Một ngày nào đó, bạn mở mắt, như thường lệ mở di động trước tiên. Nhìn thời gian, đồng hồ hiển thị đúng 12 giờ đêm.3 Bạn cảm thấy nhàm chán, lại không hề buồn ngủ, vì thế mở app tiểu thuyết Tấn Giang. Mở kho tiểu thuyết, phát hiện không có gì mới, vì thế bạn vào thanh tìm kiếm trên Tấn Giang, chọn tìm tiểu thuyết đã kết thúc, định kiếm một quyển để giết thời gian trong hằng hà sa số tiểu thuyết, bạn lướt lại lướt, sau đó phát hiện một quyển tên là《Bản trải nghiệm có bệnh chiếm hữu》mới được hoàn thành. Tên tiểu thuyết làm bạn cảm thấy như tìm được điều mới lạ, vừa lúc bạn cũng có hứng thú với loại bệnh chiếm hữu này, vì thế bạn nhấn vào. Mơ hồ nhìn tóm tắt, phát hiện quyển tiểu thuyết này vô danh không người hỏi thăm, ôm ý nghĩ thiên sứ nhỏ ấm áp giúp đỡ người gặp khó khăn, bạn ấn mở tiểu thuyết. Mới vừa nhìn chương một, bạn liền phát hiện tác giả này dùng ngôi thứ hai viết tiểu thuyết. Vcl! Cái quái gì vậy! Tiểu thuyết còn có thể dùng ngôi thứ hai? Bạn nghĩ thầm mẹ nó thiểu năng trí…

Chương 7

Bản Trải Nghiệm Có Bệnh Chiếm HữuTác giả: Sợ Chết KhiếpTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Linh DịMột ngày nào đó, bạn mở mắt, như thường lệ mở di động trước tiên. Nhìn thời gian, đồng hồ hiển thị đúng 12 giờ đêm.3 Bạn cảm thấy nhàm chán, lại không hề buồn ngủ, vì thế mở app tiểu thuyết Tấn Giang. Mở kho tiểu thuyết, phát hiện không có gì mới, vì thế bạn vào thanh tìm kiếm trên Tấn Giang, chọn tìm tiểu thuyết đã kết thúc, định kiếm một quyển để giết thời gian trong hằng hà sa số tiểu thuyết, bạn lướt lại lướt, sau đó phát hiện một quyển tên là《Bản trải nghiệm có bệnh chiếm hữu》mới được hoàn thành. Tên tiểu thuyết làm bạn cảm thấy như tìm được điều mới lạ, vừa lúc bạn cũng có hứng thú với loại bệnh chiếm hữu này, vì thế bạn nhấn vào. Mơ hồ nhìn tóm tắt, phát hiện quyển tiểu thuyết này vô danh không người hỏi thăm, ôm ý nghĩ thiên sứ nhỏ ấm áp giúp đỡ người gặp khó khăn, bạn ấn mở tiểu thuyết. Mới vừa nhìn chương một, bạn liền phát hiện tác giả này dùng ngôi thứ hai viết tiểu thuyết. Vcl! Cái quái gì vậy! Tiểu thuyết còn có thể dùng ngôi thứ hai? Bạn nghĩ thầm mẹ nó thiểu năng trí… Trò chơi kết thúc, người chơi đã bị chinh phục.Những lời này hiện giữa không trung, đặt ra một dấu chấm hết.【Người chơi trải nghiệm thành công trò chơi bệnh chiếm hữu, đang trở lại thế giới ban đầu, người chơi vui lòng chờ đợi...】Hệ thống phát thông báo, bạn giật mình một cái, trước mắt hơi loé lên, bạn liền trở lại thế giới ban đầu.Lúc này bạn đang ngồi trên giường, vẫn giữ nguyên tư thế như lúc mới đi.Bạn ngây người nhìn thời gian, vẫn là 12 giờ đúng, sờ mặt bản thân, bạn cứ có cảm giác không chân thật.Vừa rồi bạn đã trải qua cả cuộc đời của một người, bây giờ khi quay lại, mọi thứ thật giả lẫn lộn.Bạn chưa hết bàng hoàng, vội lấy điện thoại ra, trông thấy điện thoại vẫn còn hiện giao diện của cuốn tiểu thuyết, chẳng qua là từ nội dung biến thành mục lục.

