Ngày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. .
Chương 27: Chương 27
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . “Hóa ra đại nhân thuộc Vũ Nhân tộc?” Ma pháp sư bật dậy hét lớn một tiếng, lại nhanh chóng ngồi xổm xuống ngang với tầm mắt của Dũng sĩ, nhỏ giọng hỏi: “Vũ Nhân tộc là cái gì?”Con dao nhỏ của Dũng sĩ lần đầu tiên sượt qua khúc gỗ mà không làm rơi một mảnh vụn gỗ nào.“Vũ Nhân tộc là chủng tộc có cánh lớn, từ lúc sinh ra đã có linh lực, biết bay, không già đi và bất tử.”Ma pháp sư bỗng nhiên biết được bí mật này, giật mình ngây người.“Chẳng trách ngài ấy lại để bộ râu dài như vậy, hóa ra là sợ bị ta phát hiện nhiều năm trôi qua như thế mà ngài ấy không thay đổi chút nào!”.
“Hóa ra đại nhân thuộc Vũ Nhân tộc?” Ma pháp sư bật dậy hét lớn một tiếng, lại nhanh chóng ngồi xổm xuống ngang với tầm mắt của Dũng sĩ, nhỏ giọng hỏi: “Vũ Nhân tộc là cái gì?”
Con dao nhỏ của Dũng sĩ lần đầu tiên sượt qua khúc gỗ mà không làm rơi một mảnh vụn gỗ nào.
“Vũ Nhân tộc là chủng tộc có cánh lớn, từ lúc sinh ra đã có linh lực, biết bay, không già đi và bất tử.
”
Ma pháp sư bỗng nhiên biết được bí mật này, giật mình ngây người.
“Chẳng trách ngài ấy lại để bộ râu dài như vậy, hóa ra là sợ bị ta phát hiện nhiều năm trôi qua như thế mà ngài ấy không thay đổi chút nào!”.
Dũng Sĩ Và Ma Pháp SưTác giả: Nặc Danh Hàm NgưTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương TâyNgày xửa ngày xưa, có một vương quốc không lớn không nhỏ. Vương quốc này chỉ có duy nhất một nàng công chúa. Quốc vương từ khi công chúa biết nói liền bắt đầu lo lắng: Chim sơn ca, chim sơn ca nhỏ của cha ơi, sau khi con lớn ta nên gả con cho ai đây? Vương tử nước láng giềng? Không không, nơi đó quá xa… Con trai của các đại thần? Không không, chúng chưa đủ cao quý… Cho đến tận khi công chúa đến tuổi trưởng thành, quốc vương vẫn chưa thể tìm được phò mã ưng ý cho nàng. Một ngày nọ, công chúa bỗng nhiên bị Đại ma vương bắt đi. . “Hóa ra đại nhân thuộc Vũ Nhân tộc?” Ma pháp sư bật dậy hét lớn một tiếng, lại nhanh chóng ngồi xổm xuống ngang với tầm mắt của Dũng sĩ, nhỏ giọng hỏi: “Vũ Nhân tộc là cái gì?”Con dao nhỏ của Dũng sĩ lần đầu tiên sượt qua khúc gỗ mà không làm rơi một mảnh vụn gỗ nào.“Vũ Nhân tộc là chủng tộc có cánh lớn, từ lúc sinh ra đã có linh lực, biết bay, không già đi và bất tử.”Ma pháp sư bỗng nhiên biết được bí mật này, giật mình ngây người.“Chẳng trách ngài ấy lại để bộ râu dài như vậy, hóa ra là sợ bị ta phát hiện nhiều năm trôi qua như thế mà ngài ấy không thay đổi chút nào!”.