nhanh chóng đi vào báo với người Hồ gia.Vừa lúc trưởng lão Hồ gia cũng có mặt ở đây.Mà Hồ Bách Nhân vừa nghe tên đã nhanh chóng tức giận.“Đồ ngu, còn không mau mời vào.”Hồ Bách Nhân giận dữ quát.Thật ra dì Thẩm không làm sai gì cả, chỉ là Hồ Bách Nhân muốn trút giận mà thôi.Mà Hồ Cửu đứng bên ngoài đã nghe thấy giọng quát tháo của ông ta.“Sao lại đông đủ thế này nhỉ?”Hồ Cửu cười cười, cũng không đợi mời đã ngồi xuống ghế đối diện.“Hồ Cửu, cậu xem như có lỗi với cháu. Hôm nay trưởng lão cũng có mặt, cũng là muốn để cháu về lại Hồ gia.”“Lần này tuyệt đối không có điều kiện gì, càng không có mong cầu gì.”Hồ Lâm cười lấy lòng nói.“Hồ Cửu có phải không? Cũng gọi ta một tiếng cậu lớn rồi, Hồ gia cùng cháu có huyết thống, không thể chối cãi. Điều này quá rõ ràng, cháu không nên quay cùi chỏ về phía người ngoài.”Hồ Bách Nhân một bộ là kẻ bề trên.Mà các trưởng lão đang ngồi đó cũng không muốn lên tiếng, bọn họ cho rằng địa vị bản thân cao nhất Hồ gia.Chỉ cần Hồ Lâm ra mặt là đủ.“Các người đóng phim hài? Hay đang sảng rồi?”Hồ Cửu cười cười, bộ dáng bất cần mà lắc đầu.Còn Hữu Thủ lúc này thì vô cùng thoải mái đứng quan sát một lượt.“Có mặt trưởng lão, cháu cũng xem như là cho họ mặt mũi đi.”

Chương 296

“Ngài muốn vào?”

Hữu Thủ thắc mắc.

“Sao lại không?”

“Nhưng…”

Anh ta hơi lúng túng.

Quả thực không biết tại sao Hồ Cửu đang ra sức chèn ép Hồ gia, sau khi gặp Dung Vị về lại thay đổi ý định.

“Sớm hay muộn Hồ gia này cũng nên giải tán thì hơn… Lý gia của Lão Lý cũng không tồi.”

Nói xong Hồ Cửu đi thẳng vào trong.

“Cậu là…”

Dì Thẩm, người giúp việc Hồ gia ngần ngại hỏi.

“Báo với đám người Hồ gia, Hồ Cửu cùng Ngài Tuệ đến.”

Hồ Cửu trực tiếp nói, cũng không cho Hữu Thủ cơ hội lên tiếng.

“Vâng, xin ngài đợi một lát.”

Nói xong dì Thẩm nhanh chóng đi vào báo với người Hồ gia.

Vừa lúc trưởng lão Hồ gia cũng có mặt ở đây.

Mà Hồ Bách Nhân vừa nghe tên đã nhanh chóng tức giận.

“Đồ ngu, còn không mau mời vào.”

Hồ Bách Nhân giận dữ quát.

Thật ra dì Thẩm không làm sai gì cả, chỉ là Hồ Bách Nhân muốn trút giận mà thôi.

Mà Hồ Cửu đứng bên ngoài đã nghe thấy giọng quát tháo của ông ta.

“Sao lại đông đủ thế này nhỉ?”

Hồ Cửu cười cười, cũng không đợi mời đã ngồi xuống ghế đối diện.

“Hồ Cửu, cậu xem như có lỗi với cháu. Hôm nay trưởng lão cũng có mặt, cũng là muốn để cháu về lại Hồ gia.”

“Lần này tuyệt đối không có điều kiện gì, càng không có mong cầu gì.”

Hồ Lâm cười lấy lòng nói.

“Hồ Cửu có phải không? Cũng gọi ta một tiếng cậu lớn rồi, Hồ gia cùng cháu có huyết thống, không thể chối cãi. Điều này quá rõ ràng, cháu không nên quay cùi chỏ về phía người ngoài.”

Hồ Bách Nhân một bộ là kẻ bề trên.

Mà các trưởng lão đang ngồi đó cũng không muốn lên tiếng, bọn họ cho rằng địa vị bản thân cao nhất Hồ gia.

Chỉ cần Hồ Lâm ra mặt là đủ.

“Các người đóng phim hài? Hay đang sảng rồi?”

Hồ Cửu cười cười, bộ dáng bất cần mà lắc đầu.