Trò chơi kết thúc, người chơi đã bị chinh phục.

Những lời này hiện giữa không trung, đặt ra một dấu chấm hết.

【Người chơi trải nghiệm thành công trò chơi bệnh chiếm hữu, đang trở lại thế giới ban đầu, người chơi vui lòng chờ đợi...】

Hệ thống phát thông báo, bạn giật mình một cái, trước mắt hơi loé lên, bạn liền trở lại thế giới ban đầu.

Lúc này bạn đang ngồi trên giường, vẫn giữ nguyên tư thế như lúc mới đi.

Bạn ngây người nhìn thời gian, vẫn là 12 giờ đúng, sờ mặt bản thân, bạn cứ có cảm giác không chân thật.

Vừa rồi bạn đã trải qua cả cuộc đời của một người, bây giờ khi quay lại, mọi thứ thật giả lẫn lộn.

Bạn chưa hết bàng hoàng, vội lấy điện thoại ra, trông thấy điện thoại vẫn còn hiện giao diện của cuốn tiểu thuyết, chẳng qua là từ nội dung biến thành mục lục.

Bản Trải Nghiệm Có Bệnh Chiếm HữuTác giả: Sợ Chết KhiếpTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Linh DịMột ngày nào đó, bạn mở mắt, như thường lệ mở di động trước tiên. Nhìn thời gian, đồng hồ hiển thị đúng 12 giờ đêm.3 Bạn cảm thấy nhàm chán, lại không hề buồn ngủ, vì thế mở app tiểu thuyết Tấn Giang. Mở kho tiểu thuyết, phát hiện không có gì mới, vì thế bạn vào thanh tìm kiếm trên Tấn Giang, chọn tìm tiểu thuyết đã kết thúc, định kiếm một quyển để giết thời gian trong hằng hà sa số tiểu thuyết, bạn lướt lại lướt, sau đó phát hiện một quyển tên là《Bản trải nghiệm có bệnh chiếm hữu》mới được hoàn thành. Tên tiểu thuyết làm bạn cảm thấy như tìm được điều mới lạ, vừa lúc bạn cũng có hứng thú với loại bệnh chiếm hữu này, vì thế bạn nhấn vào. Mơ hồ nhìn tóm tắt, phát hiện quyển tiểu thuyết này vô danh không người hỏi thăm, ôm ý nghĩ thiên sứ nhỏ ấm áp giúp đỡ người gặp khó khăn, bạn ấn mở tiểu thuyết. Mới vừa nhìn chương một, bạn liền phát hiện tác giả này dùng ngôi thứ hai viết tiểu thuyết. Vcl! Cái quái gì vậy! Tiểu thuyết còn có thể dùng ngôi thứ hai? Bạn nghĩ thầm mẹ nó thiểu năng trí… Trò chơi kết thúc, người chơi đã bị chinh phục.Những lời này hiện giữa không trung, đặt ra một dấu chấm hết.【Người chơi trải nghiệm thành công trò chơi bệnh chiếm hữu, đang trở lại thế giới ban đầu, người chơi vui lòng chờ đợi...】Hệ thống phát thông báo, bạn giật mình một cái, trước mắt hơi loé lên, bạn liền trở lại thế giới ban đầu.Lúc này bạn đang ngồi trên giường, vẫn giữ nguyên tư thế như lúc mới đi.Bạn ngây người nhìn thời gian, vẫn là 12 giờ đúng, sờ mặt bản thân, bạn cứ có cảm giác không chân thật.Vừa rồi bạn đã trải qua cả cuộc đời của một người, bây giờ khi quay lại, mọi thứ thật giả lẫn lộn.Bạn chưa hết bàng hoàng, vội lấy điện thoại ra, trông thấy điện thoại vẫn còn hiện giao diện của cuốn tiểu thuyết, chẳng qua là từ nội dung biến thành mục lục.

Chương 7