Còn Hữu Thủ lúc này thì vô cùng thoải mái đứng quan sát một lượt.

“Có mặt trưởng lão, cháu cũng xem như là cho họ mặt mũi đi.”

Thần Long Ở RểTác giả: Wo WoTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhMùi máu tanh phảng phất trong không khí. Những trận gió mang theo mùi chết chóc cứ thế thổi không ngừng. “Thưa Thiết Soái, quân địch đã rút khỏi lãnh thổ, chúng lùi về sau phía trong.” Hữu Thủ vô cùng cung kính báo cáo. “Nói với Tả Thủ, ở lại xử lý việc còn lại. Còn anh theo tôi về lại thành phố Gia.” Bóng dáng cao lớn uy nghi của Thiết Soái luôn tạo cho người ta uy áp khó tả. Đây chính là chiến thần của Đông Uy, không ai biết rõ thân phận thật của anh. Mọi thứ về Thiết Soái Chiến thần chỉ nằm trong hồ sơ mật, cả Đông Uy này chỉ có hai người mới có thể được mở hồ sơ này. “Về thành phố Gia?” Vẻ mặt Hữu Thủ có chút mờ mịt. “Đúng. Đi trong đêm nay.” Thiết Soái dứt khoát ra quyết định, quay lưng trở về đại doanh chuẩn bị. Nhìn bóng dáng uy nghiêm kia, Hữu Thủ có chút không hiểu, nhưng lại nghĩ đến điều gì đó lại như sáng tỏ. Ai cũng biết đến danh tiếng Thiết Soái Chiến Thần, nhưng không có mấy ai biết vị chiến thần này từng có một đoạn quá khứ. Trước khi đi vào con đường quân nhân này,… Chương 296“Ngài muốn vào?”Hữu Thủ thắc mắc.“Sao lại không?”“Nhưng…”Anh ta hơi lúng túng.Quả thực không biết tại sao Hồ Cửu đang ra sức chèn ép Hồ gia, sau khi gặp Dung Vị về lại thay đổi ý định.“Sớm hay muộn Hồ gia này cũng nên giải tán thì hơn… Lý gia của Lão Lý cũng không tồi.”Nói xong Hồ Cửu đi thẳng vào trong.“Cậu là…”Dì Thẩm, người giúp việc Hồ gia ngần ngại hỏi.“Báo với đám người Hồ gia, Hồ Cửu cùng Ngài Tuệ đến.”Hồ Cửu trực tiếp nói, cũng không cho Hữu Thủ cơ hội lên tiếng.“Vâng, xin ngài đợi một lát.”Nói xong dì Thẩm nhanh chóng đi vào báo với người Hồ gia.Vừa lúc trưởng lão Hồ gia cũng có mặt ở đây.Mà Hồ Bách Nhân vừa nghe tên đã nhanh chóng tức giận.“Đồ ngu, còn không mau mời vào.”Hồ Bách Nhân giận dữ quát.Thật ra dì Thẩm không làm sai gì cả, chỉ là Hồ Bách Nhân muốn trút giận mà thôi.Mà Hồ Cửu đứng bên ngoài đã nghe thấy giọng quát tháo của ông ta.“Sao lại đông đủ thế này nhỉ?”Hồ Cửu cười cười, cũng không đợi mời đã ngồi xuống ghế đối diện.“Hồ Cửu, cậu xem như có lỗi với cháu. Hôm nay trưởng lão cũng có mặt, cũng là muốn để cháu về lại Hồ gia.”“Lần này tuyệt đối không có điều kiện gì, càng không có mong cầu gì.”Hồ Lâm cười lấy lòng nói.“Hồ Cửu có phải không? Cũng gọi ta một tiếng cậu lớn rồi, Hồ gia cùng cháu có huyết thống, không thể chối cãi. Điều này quá rõ ràng, cháu không nên quay cùi chỏ về phía người ngoài.”Hồ Bách Nhân một bộ là kẻ bề trên.Mà các trưởng lão đang ngồi đó cũng không muốn lên tiếng, bọn họ cho rằng địa vị bản thân cao nhất Hồ gia.Chỉ cần Hồ Lâm ra mặt là đủ.“Các người đóng phim hài? Hay đang sảng rồi?”Hồ Cửu cười cười, bộ dáng bất cần mà lắc đầu.Còn Hữu Thủ lúc này thì vô cùng thoải mái đứng quan sát một lượt.“Có mặt trưởng lão, cháu cũng xem như là cho họ mặt mũi đi.”

Chương 296